Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 270
Cập nhật lúc: 2025-08-31 15:44:55
Lượt xem: 80
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe nàng như , Thời Phù Hân lập tức hiểu rõ tại mắt quen .
Đỗ Tử Toàn là một hướng ngoại, nàng chủ động tự giới thiệu : “Đỗ Tử Toàn đến từ Quảng Giang, trong nhà nghề trồng trọt.”
Thời Phù Hân: “Thời Phù Hân, Võ Xương bá phủ.”
Đỗ Tử Toàn: “Lúc nãy mới nghị luận.” Nói , nàng lộ vẻ tò mò: “Phụ ngươi thực sự ôm nhầm , nhi tử của một quân hộ vài chục năm?”
Thời Phù Hân mỉm : “Lần đầu tiên gặp mà hỏi chuyện hình như lắm đúng ?”
Sắc mặt Đỗ Tử Toàn đổi: “Tâm sự thôi mà, chúng sẽ là đồng học cùng trường.”
Thời Phù Hân chỉ cây hoa lan trong bình thuỷ tinh: “Vậy ngươi với , các ngươi thể trồng cây lương thực theo cách ?”
Sắc mặt của Đỗ Tử Toàn cứng đờ, hàm hồ : “Lương thực thể dễ trồng như ?”
Thời Phù Hân : “ hoa còn đắt đỏ hơn cả lương thực mà.” Biết Đỗ Tử Toàn sẽ thật, nàng cũng hỏi thêm nữa, mà hỏi: “Sao ngươi thể nghĩ cách trồng hoa ?”
Trồng trọt cần đất, ý tưởng thực sự quá tiến bộ.
Đỗ Tử Toàn thể ngờ rằng Thời Phù Hân sẽ hỏi như , khác đầu tiên hìn thấy cách trồng hoa trong nước chẳng chỉ kinh ngạc cảm thán thôi ? Tại nàng hỏi hỏi nọ, còn hỏi những vấn đề nàng thể trả lời .
Đỗ Toàn Tử cố gắng đổi chủ đề, hai trò chuyện trong chốc lát thì Thời Định Hạo đến tìm Thời Phù Hân.
“Tỷ tỷ, sắp đến lượt tam tỷ phá vỡ võ trận .”
Nghe , Thời Phù Hân cũng chuyện phiếm với Đỗ Tử Toàn nữa mà nhanh chóng về phía khu vực võ trận với Thời Định Hạo.
Lúc hai đến, Thời Phù Âm bước cửu cung cách.
…
Thời Phù Âm trong trang phục màu đỏ cầm thanh trường kiếm trong tay, mới bước cửu cung cách tấn công đầu tiên.
Nàng tỏ nhàn nhã thoải mái, dây dưa với nhóm võ giả hơn nửa canh giờ mới phá vỡ võ trận giống như Nhậm Như Tuyết, nàng tốc chiến tốc thắng.
Trong cửu cung cách, nhóm võ giả chỉ thể hiện năng lực của võ giả lục phẩm.
Năng lực như đủ để chiến đấu với một tiểu cô nương mười mấy tuổi đến tham gia phá vỡ võ trận.
Thời Phù Âm thậm chí còn thể g.i.ế.c c.h.ế.t một cao thủ cửu phẩm, bây giờ nàng dốc hết sức lực đối phó, nhanh chóng phá vỡ võ trận, nhóm võ giả trong cửu cung cách võ trận ngay lập tức cảm nhận áp lực như núi, nhanh chóng áp chế đến mức ngừng lui về phía .
Các võ giả trong cửu cung cách dù cũng đại diện cho Quốc Nữ giám, nếu như một tử đến phá vỡ võ trận nhanh chóng đánh bại, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của Quốc Nữ giám.
Kết quả, sức chiến đấu mạnh mẽ của Thời Phù Âm, nhóm võ giả thể thể hiện sức mạnh mạnh mẽ hơn nữa.
Thời Phù Hân chú ý đến năng lực mà nhóm võ giả thể hiện ngoài tăng từ lục phẩm đến thất phẩm, ánh mắt loé lên.
Mặc dù nàng thích màn phá vỡ võ trận của Nhậm Như Tuyết đó, nhưng những khác vỗ tay ngừng trầm trồ khen ngợi, cảm thấy nàng vô cùng lợi hại, tranh tán thưởng, nghị luận sôi nổi.
Tỷ tỷ nàng rõ ràng tốc chiến tốc thắng, đánh theo cách chắc chắn thể kinh diễm và hút mắt giống như Nhậm Như Tuyết.
Chuyện thể !
Thời Phù Hân lôi kéo Thời Định Hạo bước nhanh về phía các lão sư khảo hạch.
“Tỷ tỷ, tỷ đang gì ?”
“Những con cá trong áo cá của tỷ tỷ đều chạy đến ao cá của Nhậm Như Tuyết , chúng giúp tỷ giành một nữa.”
“Cái gì?”
Thời Định Hạo ngơ ngác, ao cá gì chứ? Tam tỷ tỷ nuôi một ao cá từ lúc nào? Sao ?
Các lão sư khảo hạch ở khu vực võ trận cũng năm , thấy Thời Phù Hân và Thời Định Hạo đến đây, tất cả đều ngạc nhiên bọn họ: “Các ngươi chuyện gì ?”
