Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 415
Cập nhật lúc: 2025-09-04 22:24:03
Lượt xem: 54
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Bây giờ Lục Tĩnh Xu cung phi tử của Hoàng thượng, với lòng hẹp hòi của yêu phụ , bà chắc chắn hận c.h.ế.t ngươi.”
Thời Phù Hân La Khởi Vân, nàng hiểu ý của nàng , nàng đang với rằng cả nhà bọn họ và yêu phụ Sở Thanh Hoan như nước với lửa.
Bây giờ yêu phụ tay, bọn họ thể lùi bước.
Thời Phù Hân chút tò mò nàng : “La cô nương, nghĩ , tại ngươi cảm thấy thể lật đổ một Quốc công phủ chứ?”
La Khởi Vân thẳng Thời Phù Hân: “Bây giờ Hồng Nhan Tiếu của ngươi vẫn ăn phát đạt, hơn nữa còn ý định mở chi nhánh.”
“Ngươi, sợ Khánh quốc công phủ.”
“Một sợ quyền thế, chắc chắn gì đó nắm chắc.”
“Bất kể là tin đồn giữa lệnh tỷ và La Nguyên Thanh, là Khánh quốc công phủ chèn ép Hồng Nhan Tiếu, các ngươi đều thể rút lui.”
“Lục cô nương, sẽ gây thêm phiền phức cho ngươi, ngược còn thể giúp ngươi.”
“Trong bóng tối luôn một đôi mắt tràn ngập ác ý đang chằm chằm và nhà , điều cũng đáng để lo lắng đúng ? Sớm ngày loại bỏ thì sẽ yên tâm hơn.”
Thời Phù Hân lập tức đáp , chỉ : “Đây là một chuyện lớn, để ngẫm nghĩ , , thế nào mới thể tìm ngươi?”
La Khởi Vân im lặng một chút: “Ta là một nha thô sử ở Bách Hoa lâu.”
Nghe , Thời Phù Hân chút thổn thức.
Đường đường là đích tiểu thư của một Quốc công phủ, nhưng trở thành nha của một thanh lâu.
Sau khi La Khởi Vân rời , Thời Phù Hân gọi Tiểu Phương đến, bảo nàng đến chỗ Yên Đại Tử một chuyến.
…
Bách Hoa lâu.
La Khởi Vân trở về, mới bước căn phòng dành cho hạ nhân tối tăm u ám của thì thấy Đỗ Đan Nhạn đang giường.
“Đan Nhạn tỷ.”
Đỗ Đan Nhạn bất đắc dĩ đau đầu La Khởi Vân: “Muội ? Lại theo dõi Khánh quốc công phủ? Lần thương trở về, suýt chút nữa thể giữ mạng, rốt cuộc còn cái mạng nhỏ của nữa ?”
Thấy La Khởi Vân cúi đầu gì, Đỗ Đan Nhạn thở dài, dậy bước đến: “Khởi Vân, tỷ tỷ khuyên một câu, thế lực của Khánh quốc công phủ quá lớn, là thể đối phó .”
La Khởi Vân ngẩng đầu lên bà , ánh mắt sáng rực: “Ta đối phó , nhưng thể.”
Đỗ Đan Nhạn kinh ngạc: “Ai?”
La Khởi Vân: “Lục cô nương Thời gia.”
Đỗ Đan Nhạn cũng thể coi là tương đối linh thông với tin tức ở kinh thành, chỉ cần suy nghĩ một chút lục cô nương Thời gia trong miệng La Khởi Vân là ai?
“Có đang đùa ? Lục cô nương Thời gia đó hình như chỉ mới mười ba mười bốn tuổi thôi đúng ?”
La Khởi Vân trịnh trọng Đỗ Đan Nhạn: “Đan Nhạn tỷ, tỷ hãy tin tưởng , theo dõi Khánh quốc công phủ suốt mười hai năm, nào thể đối phó với bọn họ.”
Nói , nàng chìm đắm trong hồi ức: “Trực giác của luôn chuẩn, nếu c.h.ế.t năm mười sáu tuổi .”
Đỗ Đan Nhạn thở dài một nữa: “Ta với , bảo chờ một chút, chờ quen hơn với Diệp Mặc, sẽ tìm giúp đỡ, chẳng càng đáng tin cậy hơn nhiều so với tìm đến lục cô nương Thời gia ?”
La Khởi Vân kiên quyết lắc đầu: “Đan Nhạn tỷ, thể sống sót đến hôm nay ít nhiều cũng nhờ đến sự giúp đỡ của tỷ tỷ, thể để tỷ mạo hiểm thêm nữa vì chuyện của .”
Đỗ Đan Nhạn vội vàng phản bác: “Cái gì mà mạo hiểm chứ? Muội quá nghiêm trọng , Diệp Mặc thoạt vẻ hung dữ, nhưng thực vẫn là .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-415.html.]
La Khởi Vân nhíu mày: “Đan Nhạn tỷ, Diệp Mặc nguy hiểm.”
Đỗ Đan Nhạn rũ mắt xuống: “Ta đắc tội với nhiều , suốt ngày đều l.i.ế.m m.á.u mũi đao.”
