Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 365
Cập nhật lúc: 2025-09-02 23:00:56
Lượt xem: 59
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời Phù Hân thêm gì nữa, thẳng: “Ngũ thẩm, chỉ bán son phấn, nghĩ đến những thứ khác.” Nói , nàng về phía Thời lão phu nhân: “Tổ mẫu, cháu còn việc, về viện .”
Thời lão phu nhân gật đầu: “Nếu cần trong nhà giúp đỡ gì, cháu cứ đến tìm , hoặc tìm đại bá mẫu cũng .”
Thời Phù Hân mỉm gật đầu: “Lúc cần thiết, sẽ nhờ.”
Nghe , ánh mắt Thời lão phu nhân loé lên, thêm gì cả.
Nhìn Thời Phù Hân cứ thế rời , Thời ngũ phu nhân chút vui: “Nó thực sự cho rằng ăn buôn bán dễ như , thật đáng tiếc cho cửa hàng ở phố Trường An .”
Thời lão phu nhân bà một cái: “Cho dù Hân tỷ nhi buôn bán nữa, cơ hội cũng là do nó kiếm , nó như thế nào đều là chuyện của nó.”
Thời ngũ phu nhân dừng một chút: “Chẳng con cũng ý thôi , nếu bán của Lưu gia, nó cần quan tâm chuyện gì cả, chỉ cần chờ thu tiền, thật bao.”
Thời lão phu nhân lắc đầu, gì thêm nữa.
Bán của Lưu gia thực sự sẽ nhẹ nhàng hơn một chút, nhưng cũng nghĩa là sẽ Lưu gia bắt chẹt.
Nha đầu Hân tỷ nhi bằng lòng để khác bắt chẹt ?
“Tại lúc nãy khi tổ mẫu hỏi cần trong phủ giúp gì , từ chối?”
Sau khi khỏi Ý Tường đường, Thời Phù Âm hỏi Thời Phù Hân một câu.
Thời Phù Hân: “Muội từ chối.”
Thời Phù Âm quá hiểu rõ tỷ tỷ nhà : “ là khiến câu của rơi đường cùng, nhưng mở cửa hàng cũng cần nhân thủ, về phương diện , trong phủ cũng thể giúp .”
Thời Phù Hân giải thích: “Tỷ tỷ, mở cửa hàng son phấn là ý định xây dựng cửa hàng thành một cửa hiệu lâu đời, bất cứ liên quan gì đến bá phủ.”
“Một khi tiếp nhận sự trợ giúp của bá phủ, nếu trong phủ ý kiến gì, còn thể trực tiếp từ chối ?”
Thời Phù Âm tỏ vẻ hiểu cách giải thích , nhưng vẫn : “ còn nhân lực cần thiết cho việc mở cửa hàng thì ? Chuẩn , mua sắm, buôn bán và cách bài trí cửa hàng, những thứ cần .”
Thời Phù Hân : “Kinh thành lớn như , chỉ cần đủ tiền, chẳng lẽ thể tuyển ? Tỷ tỷ, tỷ yên tâm , ý định mở cửa hàng son phấn từ lâu, những thứ suy nghĩ kỹ .”
Thấy trong lòng hiểu rõ chuyện, Thời Phù Âm cũng thêm gì nữa, hai tỷ cùng trở về Ý Quế viện.
Ngày hôm , khi đến Quốc Nữ giám, Thời Phù Hân đến Hoàng Tự Cửu ban học nữa, mà trực tiếp đến Thương học ban.
So với Hoàng Tự cửu ban tụ tập tốp năm tốp ba đùa vui vẻ, các tử Thương học ban yên tĩnh hơn nhiều.
Bởi vì trong kỳ khảo thí ba ngày , nàng và Đông Phương Vân Nghê cãi vui, Thời Phù Hân còn tưởng rằng lẽ sẽ xa lánh, nhưng cũng còn cách nào khác, sức ảnh hưởng của Đông Phương gia vẫn lớn.
ngờ, mới phòng học, chào hỏi với nàng.
Người nọ chính là Đông Phương Vân Thường của Đông Phương gia.
“Thời cô nương, chào buổi sáng.”
Nhìn thấy Đông Phương Vân Thường dậy từ chổ , mỉm chào hỏi với nàng, Thời Phù Hân nhướng mày, mỉm trả lời: “Đông Phương cô nương, chào buổi sáng.”
Đông Phương Vân Thường mỉm tiếp tục : “Kể từ hôm nay trở , chúng chính là đồng học, mong ngươi sẽ chỉ giáo nhiều hơn.”
Nụ mặt Thời Phù Hân càng sâu hơn nữa: “Đông Phương cô nương khách khí , cũng nhiều lắm, còn nhờ ngươi quan tâm nhiều hơn.”
“Mọi đều là đồng học với , nên quan tâm lẫn mới đúng chứ.”
Một giọng phần nghịch ngợm vang lên, Thời Phù Hân mới đầu thấy thiếu nữ áo đỏ bê cạnh Đông Phương Vân Thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-365.html.]
