Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 346
Cập nhật lúc: 2025-09-02 23:00:36
Lượt xem: 62
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi Thời Định Hạo rời , Thời Phù Hân thoáng qua sân viện chật kín , sải bước đến một nơi ít .
Xuyên qua hành lang nơi núi giả, Thời Phù Hân đang chuẩn đình xuống, nhưng mới tiến đình, Bình Yên ở phía vội vàng kéo Thời Phù Hân , tầm mắt ngừng về góc đông bắc của đình.
Thời Phù Hân theo tầm mắt của Bình Yên, ánh mắt lập tức sáng ngời.
Bởi vì núi giả che chắn nên ở góc đông bắc đình còn thêm một cái đình khác nữa.
Lúc , trong đình, Sở Diệu mặc áo choàng cáo màu trắng đang biếng nhác dựa mép lan can, một tay cầm chén rượu, lẳng lặng tuyết đọng ngoài đình.
Từ vị trí đình viện nơi Thời Phù Hân đang , trùng hợp thể thu hết góc nghiêng khuôn mặt trong đáy mắt.
Đường nét khuôn mặt hảo, ánh mắt u buồn, cho dù cách vài mét nhưng cảm giác tan vỡ mà Sở Diệu thể hiện vẫn hiện rõ trong ánh mắt Thời Phù Hân.
“Cảm giác tan vỡ đáng c.h.ế.t thực sự khiến khác thấy nhịn đau lòng.”
Thời Phù Hân chặc lưỡi lắc đầu.
Bình Yên và Tiểu Phương ở phía đưa mắt một cái, nhanh chóng cúi thấp đầu xuống.
Cô nương của các nàng lúc nào cũng như , luôn những lời ngạc nhiên c.h.ế.t thôi.
Sở Diệu phát hiện trong đình viện bên cạnh đến từ sớm, nhưng để ý đến, mãi cho đến khi cảm nhận một ánh mắt giống như đang chằm chằm , mới biếng nhác nghiêng thoáng qua phía .
Ồ, còn đang thắc mắc ai to gan lớn mật dám chằm chằm như , hoá là Viên Thạch Lựu .
“Ngươi chằm chằm như , khó khiến cảm thấy ngươi đang ý đồ gì đấy.”
“Ta thể ý đồ gì chứ? Cho dù , ngươi sợ ?”
Nghe thấy tiếng tấu nhạc từ xa truyền đến, tâm trạng của Sở Diệu lắm, nhịn nghĩ đến đủ loại lời độc địa mà nhận khi Đông Phương Vân Dung chỉ hôn cho lục hoàng tử.
“Có ngươi cũng cảm thấy là một trò ?” Có thể là do kìm nén quá lâu, cũng thể là cảm thấy Thời Phù Hân liên quan gì, thể trút bỏ cảm xúc, Sở Diệu đột nhiên hỏi Thời Phù Hân một câu như .
Thời Phù Hân hỏi một câu: “Vậy ngươi là trò ?”
Nghe , Bình Yên và Tiểu Phương càng cúi đầu thấp hơn nữa.
Sở Diệu mỉm , thoáng qua Thời Phù Hân, đầu , ngửa đầu uống cạn ly rượu lạnh trong tay, đó, “vèo” một tiếng, một chén rượu lập tức b.ắ.n về phía Thời Phù Hân.
Thời Phù Hân do dự một chút, vẫn vươn tay , vững vàng tiếp chén rượu.
Thấy , nụ khoé miệng Sở Diệu càng sâu hơn nữa.
Cảm nhận sự lạnh lẽo truyền đến từ đầu ngón tay, Thời Phù Hân lướt qua bếp lò đang cháy rực trong đình: “Chẳng bếp ? Tại hâm rượu nóng lên hẵng uống? Trời lạnh như thế , vẫn nên uống rượu nóng thì hơn.”
Chỉ là một lời thuận miệng bình thường, nhưng ánh mắt Sở Diệu loé lên, giống như từng nào dặn dò nên uống rượu nóng mùa đông.
...
Càng về cuối năm, các phủ trong kinh thành mở tiệc chiêu đãi càng nhiều, chỉ , trong cung cũng ba ngày một đại yến, hai ngày một tiểu yến, những gia đình quyền cao chức trọng chỉ riêng việc tham gia yến hội cũng lo liệu xuể.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-346.html.]
So với sự tiêu điều của năm ngoái, dịp tết năm nay, Võ Xương bá phủ náo nhiệt hơn nhiều.
Sau khi bước cuối tháng chạp, những đến chúc tết, thăm bằng hữu, cánh cổng lớn của bá phủ thể là chật kín , Thời đại phu nhân bận rộn đến mức chân chạm đất, liên luỵ đến Kim Nguyệt Nga, Thời ngũ phu nhân và Thời thất phu nhân cũng theo, ngay cả các cô nương cũng gặp khách đãi khách mỗi ngày.
