Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 369
Cập nhật lúc: 2025-09-02 23:01:00
Lượt xem: 75
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Kim thị cũng chỉ lặng lẽ theo học lễ nghi và cách đãi khách, đối với những chuyện hiểu, nó cũng sẽ chủ động hỏi han, cũng may tức phụ lão đại tương đối chủ động nên mới khiến nó chỉ suy nghĩ vớ vẫn.”
“Đừng thấy Cửu Lang vẻ tuỳ tiện, nó cũng kín miệng lắm đấy.”
“Âm tỷ nhi nhã nhặn lịch sự trầm , còn nhỏ tuổi nhưng thể kiểm soát cảm xúc bộc lộ ngoài.”
“Hân tỷ nhi càng cần , cho dù gọi nó đến mặt nữa, nha đầu chắc cũng rõ suy nghĩ của với .”
Nói tới đây, Thời lão phu nhân thở dài một thật mạnh: “Cả nhà lão tứ vẫn thiết với trong phủ.”
An ma ma: “… Có lẽ là do thời gian ở bên cạnh quá ngắn, chờ đến khi ở chung với lâu hơn nữa, cả nhà tứ lão gia sẽ thiết với trong phủ.”
Trong lòng Thời lão phu nhân lạc quan như , Hân tỷ nhi mở cửa hàng, bà cũng cảm thấy bất ngờ khi nha đầu mở miệng với trong phủ, nhưng Chính Hoà và Kim thị cũng gì với trong phủ.
Tại mở miệng?
Có lẽ tận sâu trong lòng bọn họ cảm thấy thể dựa những khác của Thời gia, cho nên bất cứ chuyện gì cũng chỉ thể dựa bản .
An ma ma suy nghĩ một chút : “Lão phu nhân, ngài cũng đừng nghĩ nhiều, lẽ cả nhà tứ lão gia gặp những chuyện bọn họ thể tự giải quyết nên mới với trong phủ.”
Thời lão phu nhân bưng tách lên nhấp một ngụm: “Cả nhà lão tứ thiết với trong phủ là một chuyện, điều lo lắng nhất chính là nếu cả nhà chúng nó xử sự như , chắc chắn thể dừng chân ở kinh thành .”
“Kinh thành là nơi nào chứ? Ngay cả Hoàng thượng cai trị Đại Sở cũng dựa văn võ bá quan, suy nghĩ chỉ cần dựa bản gây dựng sự nghiệp của chúng nó cuối cùng hoặc sẽ khiến bản mệt đến chết, hoặc đối thủ bao vây tấn công mà chết.”
“Không hợp tác, chia sẻ nguy hiểm chút nào!”
Thời lão phu nhân tán thành lắc đầu: “Cả nhà Chính Hoà mới trở về kinh thành bao lâu, căn cơ nền tảng gì, mặc dù cả nhà chúng nó đều tồi, nhưng những thứ như căn cơ chỉ cần dựa sự cố gắng là thể đạt .”
“Những lúc như thế càng cần chủ động hợp tác với khác, bù sắp những thiếu sót và khuyết điểm.”
“Người nhà Thời gia mối quan hệ huyết thống với chúng nó, đó là một mối quan hệ gì thể phá vỡ , nhưng chúng nó thiết lập mối liên quan.”
“Nha đầu Hân tỷ nhi tâm cao khí ngạo, hy vọng việc mở cửa hàng của nó thể suôn sẽ, để tránh nó cảm thấy kinh thành là một nơi dễ sống.”
“Phải nhận bài học sớm một chút mới thể nhớ lâu.”
Thời gian chớp mắt đến tháng , hơn hai tháng bận rộn đến mức chân chạm đất, công tác chuẩn khai trương cửa hàng cuối cùng cũng thành, bây giờ chỉ cần chờ đến ngày khai trương.
Trong Ý Quế viện, Thời Chính Hoà, Kim Nguyệt Nga, Thời Định Hiên, Thời Phù Âm và Thời Phù Hân đang cùng ăn cơm tối.
“Hân tỷ nhi, con dự định khi nào khai trương cửa hàng?”
Thời Chính Hoà quan tâm đến chuyện nữ nhi khai trương cửa hàng, trong thời gian cửa hàng trang hoàng, chỉ cần là ngày nghỉ, ông qua đó giúp đỡ trông coi.
Thời Phù Hân mỉm : “Hai cảm thấy ngày mùng sáu tháng sáu như thế nào?”
Kim Nguyệt Nga nàng: “Ngày mùng sáu tháng sáu chẳng là sinh thần của con và Cửu Lang ?”
Thời Phù Hâm mỉm trầm ngâm : “Chính vì là sinh thần của con và Cửu Lang nên con mới chọn ngày hôm đó, ý nghĩa kỷ niệm ?”
Thời Định Hiên hiếu kỳ : “Các đồng học của đều khai trương cửa hàng ?”
Thời Phù Hân: “Hầu hết đều , chỉ một mở cửa thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-369.html.]