Người thiếu nữ áo đỏ thấy Thời Phù Hân đang , chống cằm : “Bình Dương hầu phủ, Liễu Đại Lâm.”
Bình Dương hầu phủ, mẫu gia của đương kim sủng phi Liễu quý phi.
Thời Phù Hân trả lời: “Võ Xương bá phủ, Thời Phù Hân.”
Liễu Đại Lâm mỉm : “Ta ngươi, lúc ngươi và ngươi ghi danh Quốc Nữ giám, khúc cầm tiêu hợp tấu êm tai, nhưng mà, thích nhất vẫn là cảnh tượng bướm bay ngập trời , nếu cơ hội, hãy biểu diễn một .”
Thời Phù Hân : “Sẽ cơ hội, Võ Xương bá phủ tổ chức yến hội, nếu Liễu cô nương chịu vui lòng nhận, nhất định thể thấy một nữa.”
khoé mắt Liễu Đại Lâm cong cong: “Vậy sẽ chờ.”
“Đừng quên đấy, cũng .”
Vi Oánh Hoa của Thành Quốc công phủ cũng mỉm xen , những khác trong phòng học cũng đồng loạt tỏ vẻ thể bỏ qua các nàng.
Thời Phù Hân mỉm về phía : “Nhất định sẽ gửi thiệp mời đến.” Nàng gật đầu với đến một chỗ trống.
“Thời Phù Hân, chỗ ghế trống, đến đây .”
Thời Phù Hân thiếu nữ mặc áo xanh đang mỉm rạng rỡ nhiệt tĩnh vẫy tay với nàng, mỉm đến.
“Ngươi còn nhớ ?”
Thấy Thời Phù Hân đến, nụ mặt Đỗ Tử Toàn càng rạng rỡ hơn nữa.
Thời Phù Hân : “Ta đương nhiên nhớ rõ, những bông hoa ngươi trồng trong nước khiến kinh ngạc đấy.”
Đỗ Tử Toàn: “Lần vẫn kịp cho ngươi tên của , tên là Đỗ Tử Toàn.” Nói , nàng kéo Hồ Tâm Nhuỵ ở bên cạnh: “Vị chính là Hồ tỷ tỷ.”
Hồ Tâm Nhuỵ hành lễ với Thời Phù Hân: “Thời cô nương, vui khi trở thành đồng học với ngươi.”
Thời Phù Hân đáp lễ: “Hồ cô nương khách khí .”
Sau khi quen với , Thời Phù Hân xuống phía Đỗ Tử Toàn và Hồ Tâm Nhuỵ, mới xuống cảm nhận một tầm mắt đang dừng ở , nàng đầu , lập tức đối mặt với đôi mắt rực rỡ sáng chói.
“Thời cô nương, là Trác Nghi Miên của Vinh Xương bá phủ.”
Trác Nghi Miên mỉm tự giới thiệu.
Vinh Xương bá phủ?
Trong đầu Thời Phù Hân tìm kiếm những tin tức liên quan đến Vinh Xương bá phủ, mặt cũng lộ gì cả, nhanh chóng mỉm : “Võ Xương bá phủ Thời Phù Hân.”
Trác Nghi Miên mỉm : “Ta cũng ngươi, cầm nghệ của ngươi thực sự tuyệt.” Điều khiến nàng bội phục nhất chính là sự tự tin của Thời Phù Hân.
Kể từ khi bước phòng học, đến khi tìm vị trí xuống, nàng gần như quen với tất cả đồng học trong lớp, điều thực sự ngoài dự đoán của Thời Phù Hân.
Ở nhiều cô nương thì ở đó sẽ nhiều thị phi, nàng chuẩn tâm lý để khẩu chiến, nhưng ngờ cơ hội thể hiện.
Quả nhiên hổ là đăng ký Thương học ban, bọn họ thực sự việc chào đón khác bằng một nụ rạng rỡ.
Đám mới là những thông minh thực sự, những cuộc tranh cãi đấu đá bằng miệng đau ngứa ý nghĩa gì cả, chỉ lãng phí thời gian.
Chẳng bao lâu , giáo dụ đến.
Nguyên nhân chính của việc tranh đăng ký Thương học ban chính là nhắm cửa hàng miễn phí do Quốc Nữ giám cung cấp, giáo dụ cũng hiểu rõ điều , khi phát thư tịch và giải thích giáo quy xong, ông bắt đầu nhắc đến chuyện cửa hàng.
“Quốc Nữ giám sẽ cung cấp miễn phí mỗi khác ngươi một cửa hàng trong vòng một năm, một năm , nếu còn tiếp tục sử dụng cửa hàng thì các ngươi nộp tiền.”
“Hai mươi cửa hàng với diện tích lớn nhỏ khác đều đường Trường An, để đảm bảo sự công bằng, các ngươi trực tiếp lên rút thăm, bắt cửa hàng nào thì sẽ là cửa hàng đó.”
Vừa dứt lời, Vi Oánh Hoa mở miệng hỏi: “Phu tử, tại quy củ của năm nay khác với năm ngoái, năm ngoái, nhà trường sẽ để tự lựa chọn cửa hàng dựa theo tình hình của mà?”