Sau hơn một năm hồi phúc, lúc cả nhà Thời Phù Hân mới thể coi là tận mắt chứng kiến sự phô trương trong dịp Tết của các danh môn quý tộc.
“Ai cũng các cô nương gia đình danh giá đều chu đáo hào phóng, cứ huấn luyện quanh năm suốt tháng như thế , chỉ cần là kẻ ngốc thì cách đối nhân xử thế thể nào tệ .”
Phải ríu rít chuyện với một đám tiểu cô nương, Thời Phù Hân cảm thấy quai hàm cứng đờ.
Thời Phù Âm : “Vạn vật thế gian đều là quen tay , nhiều quen, đương nhiên cũng sẽ trở thành khôn khéo trong mắt khác, điều cũng giống với đạo lý khi chúng luyện võ.”
Thời Phù Hân: “À , tỷ tỷ, hôm nay đại bá mẫu gọi riêng tỷ và tứ tỷ tỷ đến thiên thính gì ?”
Nghe , mặt Thời Phù Âm loé lên một chút mất tự nhiên, nhưng nàng cũng giấu diếm bất cứ chuyện gì ở mặt : “Có mấy nhà hỏi thăm tình huống tỷ trong nhà.”
Nghe thấy những lời , Thời Phù Hân lập tức bừng tỉnh hiểu , vui vẻ : “Tỷ tỷ, cầu hôn tỷ?”
Thời Phù Âm liếc mắt Thời Phù Hân một cái: “Không , chỉ là vài vị phu nhân tuỳ tiện nhắc đến vài câu trong lúc chuyện phiếm mà thôi.”
Thời Phù Hân : “Tỷ tỷ của xuất sắc như , chắc chắn là vị phu nhân nào đó hỏi thăm với đại bá mẫu. tỷ tỷ, chúng đang học ở Quốc Nữ giám, thể bàn đến chuyện hôn nhân mười tám tuổi, trong thời gian , chúng cứ từ từ xem xét, cần vội vàng định hôn với ai đó.”
Thời Phù Âm thấy trắng như , nên cũng giảm bớt một chút ngượng ngùng: “Chuyện cũng với nương , về phần đại bá mẫu, nương sẽ chuyện với bá mẫu.”
Thời Phù Hân cũng trêu chọc tỷ tỷ nhà thêm nữa, chuyển chủ đề: “Ngày mai là hai mươi sáu tháng chạp, khi Hoàng thượng niêm phong bút, ca ca thể nghỉ, chờ thời gian, bảo dẫn theo chúng đến ngoại thành săn, cô nương Đỗ gia nhắc đến chuyện các nàng ở nhà thưởng tuyết nướng thịt nai ăn, cũng thèm.”
Thời Phù Âm mỉm , năm nay ngoại trừ rèn luyện buổi sáng, nàng dành phần lớn thời gian cho việc sách, thực sự lâu lắm hoạt động thể, nàng cũng ngoài du ngoạn một phen.
Đáng tiếc, nguyện vọng của hai tỷ cuối cùng cũng thể thực hiện .
“Ca ca, Tết các nghỉ bao nhiêu ngày?”
Ngày hai mươi sáu tháng chạp đáng lẽ là ngày nghỉ phép của Thời Định Hiên, nhưng mãi đến tận đêm khuya, y mới trở về phủ, sáng sớm ngày hôm khi ăn cơm sáng cùng với Thời Chính Hoà và Kim Nguyệt Nga ở Ý Quế viện, Thời Phù Hân mới thấy y.
Thời Định Hiên lắc đầu: “Kỳ nghi huỷ bỏ.”
Nghe , Thời Chính Hoà và những lời khác đều về phía .
“Tại chứ?”
Thời Định Hiên thoáng qua Thời Phù Hân: “Ngày hôm qua khi Hoàng thượng mới tuyên bố niêm phong bút, đại hoàng tử nôn m.á.u mặt chúng đại thần ở Càn Thanh cung.”
“Thống lĩnh lo lắng trong dịp Tết sẽ xảy những chuyện ngoài ý khác nên hạ lệnh cho tất cả các ngự tiền thị vệ huỷ bỏ kỳ nghỉ, năm nay sẽ trực ban ở trong cung.”
Trên mặt Thời Phù Âm lộ vẻ lo lắng: “Đang yên đang lành, tại hộc máu?”
Thời Định Hạo: “ , chẳng thể đại hoàng tử chuyển biến , tháng hai năm sẽ thành mà.”
Thời Phù Hân im lặng gì, việc tử keo kiệt đột nhiên hộc m.á.u lẽ là do hạ cổ đang kích thích cổ trùng trong cơ thể .
Xem , nàng tìm một thời gian nào đó nhanh chóng loại bỏ cổ trung trong cơ thể đồ keo kiệt mới .
Thời Định Hiên: “Hoàng thượng lập tức phái thái y chữa trị, thái y thể của đại hoàng tử vẫn cải thiện, sở dĩ mấy ngày nay thể thường xuyên xuất hiện mặt khác là vì dùng cấm dược tiêu hao thể quá mức.”