Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 349
Cập nhật lúc: 2025-09-02 23:00:39
Lượt xem: 71
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đồ ngoan, năm mới vui vẻ, sư phụ nhớ ngươi, thương ngươi.”
Đại hoàng tử ngơ ngác gấp lá thư , một lát mới mở một nữa.
Cao Trường Thọ bên cạnh, đại hoàng tử mở thư , gấp , mở gấp , trong lòng vô cùng tò mò rốt cuộc trong bức thư cái gì mà khiến điện hạ mất bình tĩnh như .
“Cao Trường Thọ…”
“Có lão nô.”
Đại hoàng tử duy nhất thể tin tưởng , vẻ mặt vô cùng phức tạp.
Trong lòng Cao Trường Thọ lộp bộp một chút: “Điện hạ, xảy chuyện gì ?”
Đại hoàng tử: “Ta phát hiện Triển thần y thực sự tìm cho một sư phụ.”
Mặc dù Triển thần y chút đáng tin cậy, chuyên cũng phân biệt tôn ty, nhưng tuyệt đối sẽ bao giờ những lời buồn nôn giống như lá thư .
Cao Trường Thọ sửng sốt một chút, tầm mắt về phía lá thư trong tay đại hoàng tử, dáng vẻ giống như .
Đại hoàng tử chú ý đến tầm mắt của ông , vội vàng gấp lá thư , bỏ trong phong thư một nữa, đó đè lá thư xuống gối đầu.
Tuyệt đối thể để thứ hai lá thư buồn nôn .
Lúc cho rằng Triển thần y tuỳ tiện tìm một nào đó đến giả mạo sư phụ của , nhưng hôm nay, khi xong bức thư , sư phụ tám chín phần là thật.
Mặc dù Cao Trường Thọ cảm thấy đại hoàng tử thêm một vị sư phụ cũng tác dụng gì, nhưng vẫn vui vẻ : “Đây là chuyện mà, điện hạ cũng sư phụ.”
Sư phụ…
Nghĩ đến những lời buồn nôn thẳng thắn nhưng thiếu sự quan tâm trong bức thư, ánh mắt đại hoàng tử loé lên, hai hàng chân mày nhíu chặt vì đau ốm cũng giãn một chút.
“Chẳng của Chu gia đến , ngươi tiếp đãi bọn họ .”
Đại hoàng tử xuống giường một nữa, khi Cao Trường Thọ khỏi phòng, lấy lá thư từ gối , mở tiếp.
Sau khi trải qua nỗi đau mất mẫu , đại hoàng tử vô cùng đề phòng với khác, nếu là , chắc chắn sẽ dễ dàng quan tâm đến sư phụ bao giờ gặp mặt .
lúc , đầu tiên là hãm hại, đó bản mắc bệnh tim, cộng thêm bên ngoài đủ loại lời đồn bệnh nặng sắp chết, mặc dù Hoàng thượng phái Triển thần y đến chữa trị cho , nhưng cũng xuất hiện thăm hỏi .
Đại hoàng tử, đang chìm đắm trong bệnh tật, bất lực, cảm giác giống như khác ruồng bỏ lúc đột nhiên trào dâng một tia hy vọng đối với sư phụ đột nhiên gửi thư , khiến cảm thấy bản cũng cô đơn nơi nương tựa.
Đã lâu lắm cảm nhận sự quan tâm từ trưởng bối .
Sư phụ…
Trong lòng đại hoàng tử vẫn chút nghi hoặc, ví dụ như, Triển thần y bao giờ nhắc đến sư phụ mặt , bởi vì chuyện , cho nên mấy năm mới khẳng định gọi là sư phụ vẫn luôn thư từ qua với chỉ là cái cớ Triển thần y qua loa lệ với .
Chẳng lẽ mối quan hệ giữa sư phụ và Triển thần y lắm?
Chuyện đau n.g.ự.c hộc m.á.u chỉ mới xảy hai ngày , nhưng sư phụ ở biên quan tây bắc xa xôi , hơn nữa còn tìm bằng hữu đến chữa trị giúp .
Xem sư phụ vẫn luôn quan tâm đến , hơn nữa còn chút thần bí.
Đối phương chỉ bảo ngoài ngày trừ tịch hoặc mùng một năm mới, cũng xác định địa điểm, đối phương chắc chắn vị bằng hữu thể tìm ?
Đại hoàng tử trằn trọc trong chốc lát, chờ đến khi Cao Trường Thọ tiễn của Chu gia trở về, lập tức : “Chuẩn một chút , trong ngày trừ tịch, đến Tướng Quốc tự thắp hương.”
Cao Trường Thọ vội vàng ngăn cản: “Điện hạ thể, sức khoẻ của bây giờ…”
Đại hoàng tử tự giễu mỉm : “Không ngại, cứ với bên ngoài rằng nhớ mẫu hậu, đến Tướng Quốc tự dâng hương cho bà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-349.html.]
