Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 283

Cập nhật lúc: 2025-09-01 12:14:32
Lượt xem: 75

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời Phù Hân: “Người của Bảo Ninh hầu phủ đến chuyện hà bao bằng cách nào?”

Bình Yên trả lời: “Trước , chất tử của Nguỵ cô gia gia là một bệnh quanh năm giương, nhưng bây giờ thể ngoài dạo giống như bình thường. Thấy khoẻ nhanh như , bằng hữu Nguỵ gia nhịn hỏi vài câu, một hồi ngóng nhắc đến chiếc hà bao do cô nương tặng.”

Thời Phù Hân: “Hoá .” Nói , nàng một tiếng: “Trước khi tổ mẫu tặng hết hà bao trong tay, lẽ phủ của chúng sẽ náo nhiệt một thời gian.”

Câu , An ma ma cũng từng khi Bình Yên hỏi thăm chuyện Bảo Ninh hầu phu nhân đến phủ.

Bình Yên thoáng qua cô nương nhà : “Sức khoẻ của Nguỵ thiếu gia lên, lẽ nhị cô nãi nãi sẽ dẫn theo của Nguỵ gia đến cửa lời cảm tạ.”

Thời Phù Hân nhạo một tiếng: “Nói lời cảm tạ? Ta trông cậy lời cảm tạ của bọn họ, chỉ cần nhị cô cô đừng tìm đến cả nhà chúng gây rắc rối là cảm tạ trời đất lắm .”

Nói , nàng dậy khỏi phòng.

Bình Yên vội vàng đuổi theo, nhận Thời Phù Hân thích Thời Ngọc Hoa nên suốt quảng đường đó, nàng cũng đề cập một chữ về Nguỵ gia.

như những gì Thời Phù Hân dự đoán, một tháng đó, những đến Võ Xương bá phủ xin hà bao nối tiếp dứt.

Trong thời gian đó, Thời đại phu nhân đều dẫn theo Kim Nguyệt Nga đãi khách từ đầu đến cuối, thỉnh thoảng chỉ điểm một phen.

Sau một tháng, khi đối mặt với các nữ quyến khác trong phủ, Kim Nguyệt Nga thể tự nhiên đối phó.

Sau khi tiễn Đổng phu nhân của Thái Y viện , Thời đại phu nhân nhẹ nhõm trở về Ý Minh đường, mới trở về thấy Thời Phù Lâm đang trong phòng minh lật xem thiệp mời nhận trong thời gian .

“Mẫu .”

Thời Phù Lâm thấy sắc mặt của Thời đại phu nhân chút mệt mỏi, vội vàng rót cho nàng một ly : “Mẫu vất vả .”

Thời lão phu nhân vui mừng tiếp nhận lấy ly , uống một hớp mới : “ là trong thời gian mệt mỏi một chút, nhưng trong lòng mẫu vui vẻ, nếu cứ tiếp tục mệt mỏi như thế cũng vui.”

Nói , bà cầm lấy thiệp mời bàn, sắc mặt chút phức tạp: “Những chiếc hà bao chúng chướng mắt lúc bây giờ trở thành vật quý hiếm tranh giành .”

Thời Phù Lâm rũ mắt gì, lúc khi tứ thẩm tặng hà bao cho nàng , nàng cần vì thích.

Bây giờ một cái cũng là chuyện thể.

Mấy nhỉ tỷ tỷ, bởi vì ngày nào cũng mang theo hà bao nên làn da càng ngày càng bóng loáng non mịn, nàng thấy, hâm mộ là thể.

Thời đại phu nhân nữ nhi im lặng, thở dài một tiếng, đang định gì đó thì thấy nha đến: “Đại phu nhân, tứ phu nhân đến đây, là tìm hỏi chút chuyện.”

Thời đại phu nhân lập tức dậy, cất bước đến đại sảnh.

Thời Phù Lâm chút vui: “Mẫu , mệt mỏi như , tứ thẩm chuyện gì thể ngày mai hẵng đến tìm ?”

Thời đại phu nhân Thời Phù Lâm một cái đặt chồng mời bàn tay nàng: “Lâm tỷ nhi, mấy năm , nhà chúng thể tham gia những yến hội ?”

Thời Phù Lâm sửng sốt.

Thời đại phu nhân tiếp tục : “Những sự đổi trong nhà đều là do cả nhà tứ thúc của con, nếu nhận lợi lộc từ thì chúng thể tỏ thái độ gì cả, con nhất định ghi tạc trong lòng đạo lý , nếu , con đường sẽ càng ngày càng hẹp.”

Võ Xương bá phủ trở nên nhộn nhịp náo nhiệt đến mức thể thấy bằng mắt thường, chỉ nhiều đến thăm hỏi mà ngay cả ba vị cô nãi nãi xuất giá cũng trở về thường xuyên hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-283.html.]