Kim Nguyệt Nga: “Con việc nhanh, ngờ còn nhanh hơn con.”
Thời Phù Âm : “Mẫu , những đó đều tìm hợp tác, tiểu việc gì cũng tự , tốc độ đương nhiên sẽ chậm .”
Nghe , Kim Nguyệt Nga và Thời Chính Hoà lập tức đưa mắt một cái.
Đối với việc tiểu nữ nhi khai trương cửa hàng, trong phủ cũng âm thầm hợp tác, đáng tiếc Hân tỷ nhi hề mở miệng.
Bọn họ giúp gì cho tiểu nữ nhi, điều duy nhất thể chính là ủng hộ nữ nhi, để nàng bất cứ điều gì nàng , tạo bất cứ phiền phức và áp lực nào cho nàng.
Kim Nguyệt Nga : “Hân tỷ nhi sắp khai trương cửa hàng , Cửu Lang cũng sắp trở về từ thôn trang, vết thương của nó khỏi ?”
Thời Chính Hoà tiếp lời : “Ngày nghỉ, đến lúc đó chúng sẽ cùng đến thôn trang đón Cửu Lang.”
Nghe thấy lời phụ mẫu , ba Thời Định Hiên nhanh chóng đưa mắt một cái.
Thời Định Hiên: “Phụ , khó khăn lắm mới thể nghỉ ngơi một ngày, ở nhà với mẫu , còn đến chỗ tổ phụ tổ mẫu thỉnh an nữa, về phần Cửu Lang, chờ đến khi con nghỉ, con sẽ đón .”
Thời Phù Hân theo: “ , phụ , ngày thường lúc nào cũng bận rộn, tranh thủ ngày nghỉ ở bên cạnh mẫu .”
Nghe thấy những lời nhi nữ , Kim Nguyệt Nga vui vẻ chút ngượng ngùng, trừng mắt bọn họ: “Ta tiểu hài tử, cần gì khác ở bên cạnh? Được , các con ăn cơm .”
Thời Phù Âm : “Bây giờ con cũng là tiểu hài tử, nhưng con vẫn phụ mẫu dạo phố cùng con.”
“Con cũng .”
“Con nữa.”
Nhìn thấy dáng vẻ chêm chọc của nhi nữ, Kim Nguyệt Nga và Thời Chính Hoà đều mỉm .
Thời Chính Hoà: “Được , chờ ngày nghỉ tiếp theo của phụ , cả nhà chúng sẽ cùng dạo phố.”
“Đi dạo phố? Con cũng .”
Thời Định Hạo đột nhiên xuất hiện ở mặt cả nhà.
Nhìn thấy , Kim Nguyệt Nga và Thời Chính Hoà vui mừng khôn xiết, trong khi ba Thời Định Hiên, Thời Phù Âm và Thời Phù Hân đều vô cùng ngạc nhiên.
Dựa theo bồ câu đưa thư mà bọn họ nhận cách đây lâu, mấy ngày nữa Thời Định Hạo mới trở về, cả ba đều thể ngờ rằng về sớm như .
“Cửu Lang, chân của con hơn ? Đừng đó, mau xuống .”
Kim Nguyệt Nga nhanh chóng bước đến tiểu nhi tử, Thời Chính Hoà cũng đang mỉm tủm tỉm .
Thời Định Hạo xuống, vỗ cái chân thương: “Mẫu , nhi tử của cả, chân lành , bây giờ vẫn phong lưu phóng khoáng như cũ, yên tâm , con còn thể cưới tức phụ.”
Kim Nguyệt Nga mỉm liếc : “Con đấy, kiềm chế một chút , nếu còn tiếp tục cưỡi ngựa ngã thì con phép cưỡi nữa.”
Sắc mặt Thời Định Hạo lập tức trở nên suy sụp: “Ôi trời, mẫu của con ơi, bảo con cưỡi ngựa thì thể phô diễn sự uy vũ hào hùng của con mặt các cô nương, còn nhi tức nữa ?”
Kim Nguyệt Nga chọc : “Tức phụ tức phụ, ca ca của con còn thành , con suốt ngày treo hai chữ tức phụ ở bên miệng mà hổ ?”
Thời Định Hạo hợp tình hợp lý : “Trai lớn thành gái lớn xuất giá là chuyện nhân chi thường tình, chuyện gì hổ chứ, lục tỷ cũng suốt ngày nhắc đến chuyện tỷ xuất giá thì ?”
Ánh mắt chăm chú c.h.ế.t chóc của Thời Phù Hân về phía : “Cửu Lang, ngứa da ? Mẫu đang quản giáo , đừng kéo .” Nói , nàng mỉm về Kim Nguyệt Nga: “Mẫu , con hổ, mặt dày như Cửu Lang .”
“Tỷ rụt rè?” Thời Định Hạo khoa trương Thời Phù Hân, giống như thấy một chuyện khó thể tin nào đó.