Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 437
Cập nhật lúc: 2025-09-05 13:08:46
Lượt xem: 54
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời lão phu nhân tiếp tục : “Ác ngữ đả thương , mẫu kể từ khi chuyện con và Chính Hoà tráo đổi với truyền ngoài, con chịu nhiều chỉ trích chê , chịu nhiều áp lực.”
Nghe thấy câu , trong mắt Thời Chính Khôn loé lên ánh nước, hoá mẫu đều tất cả những gì ông chịu đựng.
Thời lão phu nhân: “Thân là con cái, con ở kinh thành ăn mặc lo, hô nô gọi tỳ, mà phụ mẫu ruột thịt đang ăn đủ no ở biên quan xa xôi, trong lòng con nhất định đau khổ.”
“Hơn nữa, con việc trong Hàn Lâm viện, hầu hết những bên trong Hàn Lâm viện đều thích dùng nhân hiếu lễ nghi để khoe khoang bản , đều tự xưng là quân tử.”
“Chắc chắn sẽ dùng sự chênh lệch giữa Lý gia và bá phủ để tổn thương con, mẫu thể tưởng tượng bọn họ sẽ bàn luận về con như thế nào.”
“Bá phủ phú quý, Lý gia nghèo khó, nếu con chọn bá phủ, thì đó sẽ là ham phú phụ bần.”
“Nếu bởi vì nghèo khó mà nhận phụ mẫu ruột thịt của , xứng , xứng quan?”
“Bất kể là vì để trong lòng thanh thản một chút, là vì ngoài hiểu nhầm, con đều đón phụ mẫu ruột thịt của về bên cạnh.”
“Những chuyện , mẫu đều hiểu rõ.”
Thời Chính Khôn chảy nước mắt: “Mẫu …”
Thời lão phu nhân vỗ nhẹ tay ông : “Con , nhưng con cũng hiểu cho mẫu .”
Thời Chính Khôn ngơ ngác Thời lão phu nhân.
Thời lão phu nhân: “Con đau lòng cho phụ mẫu ruột thịt của , mẫu cũng đau lòng cho nhi tử của , con thể hiểu tâm tình của mẫu ?”
Việc Lý gia đối xử khắc nghiệt với Thời Chính Hoà cũng là một cái gai trong lòng bà .
Thời Chính Khôn tỏ vẻ hoảng hốt: “Mẫu , con…”
Thời lão phu nhân thở dài: “Lúc cả nhà Chính Hoà rời khỏi biên quan, chúng nó cắt đứt quan hệ với phụ mẫu ruột thịt của con, một việc tuyệt tình tuyệt nghĩa như cắt đứt quan hệ , nếu ép đến đường cùng, ai sẽ như .”
“Mẫu ân oán giữa bọn họ liên quan đến con, nhưng bây giờ con đón Lý gia kinh, bọn họ sẽ trở thành trách nhiệm của con.”
Thời Chính Khôn đau đớn gục đầu xuống, rơi nước mắt gì.
Hốc mắt Thời lão phu nhân cũng chút đỏ bừng, nức nở : “Con , nếu phụ mẫu ruột thịt của con đến bên cạnh con, con ít qua với bá phủ , để tránh bọn họ phiền lòng.”
Thời Chính Khôn vội vàng ngẩng đầu lên, khó thể tin , : “Mẫu , cần con nữa ?”
Thời lão phu nhân ông : “Bây giờ con gia thất, tiền đồ rộng mở, trong phủ cũng gì để dạy con nữa, nếu đưa quyết định thì gách vác trách nhiệm.”
“Ta và phụ con đều trách con, bất kể con gì, cũng cần đến đây thông báo với bá phủ.”
Thời Chính Khôn thực sự luống cuống: “Mẫu , nhi tử thể rời khỏi , thể rời khỏi đại ca và những khác.”
Thời lão phu nhân vỗ tay ông : “Kể từ khi con Hàn Lâm viện, bá phủ gì để giúp con nữa , con theo con đường của riêng , con tin bản .”
Thời Chính Khôn Thời lão phu nhân hạ quyết tâm, cho dù ông gì nữa thì chuyện cũng thể xoay chuyển, ông đau khổ dập đầu lạy ba cái với Thời lão phu nhân, đó đầu rời khỏi phòng.
Nhìn theo ông xa, nơi khoé mắt Thời lão phu nhân cũng nước mắt chảy xuống.
Cuối cùng vẫn đến nông nỗi !
Chuyện Thời Chính Khôn rời khỏi phủ với hai mắt sưng đỏ chẳng bao lâu lan truyền khắp các viện trong bá phủ.
“Không ngờ tổ mẫu tổ phụ thực sự dặn dò những trong phủ qua với cả nhà Thời Chính Khôn nữa.” Thời Phù Âm chút cảm thán.
Khéo miệng Thời Phù Hân khẽ cong lên: “Trong những chuyện quan trọng, tổ phụ và tổ mẫu vẫn dứt khoát.” Nói , nàng bật một tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-437.html.]
