Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 364

Cập nhật lúc: 2025-09-02 23:00:55
Lượt xem: 62

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Mở cửa hàng son phấn? Trong kinh thành ít buôn bán cái , nhiều cửa hàng hồi môn của nữ quyến danh môn thế gia đều là cửa hàng kiểu , kiếm tiền, e là dễ dàng gì.”

Sau đó, Hoàng thượng bài thi của Hồ Tâm Nhuỵ và Đỗ Tử Toàn, khi xem xong mới cảm thán : “Những đứa trẻ xuất từ gia đình bình thường cuộc sống khó khăn, còn nhỏ tuổi học cách kiếm sống.”

Bắc Phong tiếp: “Năm xưa Văn Đức Hoàng hậu thành lập Quốc Nữ giám chính là tìm một lối thoát cho những cô nương bình thường, nhưng Quốc Nữ giám của bây giờ, những tử gia thế bình thường càng ngày càng ít.”

Nghe , Hoàng thượng chỉ ông một cái, gì, ánh mắt về phía bài thi cuối cùng: “Trác Nghi Miên… Vinh Xương bá phủ?”

Vinh Xương bá phủ, Hoàng thượng suy nghĩ một chút mới nhớ là nhà nào.

So với Võ Xương bá phủ, Trác gia thực sự xuống dốc và yên lặng.

Mặc dù Võ Xương bá phủ xuống dốc, nhưng dù vẫn còn Thời Chính Mậu đang quan trong triều đình, Thời Chính Nghiệp cũng phu tử ở Thiên Ky học viên, Thời gia vẫn còn chút nhân mạch.

Còn Trác gia, bộ nam đinh trong nhà xa rời triều đình, nam tử nào tiền đồ sách, Trác phu nhân cũng năng lực tâm lý thừa nhận kiên cường giống như Thời lão phu nhân, bà thể chịu đựng ánh mắt khác thường của những khác, mỗi tháng đều tiến cung bái kiến Thái hậu Hoàng hậu, bỏ sót nào.

Điều dẫn đến việc Trác gia biến mất khỏi tầm mắt của trong kinh thành.

Hoàng thượng chút cảm thán, ngờ khi thấy tin tức về Vinh Xương bá phủ một nữa, bởi vì một nữ nhi của Trác gia.

Hoàng thượng đột nhiên nghĩ đến Võ Xương bá phủ, khi nhớ Võ Xương bá phủ một nữa hình như cũng là vì Thời gia một Thời Phù Hân to gan táo bạo mới gặp mặt vỗ m.ô.n.g ngựa .

“Ai nữ tử bằng nam tử… Câu Văn Đức Hoàng hậu hề sai.”

Hoàng thượng bốn bài thi ngựa án, hai cô nương của hai bá phủ xuống dốc, hai cô nương của hai gia đình bình thường, các nàng đều vì cuộc sống dễ dàng cho nên mới động lực kiếm tiền nhiều hơn so với những khác? Mới càng kinh thương thiên phú?”

“Các khuê tú trong kinh thành ai thiên phú kinh thương ?” Hoàng thượng Sở Khiêm.

Sở Khiêm vội vàng trình lên mười mấy bài thi: “Những ý tưởng kinh thương của mấy tử cũng tệ lắm, chỉ là… Sau khi xong, thần cảm thấy chút quen thuộc, hình như từng đó.”

Hoàng thượng hiểu rõ, những đều nội dung khảo thí nên chuẩn câu trả lời dựa một thư tịch kinh thương, chỉ tuỳ tiện lật xem vài cái hứng thú tiếp nữa, trực tiếp cầm lấy danh sách lên bắt đầu vạch .

Bắc Phong Hoàng thượng bắt đầu quyết định danh sách, bèn bước : “Hoàng thượng, các hài tử của bá tánh bình thường thi đậu Quốc Nữ giám là chuyện dễ dàng, bọn họ càng cần nhiều cơ hội hơn nữa.”

Hoàng thượng ngước mắt ông một cái, ngòi bút trong tay hề dừng , chẳng bao lâu , hai mươi danh sánh vạch rõ : “Được , ngươi cầm công bố .”

Bắc Phong cung kính nhận lấy danh sách, dám ngay, mà chờ đến khi rời khỏi đại điện mới mở danh sách .

Mười tử xuất từ danh môn thế gia ở kinh thành, mười tử đến từ nơi khác, trong những tử đến từ khác, năm xuất từ nhà quan , năm xuất từ gia đình bình thường.

“Hoàng thượng giỏi trong việc tạo thế cân bằng.”

Đối với kết quả , Bắc Phong vẫn thể chấp nhận .

Phải rằng, những năm , trong Thương học ban gần như tử xuất từ gia đình bình thường.

Sau khi trở về Quốc Nữ giám, Bác Phong trực tiếp dán danh sách của Thương học ban lên bảng thông báo.

