Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 374
Cập nhật lúc: 2025-09-03 23:10:46
Lượt xem: 61
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đông Phương gia bán lưu ly, Vi gia bán châu báu trang sức; Hai nhà đang so sánh xem nhà nào của cải phong phú hơn ? Cũng sợ gây chú ý!”
Nghe thấy câu , Thời lão phu nhân chút phản ứng, trả lời: “Con cho rằng Đông Phương gia và Vi gia chuyện , nhưng cũng còn cách nào khác, đôi khi việc thể hiện năng lực của với ngoài là điều quan trọng.”
Sau lưng Đông Phương gia lục hoàng tử, phía Vi gia Thái tử, nếu thể hiện sức mạnh của bản thì thể khiến quan viên lựa chọn phe cánh chứ.
Không tiện bàn luận những chuyện ở bên ngoài, Thời lão phu nhân hỏi: “Cửa hàng của Hân tỷ nhi thế nào ?”
Nghe thấy câu , sắc mặt của Thời đại phu nhân khựng một chút: “Cũng , mặc dù thể xa hoa khí bằng cửa hàng của Đông Phương gia và Vi gia, nhưng cách trang trí bên ngoài cửa hàng cũng khá lịch sự tao nhã, tệ hơn là mấy.”
Thời Phù Lâm bên cửa sổ các cửa hàng đối diện, nhịn : “Ba cửa hàng giống như một đoá hoa lan cắm giữa mẫu đơn thược dược .”
Trong đầu lập tức tưởng tượng hình ảnh đó.
Thời Phù Y tán thành gật đầu: “Các so sánh của thất thực sự chuẩn xác.”
Trước khi đến, bọn họ vẫn luôn cảm thấy cửa hàng của lục sẽ trở thành vật nền cho hai cửa hàng khác, nhưng bây giờ , ngược cảm thấy ai nền cho ai vẫn chắc chắn.
Thời lão phu nhân cũng mấy kinh ngạc chuyện , Đông Phương gia và Vi gia giàu hùng hậu, lục nha đầu cần đến sự giúp đỡ của trong phủ, thể thành công mở cửa hàng là lắm .
lúc , đường vang lên tiếng ồn ào, cúi đầu xuống thì thấy các tiểu nhị của Kim Mãn đường đang bưng một khay cạn ngoài, bên trong đừng đầy những chuỗi đồng xu ngũ đê mang theo ký hiệu của Vi gia, phát miễn phí từng chuỗi từng chuỗi cho những đường bên ngoài cửa hàng.
Hành động lập tức thu hút vô đổ xô đến.
Phía bên , của Đông Phương gia cũng cam lòng yếu thế, Vi gia mới bắt đầu phát chuỗi đồng xu, phía bên bọn họ cũng bưng một chiếc khay cạn từ trong cửa hàng, phát miễn phí chuỗi hạt châu lưu ly cho tất cả mặt.
Trong lúc nhất thời, đường đường đều đổ xô đến hai cửa hàng.
Cửa hàng của Thời Phù Hân kẹp chính giữa, bên ngoài vắng vẻ, một bóng .
Ba cửa hàng bên cạnh , cửa hàng của Thời Phù Hân giống như một đường phân cách chia tách hai cửa hàng mườm nượp .
Nhìn thấy cảnh tượng , Đỗ Tử Toàn trong đám hừ một tiếng, : “Nếu là Thời Phù Hân, chắc chắn sẽ khai trương cùng một ngày với cửa hàng của Đông Phương Vân Thường và Vi Oánh Hoa.”
Hồ Tâm Nhuỵ thấy tấm biển vẫn còn đang đeo vải đỏ của Thời Phù Hân, trong mắt loé lên sự nghi hoặc: “Thời Phù Hân thông minh, nàng như thể là đang giấu một chiêu thức nào đó.”
Đỗ Tử Toàn lắc đầu: “Nàng thể chiêu thức gì đó, đối mặt với tiền tài quyền thế tuyệt đối, nên cúi đầu vẫn là cúi đầu, cần gì vội vàng phân cao thấp chứ, một thể so sánh , nghĩa cũng thể so sánh .”
Cuộc trò chuyện tương tự cũng đang diễn ở tửu lầu đối diện Kim Mãn đường.
“Chậc chậc chậc, viên thạch lựu rơi trúng thực sự quá đáng thương, ngay cả thấy cũng chút đành lòng!”
Sở Khiêm phe phẩy cây quạt xếp ba cửa hàng lầu, ngoài miệng những lời đồng tình, nhưng ý tứ vô cùng độc ác: “Biết rõ thể so sánh, nhưng cứ khăng khăng tham gia , nàng quá ngốc ?”
Sở Diệu liếc một cái: “Nàng ngốc, những ngốc mà còn khôn ngoan, cứ chờ xem, chừng sẽ bất ngờ gì đó.”
Nghe , Sở Khiêm kinh ngạc về phía Sở Diệu: “Nghe giọng điệu của , hình như hiểu nha đầu .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-374.html.]
