Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 251
Cập nhật lúc: 2025-08-31 15:44:35
Lượt xem: 61
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong ngày trừ tịch hôm đó, gây chuyện ở khu vực Trường Nghĩ phố, bắc thành, suýt chút nữa xảy sai sót, là Thời Chính Hoà giải quyết.
Người gây chuyện là một kẻ cơ hội tiếng ở Đức Thắng môn, dựa công phu tấn mạnh mẽ của , ít ở các vùng xung quanh thể địch .
khi đối đầu với Thời Chính Hoà, gã thậm chí còn tiếp mười chiêu, cuối cùng vì bảo thanh danh của , gã xám xít chủ động rút lui.
Còn về phần hai nhi tử của , một mới kinh thành giúp quan sai bắt ba tên Giang Dương đại đại, một thể đánh bất phân thắng bại với thiếu niên tướng quân Triệu Thịnh Minh, thiên phú học võ của hai thực sự khiến kinh ngạc cảm thán.
Còn Thời Phù Âm- Người đẩy Mạnh Mặc Linh xa mấy mét và tiểu phì nữu dám to gan lớn mật ăn vạ với , mặt Sở Diệu lộ vẻ hứng thú: “Nói , Thời gia xảy chuyện thú vị gì?”
Thấy Sở Diệu cảm thấy hứng thú, Mạnh Mặc Linh lập tức hào hứng kể chuyện Võ An hầu phủ, Khánh Quốc công phủ và Ôn Quốc công phủ phái đến Võ Xương bá phủ đòi con chồn Xích Diễm .
Sau khi xong, khoé miệng Sở Diệu cong lên: “Cả ba nhà đều khó đối phó, Võ An hầu là bá đạo, trọng mặt mũi, Khánh Quốc công từ lúc còn thế tử vô cùng hoang đường, chỉ sủng diệt thê mà ngay cả đích tử đích nữ cũng tra tấn đến chết.”
“Còn về phần Ôn Quốc công phủ, mặc dù mấy năm nay bọn họ im lặng hơn nhiều, nhưng dù cũng là nhạc gia chính thống của Hoàng thượng, mặc dù nguyên hậu còn nữa, nhưng vẫn còn đại hoàng tử.”
“Cửa ải của Võ Xương bá phủ dễ dàng vượt qua !”
Mạnh Mặc Linh gật đầu tán thành, ngay đó phấn khích : “Diệu ca, chuyện con chồn Xích Diễm của Thời gia truyền ngoài bằng cách nào ?”
Sở Diệu quan tâm, thể truyền ngoài như thế nào nữa?
Mặc dù Võ Xương bá phủ xuống dốc, nhưng dù cũng là một gia tộc lớn, trong nhà nhiều , bên trong đại trạch bí mật, ngươi một câu một câu, cứ thế ngoài.
Mạnh Mặc Kinh : “Là đại phu nhân của Nguỵ gia, Thời Ngọc Hoa lan truyền ngoài, vốn dĩ chuyện chỉ Võ An hầu phủ và Nam Hoà hầu phủ- Những nhà con chồn Xích Diễm cắn đến, nhưng ngày mồng ba hôm đó, trong buổi thi hội mà Nguỵ gia tổ chức, Thời Ngọc Hoa kể khổ ở mặt .”
“Thời Ngọc Hoa rằng lục cô nương Thời gia, cũng chính là tiểu phì nữu dám đổ oan cho Diệu ca tôn trọng trưởng bối, mồm mép buông tha cho khác, ngay cả trưởng bối cũng dám chống đối.”
“Diệu ca, cũng đây, các phu nhân thích mấy câu chuyện phiếm kiểu nhất, trong lúc nhất thời đều sôi nổi hỏi thăm kỹ càng, đó đến chuyện con chồn Xích Diễm.”
“Trưa hôm đó, của Khánh Quốc công phủ đến Võ Xương bá phủ.”
Sở Diệu nhớ đến Thời lão phu nhân mà thấy trong mấy các mệnh phụ triều đình tiến cung bái kiến Hoàng hậu, nhạo thành tiếng: “Thời lão phu nhân là khôn khéo, thể nuôi dưỡng một nữ nhi ngu xuẩn như ?”
Mạnh Mặc Linh cũng khinh thường kiểu đào chân tường nhà : “Rõ ràng là vô cùng ngu xuẩn. Diệu ca, xem cuối cùng Võ Xương bá phủ sẽ đưa con chồn Xích Diễm cho ai?”
Nói , dừng một chút.
“Diệu ca, chẳng cũng con chồn Xích Diễm , là cũng đến bá phủ một chuyến nhé? Võ Xương bá phủ chắc chắn dám đưa con chồn Xích Diễm cho .”
