Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 324
Cập nhật lúc: 2025-09-02 07:42:04
Lượt xem: 51
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Các danh môn thế gia chọn tức phụ xem ai võ công lợi hại hơn, mà là năng lực quản gia giao tiếp của nàng , những phương diện , các cảm thấy Thời Phù m thể lọt mắt phu nhân các nhà ?”
“Mặc dù tam phòng của Khánh Quốc công phủ chỉ là thứ tử, nhưng dù cũng là hậu duệ công phủ, cô nương bá phủ gả Quốc công phủ, chẳng lẽ việc hôn nhân là đang trèo cao ?”
Thời Phù Y cảm thấy nụ mặt Thời Phù Chi vô cùng chói mắt, cũng cảm thấy những lời trong sáng ngoài tối khinh thường Thời Phù m vô cùng chói tai, bèn nhíu mày : “Đó chỉ là suy nghĩ của các tỷ, các tỷ nghĩ rằng cả nhà tứ thúc bao giờ trèo cao ?”
Thời Phù Chi im lặng một chút: “Mẫu chỉ cố gắng góp chút sức , nghĩ nhiều như .”
Thời Phù Y nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày: “Cho nên mới lục tỷ tỷ đúng, các tỷ cũng thực sự nghĩ cái gì, đúng là sẽ khiến khác cảm thấy đang xen chuyện của khác.”
Những lời thực sự chút khách khí, ngay cả Thời Phù Chi kiềm chế cảm xúc nhưng cũng khỏi sa sầm mặt mày.
Càng kỳ quái hơn là, Thời Phù Lâm cũng lên tiếng hoà giải.
Những lời khinh thường Thời Phù m lúc nãy của Thời Phù Chi cũng khiến nàng khó chịu.
Có lẽ do ảnh hưởng từ sự ân cần dạy bảo của Thời đại phu nhân, lẽ việc Đặc Sát ty ngừng bắt giữ Viêm đảng thời gian khiến nàng càng hiểu rõ đạo lý phúc cùng hưởng hoạ cùng chịu trong một gia tộc, lúc , nàng theo bản năng bảo vệ Thời Phù m.
Trong phòng chút yên tĩnh, Thời Phù Nhiễm đưa mắt hiệu cho Thời Phù Lâm, nàng dịu bầu khí, nhưng khi thấy Thời Phù Lâm để ý đến , trong lúc nhất thời, nàng chút ngơ ngác.
Thời Phù Chi âm thầm hít một thật sâu, quả nhiên, mối quan hệ giữa cả nhà bọn họ với bá phủ vẫn tránh xuất hiện vết rách.
Bây giờ nghĩ , nàng thực sự chút bội phục cả nhà Thời Chính Hoà.
Ngoại tổ mẫu đúng, đừng nghĩ bọn họ lớn lên ở biên quan và tầm học thức gì, nhưng bản lĩnh tính kế của bọn họ hề thua kém những tiếp thu nền giáo dưỡng từ nhỏ như các nàng.
Trước khi trở về bá phủ, cả nhà bọn họ tính kế tất cả thứ, đầu tiên là dùng việc trở về để ép bá phủ, yêu cầu các nàng dọn khỏi phủ.
Kể từ khi dọn khỏi bá phủ, cả nhà bọn họ với bá phủ trở thành hai nhà.
Cho dù lúc đầu, mối quan hệ giữa nhà bọn họ và bá phủ sâu sắc như thế nào nữa, nhưng theo thời gian trôi , bởi vì ở cùng trong một thời gian dài, cộng thêm cả nhà mang đến cho bá phủ lợi ích lớn hơn nữa, tình cảm giữa cả nhà bọn họ với bá phủ cũng từ từ trở nên phai nhạt.
Nhìn xem, bây giờ tất cả thứ đều đang phát triển theo đúng kế hoạch của cả nhà , bá phủ còn coi bọn họ là nhà nữa .
Thời Phù Lâm chúng tỷ đều im lặng gì, cảm thấy mệt mỏi thôi.
Khoảng thời gian , nàng càng ngày càng phát hiện, khi ở chung với đám Thời Phù Chi và Thời Phù Nhiễm, ngày càng câu nệ, nhiều lời cũng thể rõ ràng, lúc nào cũng một câu chừa một câu, vô cùng mệt mỏi.
Có lẽ đại tẩu đúng, tỷ tụ tập với , nàng nên bớt mời Phù Chi tỷ và Phù Nhiễm.
…
Tiểu Phật đường phía hậu viện Ý Tường đường.
Thời Phù Hân quỳ tượng Phật, nhang khói đang bốc lên nghi ngút, nghĩ đến sự trừng phạt của Thời lão phu nhân dành cho , nghĩ tới nghĩ lui cũng cảm thấy sai.
Nói nàng lỗ mãng, mất kiến nhẫn?
Có lẽ là .
