Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 295

Cập nhật lúc: 2025-09-01 12:14:44
Lượt xem: 75

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Chẳng vết thương của Trang tướng quân quá nặng, liệt giường thể gượng dậy ?”

“Chắc chắn là Ôn Quốc công phủ tìm chữa khỏi cho Trang tướng quân.”

“Không thể nào, ngay cả Triển thần y cũng rằng vết thương của Trang tướng quân thể chữa khỏi, chẳng lẽ còn sở hữu y thuật cao minh hơn cả Triển thần y ?”

“Núi cao còn núi cao hơn, giỏi còn giỏi hơn, chừng y thuật cao siêu hơn Triển thần y thì ?”

“Cũng vị đại phu là cao nhân phương nào?”

Trong đám đông, Thời Phù Hân lắng nghị luận với tâm trạng .

Cho dù Trang gia chủ động nhắc đến Tái Hoa Đà cứ nữa, khi tin tức hôm nay lan truyền ngoài, những khác cũng sẽ âm thầm hỏi thăm.

Trong kinh thành nhiều giàu sang phú quý, trong đó ít gặp vấn đề về sức khoẻ, hôm nay, nàng cần lo lắng đến chuyện ăn nữa.

Ngay khi tâm trạng đang vui vẻ thì sắc mặt Thời Phù Hân đột nhiên trở nên nghiêm túc, nàng bước nhanh qua đám , dáng nàng nhỏ nhắn, hình linh hoạt nên thể lặng lẽ di chuyển trong đám , chẳng bao lâu rời khỏi Tuyên Võ môn.

Thời Phù Hân mới rời , ngay đó, Sở Diệu xuất hiện lâu thành của Tuyên Võ môn.

Sở Diệu chằm chằm dòng phía Tuyên Võ môn, tầm mắt lướt qua từng bóng trong đám đông, nửa canh giờ , phát hiện điều gì bất thường, mới nhíu mày thu hồi tầm mắt.

Lại để tên Tái Hoa Đà chạy thoát!

Nghe thấy các bá tánh cửa thành vẫn còn đang thảo luận xem nào chữa trị khỏi vết thương của Trang Ngọc Đường, Sở Diệu nhếch khoé miệng lên.

Lựa chọn để Trang Ngọc Đường dậy ở mặt Tuyên Võ môn, xem tên Tái Hoa Đà quyết tâm nổi tiếng ở kinh thành.

Rất , sợ , chỉ cần còn ở kinh thành, chắc chắn sẽ bắt .

Sau khi các quan to ở kinh thành vết thương của Trang Ngọc Đường khỏi, bọn họ thực sự bắt đầu tìm hiểu xem chữa khỏi cho Trang Ngọc Đường là ai.

Những thể lăn lộn ở kinh thành ít nhiều cũng chút quan hệ, chẳng bao lâu , cái tên Tái Hoa Đà cư bắt đầu xuất hiện thường xuyên ở trong miệng .

“Tái Hoa Đà chính là du y giang hồ với công phu sư tử ngoạm thu phí còn cao hơn cả ?”

Trong Triển phủ, Triển Phi cũng sai quản gia ngoài hỏi thăm một chút, khi Tái Hoa Đà chính là trị khỏi cho Trang Ngọc Đường, Triển Phi một lời lập tức đến An Nghiệp phường.

So với cảnh tượng vắng tanh đến mức thể giăng lưới bắt chim ở cửa đó, mấy ngày nay, Tái Hoa Đà cư vô cùng náo nhiệt.

Lúc Triển Phi đến, mấy đang trong khách thính của Tái Hoa Đà cư để tìm thầy trị bệnh, Liễu Không và Liễu Tịnh ngại phiền phức giới thiệu quy tắc khám bệnh của Tái Hoa Đà cư.

Triển Phi bên cạnh lắng một lát, càng nhướn mày cao hơn nữa: “Nói cách khác, chủ nhân của ngươi ai cũng trị, mà chỉ chọn những bệnh mà trị?”

Liễu Không Liễu Tịnh đồng loạt gật đầu.

Bên cạnh vội vàng hỏi: “Các ngươi xem, thế nào mới thể gặp chủ nhân các ngươi?”

Liễu Không im lặng một lát : “Nếu gia tăng cơ hội chủ nhân lựa chọn, các ngươi thể đưa nhiều tiền hơn nữa, ví dụ như chi phí xem bệnh của chủ nhân là năm trăm lượng bạc, nếu các ngươi đưa thêm một ngàn hoặc hai ngàn lượng bạc, lẽ chủ nhân sẽ coi trọng các ngươi.”

Những tìm thầy trị bệnh: “…”

Triển Phi: “…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-295.html.]

Được , tên Tái Hoa Đà chẳng những công phu sư tử ngoạm hơn , mà còn yêu tiền hơn , như thế chẳng là đấu giá y thuật một cách trá hình ?