Sở Diệu liếc Mạnh Mặc Linh đang nóng lòng thử một cái: “Ta là loại cường thủ hào đoạt ?” Nói , hừ một tiếng: “Mặc dù Võ Xương bá phủ gì sợ, nhưng cũng thèm mấy chuyện đến tận nhà cướp đồ của khác .”
mà thực sự cần con chồn Xích Diễm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-251.html.]
“Cho dù chồn Xích Diễm nữa, chuyện nên chính là để Võ Xương bá phủ chủ động giao đồ cho , chứ tự đánh mất phận cướp lấy.”
Mạnh Mặc Linh Sở Diệu với vẻ mặt sùng bái, dựng ngón tay cái lên: “Qủa hổ là đại ca của , so với sự hào hiệp của thì Võ An hầu, Khánh Quốc công, Ôn Quốc công gì đó đều bỏ xa mấy con phố.”
“ Diệu ca, thế nào để Võ Xương bá phủ chủ động đưa con chồn Xích Diễm cho đây?”
Sở Diệu im lặng một chút : “Ta tự cách của .” Bất kể là Võ An hầu phủ, Khánh Quốc công phủ, Ôn Quốc công phủ, Võ Xương bá phủ cũng dám đắc tội, lẽ chuyện còn giằng co thêm một thời gian.
Chỉ cần con chồn Xích Diễm vẫn còn trong tay Võ Xương bá phủ, thể nhiều việc.
Đừng quên, tiểu phì nữu từng ăn vạ với , vẫn chuyện kết thúc .
Mạnh Mặc Linh tò mò : “Diệu ca, cách gì ? Nói cho , sẽ việc .”
Sở Diệu: “Nếu ngươi thực sự nhàn đến hoảng thì hãy đến Vĩnh Định môn chằm chằm cho .”
“Sau tháng giêng, các quan viên kinh báo cáo công tác cũng sẽ lượt đến, sẽ đưa cho ngươi một danh sách, ngươi nãy chằm chằm những tên đó.”
Hai mắt Mạnh Mặc Linh sáng ngời, sự vui mừng lộ rõ khuôn mặt: “Diệu ca, cuối cùng cũng bằng lòng phân công công việc cho , yên tâm, sẽ thành một cách suôn sẻ.”
Sở Diệu dặn dò : “Đừng thiếu cảnh giác quá, các quan viên địa phương, đặc biệt là với các quan to tam phẩm trở lên, bên cạnh bọn họ đều các võ giả hộ vệ, trong đó ít cao thủ bát cửu phẩm, với công phu mèo quào của ngươi, vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn.”
Nhắc đến công phu, nụ mặt Mạnh Mặc Linh lập tức biến mất, cứ nghĩ đến cảnh tượng Thời Phù Âm dùng một chưởng đẩy xa mấy mét ở hành cung trong kỳ săn mùa đông, buồn bực thôi.
Sở Diệu đầu tiếp: “Chúng chỉ chằm chằm , còn những thứ khác là chuyện của Đặc Sát ty, một chút công phu của ngươi vẫn đủ dùng.”
Mạnh Mặc Linh an ủi, ủ rũ xuống lầu.
nửa canh giờ , tiểu gia hoả phấn khích trở về một nữa.
Sở Diệu chút nên lời: “Ngươi về gì?”
Mạnh Mặc Linh kích động : “Diệu ca, Võ Xương bá phủ chủ động đưa chồn Xích Diễm cho lẽ là .”
“Chẳng đó Võ Xương bá phủ sẽ đưa con chồn Xích Diễm cho ai , phái đến phía đông con phố Trường Nhạc canh giữ, lúc nãy mới nhận một tin tức, rằng tiểu phì nữu dẫn theo Cửu Lang nghênh ngang xách theo con chồn Xích Diễm rời khỏi phủ.”
“Rõ ràng, hôm nay mấy tiểu phì nữu ý định tặng con chồn Xích Diễm , Diệu ca, là đến đó một chuyến, trực tiếp chặn con chồn Xích Diễm , lẽ Võ An hầu, Khánh Quốc công và Ôn Quốc công cũng dám cướp với chúng .”
Sở Diệu ngạc nhiên nhướn , nàng dễ dàng quyết định tặng con chồn Xích Diễm như ?
“Khoan , tiểu phì nữu đích dẫn theo Thời Cửu Lang và xách theo con chồn Xích Diễm rời khỏi phủ?”
Sao tin điều nhỉ!
Trong kỳ săn mùa đông, bởi vì ngăn cản bắt con chồn Xích Diễm, tiểu phì nữu thậm chí còn dám đổ oan cho , bây giờ hào phóng tặng con chồn như ?
Mạnh Mặc Linh gật đầu: “Còn , hai tỷ tiểu phì nữu nào cũng khoa trương, mỗi khi gặp nào đó đường đều với đối phương rằng bọn họ đang xách trong tay con chồn Xích Diễm của Tây Vực, bây giờ tặng lễ.”