Bây giờ vô cùng tò mò với sư phụ bao giờ gặp mặt , lẽ, thể thông qua bằng hữu của sư phụ hỏi thăm xem đối phương là như thế nào.
Cao Trường Thọ thấy đại hoàng tử đưa quyết định, chỉ thể lo lắng chuẩn .
…
Rất nhiều đều đang chú ý đến phủ đại hoàng tử, khi đại hoàng tử đến Tướng Quốc tự dâng hương ngày trừ tịch, nhiều đều chút vui.
“Tại ngừng nghỉ ? Ngoan ngoãn ở trong nhà tĩnh dưỡng ?”
“Điện hạ, …”
“Đừng, năm hết tết đến đừng gây chuyện, cách đây lâu lão đại mới hộc máu, nếu còn xảy chuyện gì, phụ hoàng chắc chắn sẽ điều tra nghiêm minh.”
“Phái chằm chằm thêm là .”
Tướng Quốc tự là chùa chiền của hoàng gia, các bá tánh bình thường tư cách nào thắp hương, vì thế bộ ngôi chùa đều chút quạnh quẽ.
Trong ngày trừ hôm nay, đại hoàng tử đến Tướng Quốc tự từ sớm, buổi trưa ăn chạy, nghỉ ngơi đến giữa chiều mới rời .
Trên xe ngựa trở về hoàng thành, bởi vì gặp bằng hữu của sư phụ nên sắc mặt của đại hoàng tử lắm.
Mặc dù chút thất vọng nhưng đại hoàng tử vẫn quyết định ngày mai sẽ ngoài một chuyến nữa, đang định dặn dò Cao Trường Thọ ngoài xe thì xe ngựa đột nhiên xóc nảy một cái, đó, một mùi hương kỳ lạ ập sống mũi, ngay đó, đại hoàng tử chỉ cảm thấy mắt tối đen.
Nửa canh giờ , chiếc xe ngựa đúng giờ ngừng cửa phủ đại hoàng tử.
“Điện hạ, về đến nhà .”
Cao Trường Thọ bên ngoài xe gọi hai tiếng, thấy đại hoàng tử phản ứng , ông vội vàng mở cửa xe , khi thấy đại hoàng tử đang ngủ say, ông mới thở phào nhẹ nhõm một .
Nửa đêm hôm đó, đại hoàng tử tỉnh , mới tỉnh dậy gọi Cao Trường Thọ .
Từ những lời của Cao Trường Thọ, mới suốt cả đường hồi phủ, ông từng phát hiện điều gì bất thường, trong lòng đại hoàng tử kinh ngạc sợ hãi.
“Điện hạ, lão nô tìm thấy cái trong lúc đang quần áo cho .”
Cao Trường Thọ đưa cho đại hoàng tử một lá thư.
Đại hoàng tử vội vàng cầm lấy thư lên .
“Đã loại bỏ Phệ Tâm Cổ!”
Nhìn sáu chữ bức thư, trong lòng đại hoàng tử chấn động.
Hoá trúng cổ trùng!
Cổ trùng… Thử nghĩ đến trong hoàng thất sử dụng loại thủ đoạn giang hồ độc ác để đối phó với , hơn nữa còn đang ẩn trong bóng tối, sống lưng đại hoàng tử lập tức trở nên lạnh lẽo.
...
Năm mới năm Kiến Khang thứ sáu, trong các buổi cung yến lớn lớn bé bé trong cung đều bóng dáng của đại hoàng tử, cho nên những tin đồn của bên ngoài về càng ngày càng lan xa.
Nguyên Tiêu qua , Quốc Tử giám, Quốc Nữ giám khai giảng.
Vừa mới đến Quốc Nữ giám, Thời Phù Hân thể thấy đủ loại lời bàn tán về bệnh tình của đại hoàng tử.
“Sắp đến tháng hai , nếu sức khoẻ của đại hoàng tử cải thiện, liệu hôn lễ của ngài với cô nương Chu gia còn thể tiến hành bình thường ?”
“Trong dịp Tết , cánh cổng lớn của Chu gia thậm chí còn thèm mở, từ chối gặp tất cả bằng hữu đến bái phỏng, Chu gia đều đang đắm chìm trong cảnh tượng bi thương, cô nương Chu gia càng lóc đến mức thể mở mắt .”
“ , cô nương Chu gia thực sự đáng thương, mặc dù là gả cho hoàng tử, nhưng đại hoàng tử những sức khoẻ mà còn… Haiza, cô nương Chu gia đúng là khổ.”
“Chu các lão yêu thương tôn nữ, Chu các lão dâng tấu lên Hoàng thượng, lẽ là từ chối hôn sự cũng nên?”
Nghe đến đây, Thời Phù Hân kéo Kiều Tâm Ngữ trong đám sang một bên, hỏi: “Chu gia thực sự từ chối mối hôn sự ?”