Sở Diệu nhàn nhạt : “Hiểu rõ thì đến mức, chỉ mới tiếp xúc với nàng vài mà thôi, nhưng cảm giác mà tiểu nha đầu mang cho là nàng một sự dẻo dai, sợ rắc rối và táo bạo, nàng chắc chắn sẽ chờ c.h.ế.t như .”
Sở Khiêm mỉm : “Có đánh gia cao nàng quá ? Nha đầu chỉ mới mười ba tuổi.”
Thấy Sở Diệu về phía , Sở Khiêm dừng một chút, nghĩ đến Sở Diệu mới mười tuổi Luân Hồi điện, Hoàng thượng mới đăng cơ, bắt đầu phụ trách Đặc Giám ty, lúc đó cũng chỉ mới mười ba tuổi mà thôi.”
Sở Khiêm ngại ngùng mỉm : “Tuổi tác thực sự thể điều gì.”
Ngay khi Sở Khiêm đang tìm một chủ đề khác để chuyện thì đường vang lên một đợt ồn ào khác.
Sở Khiêm cúi xuống , sắc mặt lập tức trở nên vui vẻ: “Đông Phương gia và Vi gia đấu đúng là hăng hái, ngay cả Đông Phương Trường Khanh và Vi Dật Thần cũng đến.”
Sở Diệu cũng xuống cửa sổ, thấy Đông Phương Trường Khanh và Vi Dật Thần sóng vai đường, ánh mắt chút thâm trầm.
Việc Đông Phương gia và lục hoàng tử kết thực sự chỉ là vì Đông Phương Vân Dung trúng kế ?
Bây giờ càng ngày càng cảm thấy việc đẩy Đông Phương gia cho lục hoàng tử là do một tay Hoàng thượng sắp xếp.
Nhìn xem, ngay cả Vi Dật Thần cũng đến, Thái tử cũng thể yên ?
Trong phòng riêng của Thời gia, các cô nương của Thời gia thấy Đông Phương Trường Khanh và Vi Dật Thần lượt về phía Đông Phương Vân Thường và Vi Oánh Hoa: “Thật hâm mộ Đông Phương Vân Thường và Vi Oánh Hoa, các nàng khai trương cửa hàng thực sự quá phô trương.”
Thời Phù Y nhíu mày : “Có gì mà hâm mộ chứ, thấy đường nghị luận gì , đều đang đến Minh Quốc công phủ và Thành Quốc công phủ, ai nhắc đến Đông Phương Vân Thường và Vi Oánh Hoa ?”
“Bề ngoài là hai các nàng khai trương cửa hàng, nhưng lưng, tất cả đều là Đông Phương gia và Vi gia sắp xếp tất cả, các nàng chẳng qua cũng chỉ là con rối hai nhà đẩy mà thôi.”
Về phương diện tính tự chủ, nàng cảm thấy lợi hại nhất là lục trong nhà, ít nhất nàng cũng trưởng bối trong nhà dắt mũi .
Cùng với sự xuất hiện của Đông Phương Trường Khanh và Vi Dật Thần, con phố Trường An nhấc lên một đợt cao trào mới.
Ngay khi bầu khí đang nóng bỏng nhất thì một tiếng đàn du dương đột nhiên vang lên trung.
“Phần phật!”
Cùng với tiếng đàn vang lên, hai dải lụa đỏ đột nhiên bay từ lầu hai của cửa hàng ở giữa, lập tức kéo tấm vải đỏ đang phủ lên tấm biển của cửa hàng .
Ba chữ Hồng Nhan Tiếu lập tức đập trong tầm mắt của đám đang bao vây ở hai cửa hàng hai bên.
Tấm lụa đỏ bay đan chéo , trực tiếp cột mái hiên của tửu lầu đối diện, đó, một đoá hoa sen màu đỏ bay từ lầu ba Hồng Nhan Tiếu, vững vàng đáp xuống chỗ giao của tấm lụa đỏ.
“Nhân sinh giống như một tuồng kịch!”
Một giọng nam mang giọng điệu hí kịch chậm rãi vang lên từ trong tiếng đàn.
Tiếng đàn tiếng hát lan khắp con phố Trường An.
Đoá hoa sen cũng từ từ nở rộ trong tiếng hát, một nữ tử yêu kiều thướt tha mặc váy lụa đỏ tung bay, tay cầm chiếc quạt tròn che mặt chậm rãi dậy từ trong đoá sen.
Đoá hoa sen vững vàng đáp xuống tấm lụa đỏ giữa trung, nữ tử tay cầm quạt tròn che mặt nhẹ nhàng nhún nhảy gót sen giữa tiếng đàn tiếng ca, chiếc quạt tròn trong tay cũng chậm rãi chi chuyển, từng chút từng chút để lộ khuôn mặt kiều diễm tuyệt thế ánh mắt chăm chú của tất cả đang thu hút sự chú ý.
“Ồ!”