Thời Phù Hân: “Các vị phu tử, chúng cảm thấy cứ phá vỡ võ trận theo cách thì quá đơn điệu, chúng nhạc đệm cho tỷ tỷ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-270.html.]
Nghe , các lão sư khảo hạch đều tỏ hứng thú.
Khác với các phu tử ở các học viện truyền thống, những phu tử của Quốc Nữ giám đều tư tưởng tương đối cởi mở, càng dễ chấp nhận những cái mới hơn.
“Nhạc đệm?”
Thời Phù Hân thấy các lão sư khảo hạch trực tiếp từ chối, lập tức giải thích : “Giống như lúc nhảy múa cần âm nhạc nhạc đệm. Trong những cuộc luận võ , nếu nhạc khúc, hiệu quả chắc chắn càng hơn nữa.”
Các lão sư khảo hạch đưa mắt một cái, mặt đều tràn ngập sự hứng thú.
“Người đang phá vỡ võ trận là tỷ tỷ của hai các ngươi ?”
“ .”
“Nếu phần nhạc đệm ảnh hưởng đến sự phát huy của nàng …”
“Thì chúng sẽ chịu trách nhiệm.”
“Vậy thì, các ngươi cứ đệm đàn .”
Màn cầm tiêu hợp tấu đó của hai tỷ thực sự để ấn tượng sâu sắc cho tất cả , bọn họ theo dõi những màn phá vỡ võ trận nhiều năm như , thật thì bọn họ cũng xem đủ , cho dù là Nhậm Như Tuyết bước lên sân khấu đó, bọn họ cũng cảm thấy kinh diễm lắm.
Nếu thể hai tỷ hợp tấu một nữa, cũng thể coi là một điều tuyệt vời.
Sau khi nhận sự đồng ý, Thời Phù Hân vội vàng gọi Tiểu Phương đến, cầm lấy cây đàn cổ, với Thời Định Hạo: “Chúng đàn tấu ca khúc “Đại Mạc Duyên” .”
….
Trong cửu cung cách, các đòn tấn công của Thời Phù Âm nhanh mạnh, ép một võ giả thể hiện năng lực võ giả bát phẩm của .
Bây giờ chỉ còn nửa khắc nữa là Thời Phù Âm thể phá vỡ võ trận, để nàng thông qua nhanh như , các võ giả đều cảm thấy mất hết mặt mũi.
Ngay khi bọn họ quyết định sẽ cầm cự thêm một khắc nữa mới để Thời Phù Âm thông qua thì một tiếng đàn trầm thấp dễ chợt vang lên.
Tiếng đàn đột ngột vang lên khiến tất cả sửng sốt một chút, về phía phát âm thanh thì thấy Thời Phù Âm đang khoanh chân xếp bằng ở bên trái tấm bia đá phía cửu cung cách, chiếc đàn cổ nàng đặt đầu gối.
Dây đàn rung lên đầu ngón tay, tiếng đàn thê lương dũng cảm, khí phách hào hùng theo đó tuôn .
Trong thoáng chốc, đều cảm thấy giống như đang ở trong sa mạc tây bắc hoang vu rộng lớn, theo tiếng đàn, cảm giác như tiến một vùng đất đầy cát vàng.
Cát vàng đầy trời…
Ồ, tại nổi gió?
Mọi ngạc nhiên phát hiện rằng quảng trường nổi gió, khiến quần áo bọn họ đều đang tung bay.
Trong đám , Nhậm Như Tuyết đột nhiên mở to hai mắt, chằm chằm chớp mắt Thời Phù Âm đang ngừng gia tăng khí thế ở trong cửu cung cách, chỉ nàng , mà ngay cả khí thế của hai mươi bảy võ giả cũng trở nên cuồng nhiệt.
“Tỷ tỷ, các vị giáo dụ, xin hãy để thưởng thức cái gì gọi là màn quyết đấu thực sự giữa các cao thủ !”
Đôi tay đang gãy đàn của Thời Phù Hân đột nhiên nhanh hơn, tiếng đàn đột nhiên trở nên dâng trào.
Cùng lúc đó, tiếng sáo du dương cũng vang lên, ngay lập tức nhận trong sa mạc mênh m.ô.n.g hoang vắng vô đao quang kiếm ảnh, bi tráng hào hùng.
“Vèo!”
Thanh kiếm rời khỏi võ kiếm, tất cả kinh ngạc võ kiếm trong tay Thời Phù Âm bay xa mười mấy mét, trực tiếp cắm thẳng mặt đất.
Lực công kích cực lớn nhấc lên từng đợt bụi đất, thực sự cảm giác giống như cát vang bay múa.
, đó Thời Phù Âm từng rút kiếm.
Lúc , Thời Phù Âm cầm thanh kiếm trong tay đó, hai mắt sáng rực, tư thế oai hùng bừng bừng phấn chấn khiến khác thể rời mắt khỏi nàng , đồng thời cũng dám đến gần.
“Các vị giáo dụ, xin chỉ giáo.”
“Kết trận!”
Cùng lúc đó, hai mươi bảy võ giả cũng hề giấu diếm năng lực thực sự, áo xé rách, để lộ cánh tay và cơ thể cường tráng đầy cơ bắp.