Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 253

Cập nhật lúc: 2025-08-31 15:44:37
Lượt xem: 57

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Những chặn đường cướp đoạt con chồn Xích Diễm đều hai tỷ cho choáng váng đầu óc, tức giận đùng đùng.

Sau khi thành công loại bỏ thêm một đám , Thời Định Hạo chút đắc ý: “Khinh công của đám thật là kém cỏi.”

Thời Phù Hân trả lời mà ngẩng đầu lên những con chim bồ câu đang bay nhanh đỉnh đầu.

Ngay cả bồ câu đưa tin cũng phái !

Mặc dù sớm tình cảnh của tên đồ keo kiệt lắm, nhưng ngờ tồi tệ đến mức , thế mà nhiều hy vọng bệnh thể dậy nổi như .

Quảng đường đó, Thời Phù Hân dẫn theo Thời Định Hạo càng cẩn thận hơn nữa.

Gần phủ của đại hoàng tử phủ Vĩnh An công chúa, phủ Trấn Quốc tướng quân, phủ Phụ Quốc tướng quân.

Những sống ở đây đều là những nhân vật nhỏ trong suốt sủng ái, bình thường ít nhớ đến bọn họ.

hôm nay, tất cả những gia tộc sống bên cạnh đại hoàng tử đều nhận tin tức từ chim bồ câu- Yêu cầu bọn họ ngăn cản hai tỷ Thời gia .

Sẽ ai cam tâm tình nguyện một nhân vật trong suốt im lặng, lúc cơ hội thì thôi , bây giờ cơ hội tự đưa đến cửa, đương nhiên nắm lấy.

Vì thế, nhiều xuất hiện các con đường khác dẫn đến phủ của đại hoàng tử.

Trước chướng ngại vật, truy binh, sự canh phòng nghiêm ngặt như , tất cả đều cho rằng hai tỷ Thời Phù Hân chắc chắn thể đến gần đại hoàng tử phủ.

Đại hoàng tử phủ.

Đại hoàng tử chơi Ngũ Cầm Hí chừng hai mươi , nhận lấy khăn nóng từ trong tay Cao Trường Thọ, lau lớp mồ hôi mỏng .

Nhận thấy thở đều đặn của đại hoàng tử, Cao Trường Thọ vui vẻ : “Ngũ Cầm Hí thực sự tác dụng, bây giờ tinh lực, tinh thần của điện hạ càng ngày càng .”

Đại hoàng tử gì cả, khi lau xong, quần áo sạch sẽ, đến án thư, cầm lấy Ngũ Cầm Hí bàn, một lúc lâu vẫn gì.

Cao Trường Thọ khó hiểu: “Điện hạ cảm thấy ?”

Đại hoàng tử: “… Ta đang nghĩ, vị sư phụ của rốt cuộc là do Triển thần y bịa ?”

Cao Trường Thọ do dự một chút: “Điện hạ, từ những thư từ qua giữa ngài và đó trong vài năm nay, lão nô thấy lẽ chỉ một .”

Bây giờ đại hoàng tử cũng chắc chắn lắm.

Lúc việc Triển thần y mặt sư của thu nhận đồ , cảm thấy vô cùng hoang đường và tin chắc rằng đây đó chỉ là biện phápTriển thần y bất đắc dĩ để giữ mặt mũi cho phụ hoàng mà thôi.

những lá thư nhận từ mấy năm nay thực sự gửi đến từ biên quan, còn mấy viên thuốc mà uống , mặc dù là do Triển thần y đưa đến, tuy nhiên nào Triển thần y cũng là sư phụ cho .

Lúc đầu, cho rằng Triển thần y đang phủi sạch quan hệ với , nhưng cùng với việc sức khoẻ của dần dần cải thiện, đối phương vẫn tỏ như .

Bất kể là Triển thần y chữa khỏi bệnh cho là sư của chữa khỏi, đều thể thoát liên quan, cần tiếp tục nhấn mạnh sự tồn tại của vị sư .

Nhìn Ngũ Cầm Hí trong tay, đại hoàng tử chút hoảng hốt.

Chẳng lẽ thực sự một sư phụ?

Đại hoàng tử tự giễu một tiếng, cho dù thực sự một sư phụ nữa thì chứ, ở biên quan tây bắc xa xôi, cả đời thể gặp mặt một cũng khó .

Đại hoàng tử lắc đầu mỉm , cẩn thận cất Ngũ Cầm Hí lên.

lúc , một tên ám vệ đột nhiên xuất hiện ngoài cửa.

Cao Trường Thọ bước nhanh ngoài, chẳng bao lâu cầm một tờ giấy trở : “Điện hạ, Chu gia truyền lời đến đây, rằng của Thời gia đang xách theo con chồn Xích Diễm đến phủ chúng .”

