Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 401
Cập nhật lúc: 2025-09-04 22:23:48
Lượt xem: 66
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe , những khác đều đồng loạt thề thốt với Thời Phù Hân: “Chúng thề, tuyệt đối phản bội chủ tử.”
Thời Phù Hân mỉm về phía Ba: “Đừng sợ, đó chỉ là một viên thuốc bổ khí huyết mà thôi.” Nàng dừng một chút: “Một khi cứu các ngươi thì sẽ sợ các ngươi phản bội.”
“Nếu thực sự một ngày như , cũng cả, chỉ là cửu phẩm thôi mà, tự cảm thấy bất kể các ngươi chạy trốn đến nữa, cũng năng lực tìm các ngươi.”
“Ngay cả toà lao ngục lòng đất canh gác nghiêm ngặt như , chẳng cũng ?”
Đám Ba cúi thấp đầu xuống, đồng loạt tỏ vẻ dám.
Thấy , Thời Phù Hân thêm gì nữa, nhanh chóng mở cánh cửa nhà tù , đó chặt đứt huyền thiết liên chân đám Ba.
Số Ba thấy huyền thiết liên đứt gãy, vô cùng kinh ngãi.
Ông cũng thể coi là cao thủ cửu phẩm đỉnh cấp, nhưng cũng thể gì với huyền thiết liên mà Ma Ưng đeo lên bọn họ, tuy nhiên, nữ nhân mắt thể dễ dàng như trở bàn tay chặt đứt.
Nội lực của thực sự quá mạnh.
Số Ba về phía Thời Phù Hân với ánh mắt lấp lánh, chẳng lẽ là tuyệt điên tông sư ?
Hai còn nhốt trong phòng giam biệt lập thấy Thời Phù Hân cứu đám Ba , cũng nhịn nữa, đồng loạt hét lên: “Nhà hai hải đảo ở Bắc Hải, nếu cứu ngoài, thể cho ngươi một cái.”
“Nhà hai mục trường ở biên quan đông bắc, chỉ cần ngươi cứu ngoài, cũng… Cũng sẽ tặng cho ngươi một mục trường.”
Trước đó Thời Phù Hân sớm tại hai bắt từ trong miệng sát thủ đưa cơm, những gì bọn họ là sự thật, khi hai bắt, mỗi năm Viêm đảng sẽ lấy một lượng lớn lương thảo vàng bạc từ nhà của hai .
“Được , biên nhận chứng !”
Một toà hải đảo, một mục trường, đó chẳng là căn cứ gieo trồng dược liệu tự nhiên ?
Sau khi Thời Phù Hân cứu khỏi nhà giam, đám Ba vốn tưởng rằng rời khỏi toà lao ngục lòng đất , bọn họ chắc chắn trải qua một trận chiến sinh tử, ai ngờ, khi bọn họ bước lên tầng thứ hai với sự cảnh giác cao độ, nhưng gặp bất cứ thủ hạ nào của Ma Ưng.
Không chỉ tầng thứ hai nào, mà ngay cả tầng thứ nhất cũng ai.
Nhìn Thời Phù Hân đang thong dong giống như đang trong nhà ở phía , đám Ba đưa mắt một chút, càng nhận thức sâu sắc về năng lực cường đại thực sự.
Mặc dù bọn họ vẫn luôn giam giữ ở tầng thứ ba, nhưng từ cuộc trò chuyện hàng ngày giữa những tên sát thủ trông chừng bọn họ, thể đoán ở đây một trăm , thậm chí còn nhiều hơn thế.
Rất nhiều sát thủ với nặng lực cường đại biến mất, hơn nữa còn lặng lẽ một tiếng động, thể tưởng tượng , năng lực của mắt đáng sợ và sâu lường như thế nào.
Lúc , mười tám đám Ba xem như thuần phục Thời Phù Hân.
Bọn họ đều là võ giả cửu phẩm, việc nhận chủ nhân thực sự chút mất mặt, nhưng nếu đối phương là một tuyệt điên tông sư thì tình hình sẽ khác.
Phó Trường Tại cũng đang âm thầm quan sát Thời Phù Hân, trong lòng cũng cảm thấy an ủi.
Dưỡng tử thể quen một nhân vật lợi hại như thế , còn mời đối phương đến cứu ông , thể thấy cuộc sống của dưỡng tử ở bên ngoài lẽ tồi.
Thời Phù Hân đang tính toán thu hoạch , suy ngẫm xem nên sử dụng như thế nào mới thể phát huy tối đa lợi ích nên mấy chú ý đến phản ứng của những phía , nhưng cho dù chú ý đến, nàng cũng sẽ gì.
Thần bí vĩnh viễn là màu sắc tự vệ khiến khác kiêng kỵ nhất.
Đoàn cứ thế thuận lợi khỏi lao ngục.
