Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 300
Cập nhật lúc: 2025-09-01 12:14:49
Lượt xem: 61
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chẳng lẽ ca ca của nàng quá xuất sắc nên Hạ Hầu lão quốc công gặp nhà của ?
Nàng , sở dĩ ca ca nàng thể Hạ Hầu lão quốc công dạy dỗ là để đền đáp nhân tình của Võ Xương bá phủ, mấy tháng nay ngày nào ca ca nàng cũng chạy đến phủ Định Quốc công, nhưng Định Quốc công phủ hề ý định qua với bá phủ.
Bây giờ khảo thí võ khoa bắt đầu, bất kể là ca ca nàng đạt thành tích như thế nào nữa, cũng lý do gì để tiếp tục đến Định Quốc công phủ.
Lần , Hạ Hầu lão quốc công gọi nàng đến, chẳng lẽ là đánh giá tiềm lực của nhà nàng một chút, để xem cần thiết tiếp tục qua ?
Thời Phù Hân tràn ngập nghi hoặc theo Vương Nhi, lúc ngang qua một nguyệt môn, bọn họ thấy một vị công tử tuấn mặc trường bào màu xanh ngọc từ bên trong.
“Đông Phương công tử.”
Vương Nhi cung kính lên tiếng chào hỏi, đó cúi bước sang một bên nhường đường, đối diện qua .
Thời Phù Hân vẫn yên đó nhúc nhích, tò mò đánh giá mỹ nam cách mấy mét.
Đông Phương công tử…
Nghĩ đến Minh Quốc công phủ thế tử phu nhân mà thấy trong chính viện Quốc công phủ đó, chẳng lẽ chính là một trong tứ đại mỹ nam ở kinh thành- Đông Phương Trường Khanh?
Dù cũng là một trong tứ đại mỹ nam ở kinh thành, dung mạo thật tuyệt!
Nếu Sở Diệu là đầu của bè phái lưu manh thì là đại diện của phe chính trực.
Hào hoa phong nhã, cả toát thở sạch sẽ thoải mái, khiến khác thiện cảm.
Hôm nay nàng đúng là nhãn phúc cạn, đầu tiên là gặp một mỹ nhân sở hữu dung mạo hoa nhường nguyệt thẹn giống như Hạ Hầu Hoan Nhan, bây giờ gặp Đông Phương Trường Khanh thanh nhã tuấn dật.
Mặc dù Kiều Tâm Ngữ việc đáng tin cậy, thể lấy lệnh bài tiến Binh bộ, nhưng chuyến đến Định Quốc công phủ , nàng hề thiệt thòi.
Đông Phương Trường Khanh thấy Thời Phù Hân trắng trợn đánh giá như , trong mắt loé lên một tia kinh ngạc.
Bởi vì dung mạo xuất sắc, từ nhỏ đến lớn là tâm điểm của vô sự chú ý, những cô nương trồng hoa si với càng nhiều như cá diếc qua sông.
hầu hết các cô nương khi thấy , hoặc là ngượng ngùng bỏ chạy, hoặc là ngại ngùng trốn tránh, những trực tiếp chằm chằm như tiểu cô nương mắt vẫn là hiếm thấy.
“Cô nương, mời!”
Đông Phương Trường Khanh qua , cũng chủ động hỏi thăm Thời Phù Hân là ai, mà vô cùng phong độ sang một bên, mỉm để Thời Phù Hân .
“Đa tạ!”
Thời Phù Hân cũng khách khí, thoải mái nhận lòng của đối phương, mỉm bước nguyệt môn.
Vượng Nhi thoáng qua Thời Phù Hân, vội vàng cúi chào Đông Phương Trường Khanh một cái nhanh chóng theo.
Nhìn hai xa, Đông Phương Trường Khanh mới thu hồi tầm mắt, nở một nụ dịu dàng: “Võ Xương bá phủ đúng là may mắn, vốn tưởng rằng sẽ trở nên yên ắng, ngờ thời khắc cuối cùng thể tìm mấy con nối dõi xinh ưu tú như .
Gã sai vặt Đông Lai , mới bừng tỉnh hiểu : “Hoá vị cô nương chính là của Thời ngũ gia.”
Đối với Thời ngũ gia của Võ Xương bá phủ, vẫn còn nhớ như in.
Khi Võ Xương bá dẫn theo Thời ngũ gia đến bái phỏng Hạ Hầu lão quốc công, đúng lúc công tử cũng ở đó, theo bên cạnh tận mắt chứng kiến Thời ngũ gia dùng sức mạnh của bản mạnh mẽ đánh xuyên qua cửu tử liên trận mà Định Quốc công phủ lấy tự hào nhất như thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-300.html.]
Không ít các hậu duệ võ tướng thế gia cố gắng phá vỡ cửu tử liên trận của Định Quốc công phủ, nhưng đáng tiếc, chỉ một ít thể thành công.
Thời ngũ gia chính là đầu tiên phá vỡ mà .
