Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 402
Cập nhật lúc: 2025-09-04 22:23:49
Lượt xem: 63
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mấy năm nay, những gì bọn họ ăn nếu là thức ăn ôi thiu thì cũng là đồ ăn thừa của đám thuộc hạ Ma Ưng, cuộc sống đó thực sự bằng cả heo chó.
Sau khi ăn no và phát tiết trong chốc lát, hai cởi quần áo bẩn , cứ thế giường nghỉ ngơi.
“Này, ngươi cảm thấy thế nào về cứu chúng .”
“Việc thấy thế nào quan trọng lắm ?”
“ , quan trọng, chỉ là chút đau lòng, hai toà hải đảo của nhà là tài sản tích luỹ mấy đời, cứ thế mất một nửa trong tay .”
“Hãy cảm thấy bằng lòng , thử nghĩ mà xem, lúc nhà chúng hứa hẹn như thế nào, bằng lòng giao nộp bộ mục trường, chỉ cần Ma Ưng đừng gây khó xử cho tộc nhân Dương thị, nhưng tên Ma Ưng lòng tham đáy, những mục trường mà còn biến tộc nhân Dương thị trở thành nô lệ miễn phí của bọn chúng, để bọn chúng lấy bất cứ thứ gì chúng .”
Dương gia sở hữu mục trường rộng lớn ở biên quan đông bắc, Mạnh gia sở hữu hai toà hải đảo ở Bắc Hải, cứ thế của Ma Ưng chằm chằm.
Ma Ưng kiểm soát Dương gia và Mạnh gia như thế nào?
Bắt gia chủ của Dương gia và Mạnh gia.
Chỉ cần kiểm soát gia chủ, những khác trong tộc dám lời.
Đương nhiên, việc bắt giữ gia chủ chắc chắn tác dụng.
Một gia tộc bằng sắt, gia chủ là thể thiếu.
Một gia chủ bắt, lập tức sẽ gia chủ mới.
Và biện pháp của Ma Ưng chính là, chỉ cần hai nhà Mạnh Dương lời, bọn chúng sẽ g.i.ế.c gia chủ cũ, đó bắt gia chủ mới nhậm chức .
Cứ thế, để bảo vệ tính mạng nhỏ của , gia chủ thể trở thành lính hầu của Ma Ưng.
Hắn là gia chủ đời thứ năm của Dương gia, còn Mạnh Kiến Huy là gia chủ đời thứ bảy của Mạnh gia.
“Chúng vẫn khá may mắn!”
“ là may mắn!”
Những gia chủ khác đều c.h.ế.t bên trong lao ngục lòng đất, xương cốt chui trong bụng chó.
Phía bên , đám Ba cũng ăn đồ ăn, đó tự tìm phòng ngủ.
Mỗi một ngày nhốt trong lao ngục lòng đất, bọn họ đều ở trong trạng thái căng thẳng, bao giờ thả lỏng thực sự, bây giờ thì , cuối cùng cũng một giấc ngủ yên .
Trên một cây đại thụ cách đó trăm mét, Thời Phù Hân nhảy xuống từ cây, tóm lấy Phó Trường Tại đang hôn mê dựa gốc cây, xoay bay về phía cổng thành.
…
Yên Đại Tử cho rằng nếu đến lao ngục lòng đất cứu , lục cô nương chắc chắn sẽ với một tiếng, yêu cầu phái một ít giúp nàng, thậm chí lựa chọn xong nhân thủ, nhưng ngờ, lục cô nương mang đến cho một bất ngờ lớn, trực tiếp đưa dưỡng phụ đến mặt .
Nhìn lão nhân gầy gò đang hôn mê mặt, Yên Đại Tử ngơ ngác, chút phản ứng nào.
“Sao , là dưỡng phụ của ngươi?”
Thấy đón , Thời Phù Hân thể lên tiếng nhắc nhở.
Yên Đại Tử hồi phục tinh thần, vội vàng tiếp nhận Phó Trường Tại: “Phải , ông chính là dưỡng tử của .” Cho dù ông già , gầy đến biến dạng, nhưng chỉ cần liếc mắt một cái nhận .
Thời Phù Hân: “Đừng đánh thức ông , cứ để ông ngủ một giấc thật ngon, trong lao ngục mặt đất, lẽ ông lâu lắm ngủ một giấc trọn vẹn.”
Yên Đại Tử liên tục gật đầu.
Thời Phù Hân : “À , trong thời gian , nhất đừng để dưỡng phụ của ngươi xuất hiện ở mặt khác.” Nàng huỷ diệt lao ngục mặt đất, phía bên Khánh quốc công phủ chắc chắn sẽ buông tha.
Yên Đại Tử gật đầu một nữa: “Lục cô nương yên tâm, hiểu rõ.”
Thời Phù Hân đến bàn, nhấc bút lên xuống hàng loạt cái tên: “Ta hiểu bộ thông tin của những , giúp điều tra rõ ràng, càng nhanh càng .”
Yên Đại Tử đỡ dưỡng phụ xuống giường, đó nhanh chóng bước tới tiếp nhận danh sách.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-402.html.]