Khi Thời Phù Hân mang theo đám Phó Trường Tại bước khỏi lối bí mật, cũng là khoảnh khắc nắng sớm ló rạng.
Nhìn thấy ánh nắng dịu dàng ấm áp, hốc mắt đám Ba giam giữ mặt đất nhiều năm chút ươn ướt, chằm chằm tia nắng ban mai, một lúc lâu vẫn thể chuyển dời tầm mắt.
“Không ngờ chúng thực sự chờ ngày thấy ánh mặt trời một nữa!”
“Chúng thực sự sống sót ngoài.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-401.html.]
Thời Phù Hân chờ trút bỏ nỗi lòng trong chốc lát, thấy sắc trời gần sáng, lo lắng lát nữa đường sẽ thu hút sự chú ý của khác, nàng : “Đã ngoài , chỉ cần các ngươi , ngày nào cũng thể thấy cảnh sắc , bây giờ chúng nhanh chóng rời khỏi nơi .”
Sau khi xong, đồng loạt tỏ vẻ hiểu.
Thời Phù Hân trực tiếp đưa đến tiểu viện mà Tây Môn Phụng Hiếu sẽ ở mỗi đến kinh thành, tiểu viện do nàng mua, ngay phía tây ngoại thành, vặn thích hợp để sắp xếp chỗ ở cho đám Ba.
…
“Ở đây an , các ngươi cứ yên tâm trở .”
“Trên các ngươi đều vết thương, ngày mai sẽ đưa thuốc trị thương đến cho các ngươi.”
Sau khi dẫn đến tiểu viện, Thời Phù Hân ngoài mua một ít thức ăn, dặn dò đám Ba vài câu, đó trực tiếp dẫn Phó Trường Tại rời .
“Cứ thế rời ?”
Đám Ba đưa mắt Thời Phù Hân dẫn theo Phó Trường Tại nghênh ngang rời .
Số Mười Tám Ba: “Chẳng lẽ nàng sợ chúng chạy ?”
Số Ba chằm chằm nơi Thời Phù Hân biến mất, mím môi gì.
Số Chín: “Nàng cũng hỏi chúng tên là gì?” Nếu bỏ chạy, cho dù tìm bọn họ, lẽ cũng nên tìm kiếm từ đúng ?
Số Mười tiếp một câu: “Hơn nữa chúng đều dáng vẻ như quỷ, râu ria xồm xoàm, lẽ nàng còn chúng trông như thế nào cũng nên, đúng ?”
Số Mười Sáu xác định : “Liệu đang khảo nghiệm chúng ?”
Số Ba im lặng một lát, xoay một vòng các phía .
Nói là …
Thực chất khi nhốt lao ngục lòng đất, bọn họ đều quen lẫn , chẳng qua là để thể sống sót sự tra tấn gần như điên cuồng của Ma Ưng, đám bọn họ thể giúp đỡ lẫn .
Nhiều năm như , cùng trải qua bao nhiêu khảo nghiệm sinh tử, đó bọn họ thực sự tình cảm với .
“Các ngươi rời ?”
Ông xong, một đều cúi thấp đầu xuống.
Khi còn ở trong lao ngục lòng đất, mơ ước lớn nhất của bọn họ chính là giành tự do, bây giờ tự do đang ở ngay mắt.
Số Ba thu hồi tầm mắt, ở cửa, tiếp tục về phía Thời Phù Hân biến mất: “Ta hứa với chủ tử, nếu các ngươi vấn đề gì, sẽ gánh trách nhiệm.”
Nghe thấy những lời , những cúi đầu đều ngẩng đầu lên.
Số Bốn là quen thuộc với Ba nhất, hiểu ý của ông , lập tức : “Nam tử hán đại trượng phu, những chuyện thất tín, càng thể vì mà liên luỵ đến khác.”
Nghe thấy lời nhắc nhở , những khác đều đồng loạt tỏ vẻ sẽ rời .
Số Ba cho ý kiến, chỉ : “Chúng đều thể sống sót tay Ma Ưng, hy vọng chúng thể sống lâu hơn nữa.”
Ngay khi các võ giả Ba đang tranh cãi xem nên thì hai còn chút do dự chọn ở , cũng cầm một phần thức ăn một bước, chiếm lấy phòng ngủ chính thoải mái nhất.
Bị Ma Ưng giam giữ nhiều năm, cứ cách một thời gian trải qua một trận tra tấn, tình huống vẫn thể chống đỡ đến tận bây giờ, ai là kẻ yếu.
Trong phòng ngủ chính, hai đối diện với , ai chuyện với ai, mỗi cầm một con gà nướng điên cuồng gặm.
Sau khi ăn hết con gà nướng, hai mới ăn lặng lẽ chảy nước mắt.
“Cuối cùng cũng sống .”