Đến tận bây giờ vẫn còn nhớ rõ lúc , ánh mắt của Hạ Hầu lão quốc công sáng lên, công tử , đó là sự vui mừng khôn xiết thể che giấu khi thấy sự xuất sắc của hậu duệ.
Hạ Hầu lão quốc công lớn tuổi, từ lâu quan tâm đến những chuyện khác, nhưng phá lệ đích dạy dỗ Thời ngũ gia, ngoại trừ trả ân tình của Võ Xương bá phủ , nguyên nhân chủ yếu vẫn là vì xem trọng con Thời ngũ gia.
Đông Lai : “Công tử, Thời ngũ gia hai vị , lúc nãy chắc chắn là vị tiểu thiện cầm .”
Đông Phương Trường Khanh mỉm : “Hai vị của Thời ngũ lang chỉ cách ba tuổi, một mười lăm, nếu ngay cả chuyện cũng thể thì thực sự sẽ nghi ngờ ánh mắt của ngươi vấn đề.”
Đông Lai ngại ngùng mỉm : “Công tử, nô tài vì tuổi tác, mà đại của Thời ngũ gia thiện kiếm, ngoại hình chắc chắn sẽ hào hùng sảng khoái, tiểu cô nương lúc nãy chút ngọt ngào đáng yêu, yêu kiều yếu đuối, là am hiểu đao kiếm.”
Sắc mặt của Đông Phương Trường Khanh khựng một chút: “Thật ?” Giọng điệu mang theo chút nghi hoặc, luôn cảm thấy tiểu cô nương lúc nãy là một nhu nhược.
Đông Lai khẳng định gật đầu: “Chắc chắn là .”
Đông Phương Trường Khanh mỉm , cũng phản bác, dẫn theo gã sai vặt về phía chính viện Quốc công phủ.
Phía bên , Thời Phù Hân cũng đang hỏi Vượng Nhi: “Người lúc là Đông Phương Trường Khanh?”
Vương Nhi nhanh chóng liếc mắt Thời Phù Hân một cái, thấy mặt nàng chỉ sự tò mò, sự ngượng ngùng và ái mộ khi thấy Đông Phương công tử giống như những cô nương khác, mỉm gật đầu: “ .”
Thời Phù Hân hỏi: “Đông Phương công tử thường xuyên đến Định Quốc công phủ ?”
Vượng Nhi gật đầu: “Chủ tử rảnh rỗi việc gì nên thích chơi cờ, đúng lúc Đông Phương công tử thiện cờ nên chủ tử thường xuyên gọi ngài đến đây chơi cùng.”
Thời Phù Hân : “Xem lão quốc công và Đông Phương công tử là vong niên kỳ hữu .”
Vương Nhi mỉm gật đầu, sắc mặt tự nhiên, chút căng thẳng của Thời Phù Hân, trong lòng thầm nghĩ, vị tiểu của Thời ngũ gia đúng là trầm .
Chủ tử chính là nguyên lão tam triều, uy danh hiển hách, ngay cả các hoàng tử đầu tiên gặp mặt ít nhiều cũng chút câu nệ, nhưng vị cô nương thì ngược , nàng mang đến cho cảm giác giống như gặp chủ tử và gặp trưởng bối bình thường cũng khác là mấy.
Chẳng bao lâu , Vượng Nhi dẫn Thời Phù Hân đến một đình thuỷ tạ.
“Hồ hoa sen trong phủ chúng tiếng ở kinh thành, thời gian chính là thời điểm hoa sen nợ rộ, Thời cô nương thể thưởng thức cảnh trong hồ một phen.”
“Thời cô nương, chủ tử đang ở trong đình, tiểu nhân cùng ngài nữa.”
Vương Nhi hành lang cây cầu, mỉm hiệu cho Thời Phù Hân qua đó một .
Thời Phù Hân thấy một ông lão đầu tóc bạc trắng đang nhàn nhã chơi cờ một trong đình viện giữa hồ.
Nàng gật đầu với Vượng Nhi lên cây cầu, nhanh chậm về phía đình.
Trong đình, Hạ Hầu lão quốc công nhíu mày ván cờ bàn.
Đây là ván cờ mà ông và Đông Phương Trường Khanh chơi đó, tiểu tử bắt nạt ông già cả mắt mờ, ép ông đến đường cùng, lúc , ông đang sầu não suy nghĩ xem nên phá giải ván cờ như thế nào.
Bên cạnh bàn đá, một ấm nóng đang bốc mù mịt.
Khoé mắt liếc thấy Thời Phù Hân đang trong đình, đuôi lông mày Hạ Hầu lão quốc công khẽ nhướn lên một chút, nhưng cũng ngẩng đầu lên, vờ như trong đình thêm một .
Tên tiểu tử thúi Thời ngũ lang mở mồm là nọ, y khoe khoang hai vị của giống như thần tiên trời, ông thực sự xem xem nha đầu sẽ đối phó như thế nào.