Triển Phi vuốt cằm, ánh mắt lấp lánh.

Không cần , ý tưởng đúng là tồi, trong kinh thành nhiều quý nhân, những mang bệnh trong càng nhiều hơn nữa, đều là những kẻ thiếu tiền, tiền nếu kiếm thì thật uổng.

Quả nhiên, quá lương thiện, rao giá quá thấp, chi phí đến nhà khám bệnh chỉ một trăm lượng bạc.

Không , thể thua kém một tên du y giang hồ , khi trở về sẽ tăng chi phí khám bệnh lên năm trăm lượng bạc.

Triển Phi về phía Liễu Không Liễu Tĩnh: “Nói với chủ tử của các ngươi, Triển Phi của đỉnh Thiên Trì cầu kiến, gặp .”

Liễu Không lên sổ đăng ký: “Xin hãy để địa chỉ, chúng sẽ báo với chủ nhân.”

Triển Phi xoành xoạch xuống địa chỉ của Triển phủ, đó vô cùng tự tin rời , dáng vẻ chắc chắn Tái Hoa Đà nhất định sẽ gặp .

Trong mắt , chính là đại diện cho huyết mạch của thần y Thiên trì, tất cả các y giả thế gian ai từng đến truyền thuyết của thần y Thiên Trì, xuất thế, các y giả chắc chắn sẽ tò mò đến gặp mặt một .

chờ hoài chờ mãi, chờ hơn nửa tháng, vẫn bất cứ tin tức gì của Tái Hoa Đà cư.

Triển Phi thể chạy đến Tái Hoa Đà cư một nữa.

Liễu Không trả lời: “Triển thần y, nếu chủ nhân nhà gặp ngài, đương nhiên sẽ đến cửa bái kiến, nếu ngài , nghĩa là ngài gặp ngài.”

Cái gì?

Triển Phi mở to hai mắt, dáng vẻ thể tin .

Không gặp ?

Tên Tái Hoa Đà thật càn rỡ!

Triển Phi mất hết mặt mũi, tức giận trở về Triển phủ, trong lòng vô cùng bất mãn với Tái Hoa Đà.

Phía bên , Thời Phù Hân hề rằng đắc tội với sư nhà , lúc nàng đang mỉm tủm tỉm bỏ hai tờ ngân phiếu một ngàn lượng trong hộp tiết kiềm.

Mấy ngày nay, nàng tranh thủ thời gian đến khám cho hai bệnh nhân suy nhược cơ thể do sinh non, chi phí đến nhà khám bệnh cộng thêm thuốc viên điều trị cơ thể, mỗi thu phí một ngàn lượng.

Nàng bảy ngàn lượng, nếu khám bệnh thêm mấy nữa, cộng thêm mười ngàn lượng bạc do Thương Lão Cửu đưa đến, nàng thể mở một cửa hàng son phấn trong nội thành.

Việc mở cửa hàng son phấn cần lén lén lút lút, nàng thể quang minh chính đại kinh doanh, đến lúc đó sẽ tiền mua quần áo , trang sức, ăn ở những tửu lầu đồ ngon.

Thời Phù Hân khoá kỹ hộp tiết kiệm nhỏ của , đó giấu gầm giường, lúc mới mở cửa ngoài, dẫn theo Bình Yên, Tiểu Phương đến Ý Minh đường.

Sinh thần của đại bá mẫu, ba vị cô cô đều trở về bá phủ, hôm nay bộ bá phủ sẽ ăn cơm ở Ý Minh đường.

“Bái kiến nhị cô cô, tam cô cô, lục cô cô.”

Sau khi hành lễ với Thời Ngọc Hoa, Thời Ngọc Văn và Thời Ngọc Như, Thời Phù Hân đến sảnh bên, xuống bên cạnh Thời Phù m.

Nhìn thấy Thời Phù Chi và Thời Phù Nhiễm cũng đến, nàng nghiêng thì thầm với Thời Phù m: “Mấy đại bá phụ và cả nhà nhi tử Lý gia đúng là đủ thiết, chỉ cần trong phủ chuyện thì sẽ bỏ qua bọn họ.”

Thời Phù m thoáng qua nàng : “Chẳng lúc bao giờ quan tâm đến những chuyện ?”

Thời Phù Hân: “Bây giờ cũng quan tâm, chỉ là mấy đại bá mẫu tiếp tục duy trì quan hệ với cả nhà nhi tử Lý gia lôi kéo quan hệ với cả nhà chúng , cũng thuận mắt.”

“Mọi việc đều mất, bây giờ cả hai, cuối cùng chỉ khiến chuyện trở nên khó xử mất tự nhiên, mỗi nhà chúng và cả nhà nhi tử Lý gia xuất hiện, bầu khí đều khó xử, cần gì như chứ?”

Loading...