Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 432
Cập nhật lúc: 2025-09-05 13:08:41
Lượt xem: 63
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
La Khởi Vân giống như thấy một chuyện nực nào đó: “Tại ư? Đến bây giờ ông vẫn hỏi tại ? La Trường Hâm, ông xứng đáng Ngô Tâm Nhuỵ chơi đùa quanh vòng, xứng đáng nuôi dưỡng nhi tử của khác, xứng đáng Khánh quốc công phủ sụp đổ.”
“Cả đời của ông chính là một trò !”
“Phụt!”
Khánh quốc công cuối cùng thể nhịn nữa, phun một ngụm m.á.u tươi.
“Đại ca!”
La nhị lão gia đỡ lấy Khánh quốc công, về phía La Khởi Vân, thông qua cuộc đối thoại lúc nãy, hình như ông đoán mặt là ai, ngạc nhiên hỏi: “Ngươi là… Khởi Vân? Ngươi còn sống?”
La tam lão gia thấy, lập tức xông đến: “Khởi Vân? Ngươi là khởi vân? Khởi Vân, ngươi mau cứu chúng !”
La Khởi Vân nhàn nhạt La tam lão gia: “Mặc dù La Trường Hâm là , nhưng khi Ngô Tâm Nhuỵ phủ, ông còn thể coi là một phụ , một trượng phu, là ai dẫn Ngô Tâm Nhuỵ phủ?”
La tam lão gia gì, chính ông là dẫn Ngô Tâm Nhuỵ Khánh quốc công phủ, cũng chính ông giật dây khiến Ngô Tâm Nhuỵ gian díu với đại ca.
Chỉ là ông thể ngờ rằng đại ca sẽ si mê Ngô Tâm Nhuỵ như !
La Khởi Vân về phía Khánh quốc công nữa, mà những bông tuyết bên ngoài cửa sổ: “Mẫu và đều c.h.ế.t mùa đông lạnh giá, ngày mai các ngươi cũng thể cảm nhận cảm giác khi c.h.ế.t của bọn họ.”
Nói xong, nàng chuẩn xoay rời .
“Khoan .”
La nhị lão gia đột nhiên dậy: “Khởi Vân, đúng là trong phủ với các ngươi, chúng c.h.ế.t cũng , nhưng chất tử của ngươi vẫn còn nhỏ, nó còn đầy một tuổi, cầu xin ngươi hãy cứu nó ngoài, giữ một chút huyết mạch cho La gia.”
La Khởi Vân nhàn nhạt xoay , châm chọc : “Nữ nhi ruột thịt của ông gả Vĩnh vương phủ, ông tìm nàng mà nhờ cậy ?”
Nghe , sắc mặt của La nhị lão gia trở nên cứng đờ.
Kể từ khi La gia tống đại lao, Khởi Lam căn bản từng đến thăm bọn họ.
Ông chắc chắn là Vĩnh vương phủ cho phép, nhưng trong lòng vẫn chút thất vọng.
Nhắc đến Vĩnh vương phủ, trong mắt La Khởi Vân loé lên một tia tàn khốc, về phía Khánh quốc công: “Yêu phụ phát hiện bí mật của bà , chỉ cần cẩn thận đối phó, bà sẽ tìm lý do và cơ hội để g.i.ế.c và .”
“ ông , nhị của ông vì để nữ nhi của ông - La Khởi Lam gả Vĩnh vương phủ, ông đưa d.a.o nhỏ tay Ngô Tâm Nhuỵ và yêu phụ.”
“Cả nhà tâm địa rắn rết như , tuyệt tự chính là sự trừng phạt mà ông trời ban cho các ngươi.”
Khánh quốc công thấy những lời , tức giận về phía La nhị lão gia đang cúi đầu dám đến , lồng n.g.ự.c đau quặn lên một nữa.
Ông thực sự là một trò .
Không chỉ thất phản bội , mà ngay cả ruột cũng lén lút gạt nhiều chuyện như .
Khánh quốc công áy náy về phía La Khởi Vân, gì đó, nhưng từ đầu đến cuối vẫn thể mở miệng.
La Khởi Vân Khánh quốc công phủ đang đau khổ, nhạo một tiếng xoay rời .
“Đứng !”
La nhị lão gia mở miệng ngăn cản một nữa, đồng thời thốt những lời uy hiếp: “Nếu ngươi cứu chất tử của ngoài, sẽ phận của ngươi, bộ Khánh quốc công phủ xử trảm, ngươi cũng thể trốn thoát.”
La Khởi Vân hề sợ hãi: “La Khởi Vân sớm c.h.ế.t mười hai năm , với dáng vẻ của bây giờ, ai sẽ tin những lời ông chứ?” Nói xong, nàng đầu lập tức rời .
La nhị lão gia thấy , mở miệng hét lên: “Nàng là…”
“Cạch!”
Một viên đá bay trong miệng La nhị lão gia, chỉ trong chốc lát, khoé miệng La nhị lão gia m.á.u tươi chảy .
“A, a, a…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-432.html.]
La nhị lão gia che miệng, ngừng kêu a a, rên rỉ một lúc lâu vẫn thể một từ chỉnh.
La tam lão gia thấy trong miệng La nhị lão gia vẫn ngừng chảy máu, hoảng sợ Khánh quốc công.