Danh sách mới đưa , ngay lập tức thu hút vô đến xem.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-364.html.]

“Đông Phương Vân Thường, Vi Oánh Hoa, Liễu Đại Lâm, Thời Phù Hân, Trác Nghi Miên…”

“Hồ Tâm Nhuỵ, Đỗ Tử Toàn…”

Thời Phù Hân và Thời Phù Âm cùng đến bảng thông báo, khi thấy tên của , mặt Thời Phù Hân lập tức nở nụ , Thời Phù Âm cũng vui mừng cho .

“Tỷ nhất định sẽ mà.”

Phải rằng, lúc còn ở Nhung thành, dám mở hiệu thuốc, lúc đó nàng mới mười tuổi.

Thời Phù Âm đậu, Thời Phù Hân cũng bất cứ lời an ủi nào, chỉ : “Tỷ tỷ, sẽ mang theo tỷ cùng kiếm tiền.”

Thời Phù Âm : “Được, tỷ chờ dẫn tỷ cùng kiếm tiền.”

Nàng bằng trong nhiều phương diện, nàng nhận điều lâu lắm .

đối với chuyện , nàng cũng bất cứ suy nghĩ nào khác, ưu điểm của , bản nàng cũng ưu điểm và sở trường riêng, cần hâm mộ .

Thời Phù Hân nhớ kỹ những trong danh sách một chút, đó rời cùng với Thời Phù Âm.

Cùng ngày hôm đó, khi trở về bá phủ, Thời gia chuyện Thời Phù Hân thi Thương học ban, điều cũng ngoài dự đoán của .

“Hân tỷ nhi, Quốc Nữ giám sẽ cung cấp miễn phí một cửa hàng cho các tử ở Thương học ban luyện tập, nhưng thời hạn miễn phí chỉ một năm, một năm, cháu sẽ trả tiền cho Quốc Nữ giám dựa theo khế thư, cháu nghĩ sẽ mở cửa hàng gì ?”

Về chuyện kinh thương, Thời ngũ phu nhân xuất từ thương gia tự cảm thấy quyền lên tiếng hơn so với những khác, mới gặp mặt bắt đầu hỏi thăm ý định của Thời Phù Hân.

Thời Phù Hân : “Ngũ thẩm, dự định sẽ bán son phấn.”

Thời ngũ phu nhân nhíu mày: “Bán son phấn? Hân tỷ nhi, ngũ thẩm tạt một gáo nước lạnh cháu, nhưng trong kinh thành quá nhiều cửa hàng bán son phấn, nếu cháu buôn bán mặt hàng , chỉ e sẽ kiếm tiền.”

Thời Phù Hân mỉm trả lời: “Ngũ thẩm, ngoại trừ son phấn , mặt hàng nào khác.”

Thời ngũ phu nhân : “Sao , chẳng còn ngũ thẩm ở đây , nhà thẩm buôn bán , là cháu bán ? Ngũ thẩm sẽ lo liệu hết về hàng hoá và bán hàng, cháu cứ chờ thu tiền là .”

dứt dời, mấy Thời lão phu nhân ở trong phòng đều bày vẻ mặt khác thường.

Cửa hàng do Quốc Nữ giám cung cấp về cơ bản đều con phố Trường An phồn hoa náo nhiệt nhất.

Sau khi kết với Thời gia, Lưu gia mới dựa sản nghiệp của lão ngũ để mở cửa hàng ở trong nội thành.

Gia sản của Thời gia lúc đó cạn kiệt, vị trí cửa hàng chia cho lão ngũ đương nhiên sẽ quá .

Nếu thể mở một cửa hàng phố Trường An, chuyện kinh doanh lá của Lưu gia chắc chắn sẽ phát triển thêm một bước.

Thời lão phu nhân thoáng qua Thời Phù Hân, gì.

Nếu là những khác, lẽ bà sẽ mặt ngăn cản, nhưng nha đầu vô cùng khôn khéo, sẽ Lưu thị lừa gạt.

Quả nhiên, Thời Phù Hân mỉm từ chối: “Đa tạ ý của ngũ thẩm, nhưng vẫn bán son phấn, cho dù kiếm tiền cũng thể nhận kinh nghiệm, lỗ.”

Thời ngũ phu nhân vội vàng khuyên nhủ: “Hân tỷ nhi, chuyện ăn thực sự dễ dàng như , cho dù cháu kiếm tiền, nhưng liệu cháu từng nghĩ đến chuyện nếu sang năm cháu thể trả tiền, Quốc Nữ giám sẽ thu hồi cửa hàng.”

“Chỉ cần cháu bán của Lưu gia, bất kể thể kiếm tiền , Lưu gia sẽ chi trả bộ tiền cháu trả cho Quốc Nữ giám năm .”

Loading...