Thời Phù Âm nàng: “Muội cái gì ?”
Thời Phù Hân: “Muội đang Thời Chính Khôn, của Lý gia chính là một lũ quỷ hút m.á.u tham lam ham ăn biếng , ông đón bọn chúng kinh, thể sống một cuộc sống .”
Thời Phù Âm nghĩ đến đức hạnh của đám Lý gia, cũng nhịn lắc đầu.
…
Ngoại thành, Phong Nhạc phường, trong một viện tử ba sân, Lý gia vẫn đang đắm chìm trong sự vui sướng và phấn khích khi kinh.
Lý lão gia, Lý lão phu nhân học theo dáng vẻ của dịch thừa trạm dịch- Chức quan lớn nhất bọn họ từng gặp, yên vị trí chủ vị ở đại sảnh, sắc mặt thoả mãn đắc ý.
“Nếu , cả nhà chúng ngày lành như hôm nay.”
Lý lão phu nhân nhướng mày thoáng qua Lý lão gia, dáng vẻ giống như tranh công.
Lý lão gia nâng niu bưng tách tinh xảo mà lão bao giờ thấy, tiếp lời, chỉ : “Cả nhà Trường Sâm cũng đang ở kinh thành, liệu chúng gây rắc rối cho nhi tử ?”
Lý lão phu nhân lập tức hừ một tiếng: “Cái tên bạch nhãn lang Lý Trường Sâm thể đánh đồng với nhi tử của chúng , nhi tử của chúng chỉ cần dùng một ngón tay thể bóp c.h.ế.t , còn gây rắc rối, năng lực ?”
Lý lão gia nghĩ cũng cảm thấy lý, trưởng tử là do bá phủ tỉ mỉ nuôi lớn, còn Lý Trường Sâm chỉ là một quân hộ mấy chữ, giữa hai cách xa vạn dặm.
Nhìn hai nhi tử đang dẫn theo tức phụ của chọn phòng và các tôn nữ tôn tử đang chơi đùa ở trong viện, Lý lão gia cũng nghĩ đến chuyện của Lý Trường Sâm nữa, chuyên tâm tận hưởng cuộc sống an nhàn lúc .
“Mẫu , phụ , đời thể ở trong một căn phòng như , c.h.ế.t cũng đáng.”
“Con đang mê sảng gì , cái gì mà c.h.ế.t , cuộc sống của chúng chỉ mới bắt đầu.”
“ , kinh thành phồn hoa như , ăn ngon mặc thú vị thế , con sống lâu trăm tuổi.”
“Những đồ vật trong kinh thành đúng là thật, nhưng đắt.”
“Chuyện thì là gì, chúng còn đại ca mà, đại ca đang quan lớn ở Hàn Lâm viện, ở đó, thể bỏ đói chúng ? Chúng chỉ cần hưởng phúc là .”
Thời Chính Khôn mới bước sân viện thấy những lời , theo bản năng nhíu mày.
“Nhi tử, con đến !”
Lý lão gia, Lý lão phu nhân vui sướng Thời Chính Khôn, những khác của Lý gia mặc dù còn chút câu nệ, nhưng tất cả đều đang mong chờ ông .
Đối mặt với ánh mắt mong chờ của những , Thời Chính Khôn chút sửng sốt.
Cảnh tượng như vốn nên ấm áp hoà thuận vui vẻ, nhưng tại ông vui chút nào? Không những vui, mà ngược còn cảm thấy chút thoải mái?
Sau một thời gian tiếp xúc với Lý gia, cuối cùng Thời Chính Khôn cũng hiểu cảm giác hoang mang .
Tại ông thể cảm nhận cảm giác ấm áp do mang đến từ Lý gia?
Ngoại trừ áp lực thì còn nguyên nhân nào khác, của Lý gia đặt bộ hy vọng lên ông , tất cả đều dựa ông , áp lực như quá lớn.
Vào ngày mùng tám tháng chạp những năm , Hoàng thượng sẽ dẫn theo đến ngoại thành tham gia kỳ săn mùa đông, kỳ săn mùa đông năm nay huỷ bỏ, đó là tổ chức trượt băng ở sân băng Minh Đài.
“Nghe trượt băng năm nay tổ chức vô cùng long trọng, tham gia.”
Cứ mười lăm hàng tháng là thời gian Thời gia tụ tập dùng cơm với , Thời Định Húc nghĩ đến trò chơi trượt băng mà tất cả đều nhắc đến trong thời gian , nhịn lẩm bẩm thành tiếng.
Thời Định Nam: “Thập , đừng mơ tưởng nữa, năm ngoái chúng đến bãi săn, trò chơi trượt băng năm nay cũng thế thôi.”
Những lớn cũng thấy những lời thì thầm to nhỏ của bọn nhỏ bên .
Sắc mặt Thời lão thái gia chút ảm đạm, tham gia hoạt động cùng với Hoàng thượng là một cơ hội vinh quang như thế nào, chỉ các trọng thần quyền thần sủng thần mới , Thời gia của bây giờ vẫn đủ tư cách.