Đại ca trực tiếp khiến nhị ca câm miệng!
Khánh quốc công hai : “Đây là do trong phụ nợ nó.” Nói , ông nở một nụ tự giễu: “Đừng sợ, ngày mai đại ca lên đoạn đầu đài cùng với các .”
…
Trong một nhà lao u tối cách đó xa, Diệp Mặc và Triệu Kính lặng lẽ La Khởi Vân rời , đó Khánh quốc công tay khiến La nhị lão gia câm.
“Chậc chậc…”
Diệp Mặc Triệu Kính đang tỏ vẻ cảm thán: “Hình như ngươi cảm xúc?”
Triệu Kính gật đầu, cảm khái : “ là để đắc tội với nữ nhân mà, xem, một khi nữ nhân trở nên tàn nhẫn, ngay cả một Quốc công phủ nhất phẩm cũng biến mất.”
“Lão đại, thật đấy, nhiều khi phát hiện nữ nhân còn thể liều mạng hơn cả nam nhân.”
“Lấy chuyện của Khánh quốc công phủ ví dụ, nếu năm đó sống sót là của La Khởi Vân, thể hôm nay Khánh quốc công phủ sẽ sụp đổ.”
Diệp Mặc : “Những gì ngươi thật vô nghĩa, đời gì nếu như?”
một câu Triệu Kính đúng, đôi khi nữ nhân còn thể liều mạng hơn cả nam nhân.
Khi Đại Sở mới thành lập, với sự dẫn đầu của Văn Đức Hoàng hậu, các tông Sở thị và Văn Đức Hoàng hậu đấu với mấy chục năm, nhưng bọn họ vẫn bà ép đến mức thể ngóc đầu lên .
Triệu Kính chuyển chủ đề: “Lão đại, đưa cho chúng chứng cứ phạm tội của Sở Thanh Hoan thực sự là La Khởi Vân ?”
Diệp Mặc: “Ngươi cảm thấy với võ công của nàng, thể tự do Đặc Sát ty?”
Triệu Kính lắc đầu: “Vậy truyền tin tức cho chúng là ai chứ?”
Diệp Mặc trả lời, chỉ : “Dặn dò xuống , chuyện thăm tù ngày hôm nay lan truyền ngoài.”
…
Vào ngày mùng ba tháng chạp, tuyết rơi dày đặc.
Mặc dù thời tiết rét lạnh, nhưng từ sáng sớm, ở khu chợ phía nam dòng vẫn chen chúc ba tầng trong ba tầng ngoài.
Hôm nay là ngày La gia c.h.é.m đầu, tất cả đều đến để chứng kiến cảnh một Quốc công phủ lụi tàn.
Một chiếc xe ngựa dừng bên ngoài đám đông chen chúc.
Trong xe ngựa, La Khởi Lam đang cúi đầu lau nước mắt.
Vĩnh quận vương thế tử Sở Huyên thê tử đang đưa lưng về phía nhỏ giọng thút thút, nàng đang oán trách vương phủ thấy c.h.ế.t mà cứu, nhịn giải thích: “Sở Thanh Hoan trốn ở trong hậu trạch Khánh quốc công phủ gây sóng gió, Khánh quốc công phủ cung cấp vật tư tiền bạc mười mấy năm trời, đúng là sào huyệt của Viêm đảng, vương phủ thực sự tiện mặt chuyện, hy vọng nàng thể hiểu .”
La Khởi Lam nức nở: “Ta tội của Khánh quốc công phủ thể tha, nhưng chịu tội Chính Không phụ mẫu , bảo vệ tính mạng của bọn họ cũng ?”
Sắc mặt Sở Huyên nhàn nhạt: “Tội của nhạc phụ nhạc mẫu cũng hề nhẹ.”
Nghe , La Khởi Lam đỏ mắt về phía Sở Huyên: “Có vẫn còn canh cánh trong lòng chuyện năm đó La Khởi Vân gả cho ?”
“Trong lòng vẫn còn oán hận phụ mẫu , cảm thấy cái c.h.ế.t của La Khởi Vân quan hệ với bọn họ nên vẫn luôn ghi hận đến tận bây giờ, cho nên mới thấy c.h.ế.t mà cứu bọn họ.”
“Nếu hôm nay La Khởi Vân cầu xin , lẽ cho dù chống đối với tổ phụ tổ mẫu, cũng sẽ giúp cho Khánh quốc công phủ đúng ?”
Nhắc đến La Khởi Vân, sắc mặt Sở Huyên ngay lập tức trở nên u ám: “Vân Nhi c.h.ế.t mười mấy năm , nàng vẫn luôn nhắc đến một c.h.ế.t là ý gì?”
Nói xong, vén rèn xe lên, bước xuống xe ngựa.
Nha của La Khởi Lam thấy , nhịn khuyên nhủ: “Thế tử phu nhân, đừng chọc giận thế tử nữa, Quốc công phủ còn, ở vương phủ, thể dựa thế tử mà thôi.”
La Khởi Lam nở một nụ châm biếm: “Ta gả cho Sở Huyên mười mấy năm, bao giờ chỗ dựa cho ? Ở trong lòng , thậm chí còn bằng một chết.”