Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 260
Cập nhật lúc: 2025-08-31 15:44:44
Lượt xem: 84
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đoan vương thấy một lượng lớn võ công bí tịch đặt bữa bãi mặt bàn, khoé miệng nhịn giật giật.
Trong tay cũng một cuốn bí tịch nội công, nó đặt trong một chiếc hộp bí mật trong mật thất thiết lập nhiều bộ phận, nhưng cho dù là , vẫn cảm thấy yên tâm.
Bây giờ thấy những cuốn võ công bí tịch hề bố trí phòng ngự, tuỳ tiện bày biện bàn giống như những cuốn sách bình thường, thật lòng mà , chút nghẹn họng.
Đoan vương vội vàng bước đến, đưa tay lật qua lật một lát mới tiện tay cầm một quyển quyền phổ lên.
Sau khi lật xem hai trang sách quyền phổ, Đoan vương lập tức về phía Thời Chính Hoà với vẻ mặt phức tạp.
là võ công bí tịch!
Vận khí của cả nhà , tuyệt!
...
“Tìm cho bổn vương một cái rương lớn đến đây.”
Đoan vương những cuốn võ công bí tịch đặt mặt bàn, ước tính tám chín mươi quyển, điều khiến ngạc nhiên đến mức trái tim đập thình thịch.
Thời Chính Hoà xung quanh một chút đến góc nhà, cầm chiếc rương gỗ mà Thời Định Hạo dùng để đựng mấy thứ đồ linh tinh đến mặt Đoan vương.
Đoan vương ngơ ngác Thời Chính Hoà.
Tên … Lấy một chiếc rương gỗ cũ nát để dựng những cuốn võ công bí tịch quý giá ? Nhìn xem, rương gỗ còn một lỗ hổng.
Với những chiếc rương , lẽ ngay cả hạ nhân trong vương phủ cũng chướng mắt.
Có thể lãng phí của trời hơn nữa ?
Thời Chính Hoà hiểu biểu cảm của Đoan vương: “Cái rương rắn chắc.”
Thời lão thái gia ở bên cạnh phản ứng , vội vàng sai Thời tổng quản ở phía đến hậu viện tìm Thời lão phu nhân, chẳng bao lâu , Thời tổng quản đưa đến một chiếc rương tử đàn khắc hoa.
Nhìn thấy chiếc rương gỗ tử đàn , sắc mặt của Đoan vương mới hơn một chút, với Thời Chính Hoà: “Những thứ dâng lên cho Hoàng thượng xem thể tuỳ tiện .”
Thời Chính Hoà gật đầu: “Vậy thuộc hạ sẽ cất bí tịch trong rương.”
Đoan vương “ừ” một tiếng, ngay đó thấy Thời Chính Hoà trực tiếp ném từng cuốn võ công bí tịch trong rương, mí mắt lập tức giật giật: “Nhẹ một chút, nhẹ một chút, ngươi yêu quý thư tịch ? Thôi quên , ngươi đó đừng nhúc nhích, bổn vương tự thu dọn.”
Sau đó, cái chăm chú của Thời gia, Đoan vương vô cùng cẩn thận bỏ bộ võ công bí tịch trong rương, khi cất xong còn cẩn thận khoá chiếc rương , cất chìa khoá trong .
Gần một trăm cuốn võ công bí tịch, gần như bao gồm tất cả các chiêu thức võ công giang hồ, Đoan vương dám lơ là, trực tiếp cho cung bẩm báo với Hoàng thượng, yêu cầu phái một đội cấm vệ quân đến đây áp giải.
Thấy Đoan vương bày thế trận lớn như , những còn trong Thời gia đều đưa mắt , chỉ Thời lão thái gia hiểu rõ giá trị của những cuốn võ công bí tịch , trong lòng đau như đang rỉ máu.
Trong lúc chờ đợi, Đoan vương gặp hài tử của Thời Chính Hoà, nhưng đều ở trong phủ.
“Hai nữ nhi và tiểu nhi tử của ghi danh tử năng khiếu của Quốc Nữ giám, Quốc Tử giám, nên trong thời gian đều ngoài luyện tập, trưởng tử ghi danh võ cử năm nay cũng theo giáo dụ đến Võ Học giám tìm hiểu tình hình một chút.”
Lúc , nữ quyến Thời gia cũng chỉ mới , còn kịp với mấy Thời lão thái gia, khi xong, mấy Thời lão thái gia đều tỏ kinh ngạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-260.html.]
Đoan vương : “Ghi danh tử năng khiếu của Quốc Nữ giám, Quốc Tử giám là chuyện dễ dàng, chi bằng thành thật thêm mấy quyển sách, dựa học thức để thi còn hơn.”