Đối với những chuyện , Thời Phù Hân cũng để ý nhiều, trong thời gian , nàng vẫn bận rộn biên soạn sách huấn luyện y học.

Ngày mùng ba tháng tư, Quốc Nữ giám nghỉ, Thời Phù Hân trở về An Nghiệp phường một chuyến, và gặp Tây Môn Phụng Hiếu- Người nhận lá thư cho kim điêu gửi đến.

Tây Môn Phụng Hiếu vẫn chút quen khi gặp Thời Phù Hân một nữa, vẫn quen trở thành thủ hạ chạy chân của một tiểu cô nương mười hai tuổi.

“Ngươi… Ngài… Ngươi gọi đến là gì sai bảo ?”

Thời Phù Hân nhận sự mất tự nhiên và cam lòng của , : “Sau cứ gọi là đường chủ.”

Tây Môn Phụng Hiếu: “…”

Tiểu nha đầu chuẩn thành lập một môn phái giang hồ gì ?”

Còn gọi là đường chủ!

Thời Phù Hân đưa cho một lọ thuốc giải : “Số thuốc trong bình giải thể đảm bảo chất độc trong cơ thể ngươi Tiết Toàn thể phát tác trong vòng một năm tới.”

Tây Môn Phụng Hiếu mặt cảm xúc nhận lấy, suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn : “Đa tạ.”

Thời Phù Hân : “Không cần cảm tạ, các ngươi giúp việc, giải độc giúp các ngươi cũng là chuyện hợp tình hợp lý.” Nói , nàng lấy ba cuốn sách huấn luyện y học và một bản thiết kế .”

“Ngươi hãy đến Nhung thành một chuyến, giao ba cuốn sách huấn luyện y học cho quản sự của Thần Nông đường là Thương Lão Cửu; Sau đó đến Thiên Sơn một chuyến, giao bản vẽ cho sư , thư cho bọn họ , ngươi cần gì với bọn họ cả.”

Tây Môn Phụng Hiếu chút kinh ngạc: “Thần Nông đường? Thiên Sơn?”

Hắn còn xa lạ gì với hai cái tên nữa, Thần Nông đường chính là một hiệu thuốc đột nhiên xuất hiện ở biên quan tây bắc, những thuốc viên bán trong đó bây giờ đang nổi tiếng ở Đô Hộ phủ Tây Vực.

Còn về phần Thiên Sơn, đó đều là nơi ở của thần tiên và thần y, các bá tánh ở biên quan tây bắc hầu như nào .

Thời Phù Hân: “Sao , vấn đề gì ?”

Tây Môn Phụng Hiếu thử thăm dò : “Ngươi đường chủ, chính là đường chủ của Thần Nông đường?”

Thời Phù Hân gật đầu: “ .” Nói , nàng Tây Môn Phụng Hiếu: “Nhìn dáng vẻ của ngươi, hình như cũng đến Thần Nông đường?”

Sắc mặt của Tây Môn Phụng Hiếu vô cùng phức tạp, thể , dược hiệu của những viên thuốc viên của Thần Đông đường như , bá tánh ngừng truyền miệng với , truyền đến khách điếm Hồng Sơn.

Tiết Toàn vận dụng chút quan hệ mới thể mua mấy bình thuốc viên.

Sau khi đích thử nghiệm, xác thực dược hiệu của những viên thuốc thực sự đúng như những gì khác , bọn họ nghĩ rằng thể điều chế loại thuốc viên chắc chắn sở hữu y thuật cao siêu, nên đến Thần Nông đường, mời đại phu của Thần Nông đường giúp bọn họ giải độc .

Kết quả, đương nhiên là một chuyến tay .

Mặc dù Thần Nông đường cũng đại phu ở sảnh, nhưng y thuật chẳng cả.

Hắn thể ngờ rằng đại phu của Thần Nông đường mà tìm là tiểu cô nương mắt!

Nhìn nụ gượng gạo mặt Tây Môn Phụng Hiếu, Thời Phù Hân vui vẻ: “Nhìn dáng vẻ của ngươi, vẻ như đến Thần Nông đường? Nếu ngay cả các ngươi cũng thể tìm đến, lẽ chuyện kinh doanh của Thần Nông đường cũng tệ lắm.”

Tây Môn Phụng Hiếu: “Không tệ lắm, mà là , những mua thuốc viên của Thần Nông đường nhiều, nếu chút quan hệ thì sẽ mua .”

Hai mắt Thời Phù Hân sáng lên: “Thật , chẳng trách Thương Lão Cửu gấp gáp mở chi nhánh như .” Nói , nàng về phía Tây Môn Phụng Hiếu: “Chuyện ngươi chính là giúp chằm chằm Thần Nông đường ở Đô Hộ phủ Tây Vực .”

“Đô Hộ phủ Tây Vực cho chín châu thành biên quan lớn, , ý định mở chi nhánh của Thần Nông đường ở mỗi một châu thành biên quan."

Loading...