Nàng thể đợi đến khi Tăng thị rời mới chuyện với Thời lão phu nhân, nhưng tại nàng đợi chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-324.html.]
Tăng thị khiến nàng khó chịu, tại nàng thể trực tiếp trút bỏ cơn tức ngoài?
Tại Tăng thị dùng vẻ mặt của lấy lòng Thời gia tổn hại đến lợi ích của tỷ tỷ nàng?
Nàng chỉ tát mặt Tăng thị ở mặt , nàng vui, tại những đó thể vui vẻ rời ?
Nhìn thấy An ma ma và các nha bưng bàn, đặt đút mực, giấy và Kinh Kim Cương cần chép xuống, Thời Phù Hân buồn bực, đó lâu nàng mới tế tửu phát , bây giờ phạt chép bài tập, chuyện thực sự quá khó khăn với nàng.
An ma ma trong một góc Thời Phù Hân tình nguyện xuống bàn, cầm lấy bút, bĩu môi, vẻ mặt vui bắt đầu chép Kinh Kim Cương, bà cảm thấy buồn .
Mặc dù lục cô nương bướng bỉnh, quật cường, thẳng thắn, nhưng vẫn là một đứa trẻ ngoan lời.
“Mười , chép đến khi nào đây?”
“Quên , cứ coi như đang luyện chữ .”
Thời Phù Hân từ từ bình tĩnh , tập trung tinh thần chép Kinh Kim Cương.
Chẳng bao lâu , sắc trời trở nên tối mịt, Thời Phù m xách theo một hộp đồ ăn đến Phật đường.
An ma ma thấy , thức thời lui ngoài.
Lão phu nhân chỉ phạt lục cô nương chép Kinh Kim Cương chứ cho phép nàng ăn.
“Tỷ tỷ, cuối cùng tỷ cũng đưa đồ ăn đến cho , sắp đói c.h.ế.t .”
Nhìn thấy Thời Phù m mang theo hộp đồ ăn đến đây, Thời Phù Hân vui mừng khôn xiết, nhanh chóng dọn bàn.
Thời Phù m bưng hộp đồ ăn đến, lấy từng đĩa thức ăn trong đó , Thời Phù Hân ăn một lúc mới mở miệng: “Tỷ quan tâm đến tỷ nên mới mất kiên nhẫn như , nhưng đừng thế nữa.”
Đôi đũa trong Thời Phù Hân ngừng : “Tại thể chứ, vui nên phát tiết ngoài.”
Thời Phù m nhà : “Lúc mới trở về bá phủ, như .”
Thời Phù Hân: “Trước khác nay khác, lúc chúng bất cứ giá trị nào, nếu tuỳ tiện tức giận sẽ chỉ khiến chán ghét; Bây giờ chúng thể hiện giá trị của với bá phủ , tức giận một cách thích hợp để bảo vệ lợi ích của bản , với rằng thể chạm điểm mấu chốt của chúng .”
Thời Phù m im lặng một chút: “Tỷ cũng tức giận việc Tăng thị mai cho Khánh Quốc công phủ, nhưng trong nhà cũng chuyện Khánh Quốc công phủ thể liên quan đến chuyện Nhiếp Chính vương.”
Thời Phù Hân gật đầu: “Không quan trọng, hôm nay tức giận chỉ là vì Khánh Quốc công phủ, chủ yếu là cả nhà nhi tử Lý gia xem việc hôn nhân của tỷ, mà những khác cũng phản đối.”
Nói , nàng đặt chén đũa xuống.
“Muội những trong phủ nghĩ như thế nào, bọn họ giáo dưỡng Thời Chính Khôn vài chục năm, Tăng gia là một thông gia tồi, đây là chuyện vứt bỏ là thể vứt bỏ, cho nên trong phủ đều cả nhà chúng sẽ hoà hợp ở chung với cả nhà bọn họ.”
“, chuyện liệu thể ?”
“Kể từ ngày cả nhà chúng bắt đầu xuất hiện, giữa chúng và cả nhà Thời Chính Khôn xuất hiện mâu thuẫn thể hoà giải .”
“Bỏ qua nỗi đau xót mà cả nhà Lý gia gây cho phụ , đối với phụ mà , Thời Chính Khôn chính là kẻ trộm cướp phụ mẫu và cuộc đời hơn ba mươi năm đó của .”
“Còn đối với Thời Chính Khôn mà , sự tồn tại của phụ cũng là một vết nhơ trong cuộc đời của ông , một vết nhơ khiến ông từ công tử bá phủ biến thành nhi tử quân hộ.”
“Với những mâu thuẫn , cho dù ngoài cố gắng như thế nào nữa cũng thể che giấu và điều hoà.”
“Tỷ tỷ, mặc dù phụ gì cả, nhưng tỷ cảm thấy mỗi thấy tổ phụ tổ mẫu, và cả mấy đại bá thiết với Thời Chính Khôn, sẽ cảm thấy , là sẽ để ý và đau khổ?”