Trên mặt Thời Chính Hoà chút hổ thẹn: “Lúc còn ở biên quan, mấy hài tử chỉ mới học nhận chữ, học thức… Thực sự nhiều lắm.”
Quốc Tử giám, Quốc Nữ giám là học phủ tối cao nhất của Đại Sở, mặc dù mỗi năm sẽ nhận một tử cửa , nhưng tám chín phần tử ở đó đều dựa bản lĩnh thực sự thi đậu.
Việc thi đậu đó cũng khó, bởi vì các tiêu chuẩn khảo hạch đặt từ , chỉ cần đủ học thức, đạt điểm trúng tuyển thì khó để vượt qua kỳ thi.
tử năng khiếu… Bởi vì tiêu chuẩn vẫn xác định, các giám khảo đều ý kiến riêng của nên việc Quốc Tử giám, Quốc Nữ giám thông qua tử năng khiếu thực chất khó khăn nhất.
Mấy tiểu oa nhi lớn lên ở biên quan thể sở trường đặc biệt gì chứ?
Đoan vương lắc đầu, thêm gì nữa, nhưng hứng thú với việc Thời Định Hiên ghi danh võ cử, một thể đánh bất phân thắng bại với thiêu niên tướng quân Triệu Thịnh Minh, việc đăng bảng chắc hẳn vấn đề.
Nhìn chiếc rương đựng võ công bí tịch bên cạnh , Đoan vương suy nghĩ một chút, quyết định tiết lộ một chút tin tức với Thời Chính Hoà: “Hãy bảo nhi tử của ngươi cố gắng chăm chỉ, năm nay Hoàng thượng chọn một nhóm ngự tiền thị vệ, nếu nhi tử của ngươi đủ xuất sắc, chừng sẽ Hoàng thượng coi trọng.”
Nghe thấy câu , mặt Thời Chính Hoà và Thời lão thái gia đều lộ vẻ vui sướng.
chẳng bao lâu , Thời Chính Hoà tỏ lo lắng: “Thuộc hạ lo lắng về công phu của Ngũ Lang, chỉ là học thức của nó…”
Đoan vương đưa mắt Thời lão thái gia một cái, mỉm với Thời Chính Hoà: “Võ Xương bá phủ các ngươi chính là dùng võ lập nghiệp, mối quan hệ mật thiết sâu xa với một thế gia lâu đời, tìm cho nhi tử của ngươi một lão sư võ học chẳng là chuyện dễ dàng như trở bàn tay ?”
Sắc mặt Thời lão thái gia đổi, trong lòng chút chua xót, nhưng vẫn : “Đa tạ vương gia chỉ điểm.”
Đoan vương mỉm : “Trong nhà một hậu duệ tiền đồ rộng mở dễ, nếu thì bồi dưỡng thật , mối quan hệ là thứ chết, là sống, đừng tiếc dùng.”
“Đi đến ngự tiền việc là mong ước tha thiết của nhiều , quý trọng cơ hội .”
Sắc mặt Thời lão thái gia đổi, cúi lời cảm tạ một nữa.
Lúc , cấm vệ quân đến, Đoan vương cũng thêm gì nữa, đang định gọi đến nâng chiếc rương thì thấy Thời Chính Hoà bước lên phía , khiêng rương lên.
Đoan vương chút bất đắc dĩ, hiệu cho Thời Chính Hoà đặt chiếc rương xuống: “Nhớ kỹ, bây giờ ngươi là chủ tử, ở đây nhiều hạ nhân như , cần ngươi tự tất cả chuyện ?”
Nói , thoáng qua Thời lão thái gia, lắc đầu.
Cả nhà Thời gia quá để ý đến Thời Chính Hoà, bọn họ trở về vài tháng nhưng vẫn bồi dưỡng thật , ngay cả cách chủ tử như thế nào cũng !
Thời lão thái gia đến mặt mày đắng nghắt, ông và lão thê rõ sự chênh lệch giữa cả nhà thứ tử lớn lên ở biên quan và bá phủ, bởi vì lo sợ sẽ tổn thương đến tôn nghiêm của bọn họ nên một việc, hai cũng khó quá sâu.
Theo suy nghĩ của ông và lão thê, hai để cả nhà thứ tử quen thuộc với cuộc sống , đó hai sẽ đổi cách sống của bọn họ từng chút một.
ngờ, thứ tử một bước nhảy vọt lớn, trực tiếp vọt đến mặt Hoàng thượng.
Lần , nhiều vấn đề phơi bày ngoài.
Hộ vệ bên cạnh Đoan vương đích nâng chiếc rương khỏi Võ Xương bá phủ, Thời gia theo cấm về quân hộ tống Đoan vương rời , mới xoay trở về phủ.
….
Cấm vệ quân phái , đương nhiên kinh động vô .
Đoan vương mới rời , đến phủ Võ Xương bá phủ tìm hiểu tin tức.