Sắc mặt của đại hoàng tử khựng một chút, hề cảm thấy bất ngờ khi Chu gia gửi tin tức cho , kể từ khi đại hoàng tử phi quyết định là cô nương Chu gia, việc qua giữa và Chu gia cũng trở nên thường xuyên hơn, chỉ cần trong kinh thành xảy chuyện lớn gì, Chu gia đều sẽ gửi tin tức đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-253.html.]

Hắn ở trong hoàng thành, ít khi ngoài nên hiểu nhiều về những chuyện bên ngoài, nhưng Chu gia cho nhiều chuyện xảy trong ngoài thành.

Thời gia là nhà nào?

Sao chút ấn tượng nào?

Còn đưa con chồn Xích Diễm đến tặng cho ?

Hắn đương nhiên đến loài chồn Xích Diễm , lâu bệnh thành y, nhiều năm chịu đủ nỗi khổ của hàn độc, trở nên quen thuộc với các phương thuốc trị liệu hàn độc.

Máu của loài chồn Xích Diễm là dược liệu nhất để giải hàn độc, thể .

, loài chồn Xích Diễm hiếm và khó bắt như thế nào cũng , nếu may mắn bắt con chồn Xích Diễm, ai ngốc đến mức chắp tay nhường cho ?

“Thời gia là nhà nào ?”

Cao Trường Thọ: “Có lẽ là Thời gia của Võ Xương bá phủ.”

Đại hoàng tử: “Võ Xương bá phủ?” Hắn vẫn ấn tượng gì.

Kể từ khi trúng độc, đại hoàng tử ít khi tiếp xúc với bên ngoài, lẽ Thời gia tặng con chồn Xích Diễm đến đây , chẳng lẽ là vì Chu gia?

“Chu gia qua với Võ Xương bá phủ ?”

Chuyện Cao Trường Thọ cũng : “Nếu điện hạ chuyện , lát nữa lão nô sẽ cho đến hỏi Chu gia một tiếng.” Nói , ông nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày.

“Gia chủ Chu gia việc cũng cẩn thận chu đáo giống như những gì bên ngoài , tặng con chồn Xích Diễm cho bọn họ thì chỉ cần âm thầm đưa là , cần gì gióng trống khua chiêng như ?”

Cao Trường Thọ lo lắng : “Điện hạ, nhiều đến thế, con chồn Xích Diễm liệu thể đến tay chúng ?”

Trên khoé miệng đại hoàng tử nở một nụ châm biếm: “Đừng nghĩ nữa, những của sẽ thấy khoẻ hơn .”

Cao Trường Thọ sốt ruột: “Vậy bây giờ? Hay là lão nô lập tức tiến cung, chỉ cần Hoàng thượng lên tiếng, ai dám tranh cướp con chồn Xích Diễm với ngài .”

Đại hoàng tử mỉm : “Không cần nóng vội, nếu là của , bất kể là ai nữa cũng thể cướp đoạt ; Nếu là của , cho dù cướp tay thì cũng sẽ mất thôi.”

Nghe thấy giọng điệu hờ hững của đại hoàng tử, Cao Trường Thọ càng sốt ruột hơn nữa, mặc dù mấy năm nay sức khoẻ của điện hạ càng ngày càng cải thiện, nhưng cũng càng ngày càng hờ hững lãnh đạm.

Ngay khi Cao Trường Thọ đang sốt ruột thể chờ nữa thì hạ nhân gác cổng thở hổn hển chạy .

“Điện hạ, bên ngoài phủ hai tỷ , của Võ Xương bá phủ đến tặng lễ vật cho ngài, mong ngài cổng xem.”

“Cái gì?”

“Cái gì?”

Đại hoàng tử và Cao Trường Thọ kinh ngạc thốt lên thành tiếng.

Điều khiến đại hoàng tử kinh ngạc chính là của Thời gia thể đến chỗ của , chẳng lẽ mấy của hạ thủ lưu tình, còn chút tình với ?

Đại hoàng tử nhạo một tiếng, vẻ mặt khó hiểu.

Điều khiến Cao Trường Thọ kinh ngạc chính là hai tỷ Thời gia thật to gan, thế mà dám yêu cầu đại hoàng tử cổng phủ gặp bọn họ.

lúc , rảnh tức giận, mà sốt ruột hỏi: “Bọn họ xách theo con chồn Xích Diễm ?”

Người gác cổng: “Trong tay bọn họ xách theo một con chồn đỏ.”

Sắc mặt Cao Trường Thọ thả lỏng, : “Điện hạ chờ một chút, lão nô sẽ gặp tỷ Thời gia đó, lập tức đưa con chồn Xích Diễm trở về cho ngài.”

Nói , ông định xoay rời .

“Khoan !”

Đại hoàng tử gọi ông : “Thay quần áo cho , đến cửa tặng lễ, gặp một .”

Loading...