“Mạnh gia Bắc Hải, Dương gia Liêu Đông…”
Nhìn thấy danh sách, trong lòng Yên Đại Tử đoán một chút, tận sâu nơi đáy mắt chấn động, lúc tiễn Thời Phù Hân rời , thái độ hành động càng thêm cung kính.
“Chẳng lẽ những là lục cô nương nhân tiện cứu ?”
Yên Đại Tử dám trễ nãi, gọi tâm phúc đến trông chừng Phó Trường Tại, đó đích đốc thúc điều tra những trong danh sách.
Buổi chiều ngày hôm , Phó Trường Tại tỉnh dậy, mới mở mắt thấy Yên Đại Tử.
“Phụ …”
“Tiểu Đại…”
Hai phụ tử lóc một lát, đó mỗi kể những gì xảy trong hơn mười năm xa cách, cuối cùng nhắc đến Thời Phù Hân.
“Nàng đưa trở về từ khi nào?”
“Sáng sớm ngày hôm qua, lúc gần trưa.”
“Chưa đến buổi trưa trở về?”
Phó Trường Tại giống như đang trầm tư suy nghĩ gì đó, ông Thời Phù Hân rời khỏi tiểu viện, mới rời bao lâu đánh ngất.
Khoảng cách từ phía tây ngoại thành đến nội thành hề ngắn, thể trở về buổi trưa, cho dù khinh công lợi hại như thế nào nữa thì đường cũng thể chậm trễ.
Cho nên, nàng thực sự quan tâm đến những trong tiểu viện ?
Nàng yên tâm những đó sẽ chạy như ?”
Yên Đại Tử khó hiểu Phó Trường Tại: “Phụ , chuyện gì ?”
Phó Trường Tại dưỡng tử: “Vị lục cô nương mà con theo hề đơn giản, khiến khác thể thấu, thể đoán .”
Mười tám cao thủ cửu phẩm thủ hạ, một toà hải đảo, một mục trường, còn thu phục Yên Đại Tử, nghĩ đến những thu hoạch trong thời gian , tâm trạng của Thời Phù Hân .
“Tỷ tỷ, tỷ nhặt tiền ?”
Thời Định Hạo hào sảng sải bước khuê phòng của Thời Phù Hân: “Khoé miệng kéo đến tận mang tai , chắc chắn tỷ gặp chuyện vui gì đó, mau cho một chút, để cũng vui lây.”
Thời Phù Hân mỉm liếc mắt một cái: “Khoảng thời gian đúng là liên tục gặp chuyện vui, nhưng tỷ cho .”
Thời Định Hạo mặc kệ, bước đến nắm lấy cánh tay Thời Phù Hân bắt đầu nũng: “Tỷ tỷ, chính là song bào thai thiết nhất của tỷ, tỷ thích ?”
Nghe thấy âm thanh nũng của ngốc, Thời Phù Hân nổi cả da gà, vội vàng rút tay : “Thời Cửu Lang, ngừng cho tỷ, cẩn thận tỷ đá bay ngoài.”
Âm thanh nũng của Thời Định Hạo đột nhiên im vặt, lên án về phía Thời Phù Hân: “Tỷ tỷ, quả nhiên tỷ thích .”
Thời Phù Hân: “ , tỷ thích , mau cút .”
Thời Định Hạo sợ ngây : “Tỷ tỷ, tỷ như sẽ khiến tổn thương đấy.”
Thời Phù Hân liếc mắt một cái, lười quan tâm đến , trực tiếp bàn, tiếp tục lên kế hoạch cho việc mở chi nhánh của Hồng Nhan Tiếu.
Thời Định Hạo thấy Thời Phù Hân ảnh hưởng chiêu thức , một lúc lâu , mặt nở một nụ thần bí: “Tỷ tỷ, thời gian trong cung xảy chuyện vui, tỷ ?”
Thời Phù Hân cũng ngẩng đầu lên: “Nếu thì sẽ .”
Nụ mặt Thời Định Hạo lập tức biến mất, lẩm bẩm: “Tỷ tỷ, bây giờ tỷ càng ngày càng thú vị.”
Lời thốt khỏi miệng, Thời Định Hạo giật một cái, đón nhận ánh mắt c.h.ế.t chóc chằm chằm của tỷ tỷ , vội vàng : “Tỷ tỷ, Lục Tĩnh Xu Hoàng thượng nạp hậu cung.”
Thời Phù Hân quả nhiên chuyển dời sự chú ý, tỏ vẻ kinh ngạc.
Thời Định Hạo vội vàng giải thích, : “Sau ngày Hoàng thượng gọi chúng cung biểu diễn, Hoàng thượng đơn độc triệu kiến Lục Tĩnh Xu vài .”
“Lục Tĩnh Xu cũng là một năng lực, hơn hai mươi tuổi nhưng vẫn thể khiến Hoàng thượng yêu thích, mới tiến cung phong mỹ nhân tứ phẩm.”
“Ngày hôm qua gặp nàng ở Ngự Hoa viên, nàng còn lời cảm tạ với , rằng nếu chúng , nàng sẽ thể như ngày hôm nay.”