La Khởi Vân: “Ta nguy hiểm, chỉ cần còn hữu dụng với Hoàng thượng, sẽ cả, nhưng… Những bên cạnh thì chắc.”
Đỗ Đan Nhạn kinh ngạc La Khởi Vân.
La Khởi Vân dứt khoát rõ: “Đan Nhạn tỷ, tỷ tuyệt đối đừng động tình với Diệp Mặc, một như xác định sẽ cô độc. Chẳng lẽ tỷ phát hiện ngay cả Lan Chỉ tỷ tỷ, cũng ít khi thăm ?”
Ánh mắt Đỗ Đan Nhạn ngừng loé lên: “Muội đang bậy bạ gì ? Ta chính là tú bà của Bách Hoa lâu, thể động tình với khác? Muội đừng bậy.”
Nhìn Đỗ Đan Nhạn đang mạnh miệng, mặc dù La Khởi Vân chút lo lắng, nhưng vẫn tiếp tục nhiều lời.
Chữ tình chính là thứ thể rõ ràng nhất, rõ thể nào, nhưng vẫn giống như con thiêu lao đầu lửa.
Ngay cả nàng - Người đang mang theo huyết hải thâm thù, mỗi khi nhớ đến thiếu niên gốc cây hải đường, nàng vẫn nhịn đau lòng.
“Hôm nay chuyện gì ? Tại tổ mẫu nghĩ đến việc gọi tất cả chúng đến Ý Tường đường ăn cơm?”
Mang theo sự nghi hoặc tràn ngập trong lòng, các cô nương Thời gia tụ tập trong Ý Tường đường.
Thời Phù Hân và Thời Phù Âm đến muộn hơn một chút, hai tỷ , một gặp La Khởi Vân, một lo lắng cho vết thương của nha bên cạnh , lúc đến nơi, tất cả đồ ăn bày sẵn bàn.
“Ngồi , trong thời gian tất cả tỷ các cháu đều bận rộn với công việc mở cửa hàng, hiếm khi gặp các cháu, thời gian lâu cũng khá nhớ các cháu.”
Thời lão phu nhân hả hả chuyện với các tôn nữ về chuyện mở chi nhánh của Hồng Nhan Tiếu.
“Nếu bất cứ khó khăn gì, các cháu nhất định với trong nhà, nhớ kỹ, nhà vẫn luôn là hậu thuẫn của các cháu.”
“Bây giờ các cháu vẫn còn nhỏ, từng rèn luyện nhiều, gặp bất cứ chuyện gì cũng đừng tự chống đỡ, thể xử lý cũng là chuyện bình thường, chỉ cần với các trưởng bối trong nhà là .”
“Dù các trưởng bối cũng nhiều kinh nghiệm kiến thức hơn các cháu, nhất định thể giúp các cháu.”
“Có những việc lúc đầu chỉ là chuyện nhỏ, nếu tìm phương pháp phù hợp thì dễ giải quyết; chỉ sợ trong lòng nào đó ôm theo hy vọng, khiến chuyện càng ngày càng rắc rối, chờ đến khi nó bộc phát thì ngay cả gia đình cũng thể giải quyết , đây mới là điều tệ nhất.”
Đám Thời Phù Lâm cho rằng Thời lão phu nhân đang đến chuyện chi nhánh, nên tỏ vẻ hiểu rõ tán thành.
Các tôn nữ đều ngoan ngoãn lời như , nhưng nụ mặt Thời lão phu nhân chút miễn cưỡng, đặc biệt là khi thấy Thời Phù Hân và Thời Phù Âm nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, giống như từng xảy chuyện gì, ánh mắt của bà u ám.
Khi tam tôn nữ hồi phủ, gác cổng ngửi thấy mùi m.á.u tươi.
Lục tôn nữ mới hồi phủ căng thẳng chạy đến Phù Thuý quán, đó còn gặp một hạ nhân thanh lâu.
Rốt cuộc hai nha đầu gặp chuyện gì ở bên ngoài?
Thời lão phu nhân đợi thêm hai ngày vẫn đợi Thời Phù Âm và Thời Phù Hân đến tìm , sáng sớm khi các tức phụ đến đây thỉnh an, thấy Kim thị vẫn bình thản như thường, trong lòng bà thở dài một tiếng.
Bà vẫn thể thấu Kim thị, đối phương tỏ như thế , chắc chắn hai nha đầu nhà xảy chuyện gì.
Những chuyện mà ngay cả Kim thị cũng , những khác trong phủ càng thể .
Bốn hài tử của thứ tử đôi khi khiến bà vui mừng khôn xiết, nhưng thỉnh thoảng cũng lo lắng thôi.
Thực sự thể kiểm soát , giống như một con ngựa hoang thoát khỏi dây cương.
Thời lão thái gia chú ý đến sắc mặt buồn bã của lão thê, nhịn hỏi: “Hai ngày nay bà chuyện gì ?”
Thời lão phu nhân im lặng một chút, cuối cùng vẫn chuyện tỷ Thời Phù Âm và Thời Phù Hân.
Gió êm biển lặng đúng là đủ an , nhưng cũng thể đạt kết quả gì; Sóng gió mãnh liệt thể khiến bọn họ gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào, nhưng nguy hiểm càng cao, thu hoạch càng nhiều.