Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 463

Cập nhật lúc: 2025-09-06 13:30:18
Lượt xem: 53

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghĩ đến thông tin nhận về cả nhà Thời Chính Hoà đó, Sở Diệu tiếp tục : “Cả nhà Thời Chính Hoà vì thoát khỏi Lý gia, phụ tử Thời Chính Hoà, Thời Định Hiên suýt chút nữa bỏ mạng, trả một cái giá cực kỳ thê thảm mới đổi lấy tự do, chỉ cần Lý Chính Khôn thông minh một chút thì sẽ thấy bản chất hút m.á.u của đám Lý gia từ chuyện .”

“Không tất cả nhà đều thể mang đến cho khác cảm giác ấm áp.

Kể từ khi Lục hoàng tử ác ý với cả nhà , mỗi khi tiến cung việc, Thời Định Hiên và Thời Định Hạo sẽ âm thầm quan sát lục hoàng tử, Thời Phù Hân cũng phái Yên Đại Tử chằm chằm phủ Lục hoàng tử.

Đáng tiếc, một thời gian theo dõi, vẫn bất cứ thu hoạch gì cả.

“Những hoàng tử thể triều báo cáo và quyết định chuyện chính đều là nhân tinh, hiện sơn lộ thuỷ, một khi tại Lục hoàng tử nhằm chúng , chúng đều hành sự cẩn thận.

Sau khi gia tăng sự đề phòng với Lục hoàng tử, cả nhà Thời Phù Hân nên gì thì cái đó.

Mấy tháng , dược liệu đầu tiên gieo trồng ở hải đảo Bắc Hải bắt thu hoạch, khi bào chế xong, lập tức chuyển đến Nhung thành ở tây bắc.

Đọc xong thư Hương sư gia gửi đến, Thời Phù Hân bắt đầu nảy sinh ý định ngoài một chuyến.

Cuối tháng sáu, Thời Phù Hân tròn mười bốn tuổi, nàng lấy cớ đến châu thành khác khảo sát chuyện mở chi nhánh Hồng Nhan Tiếu để xin nghỉ phép với Quốc Nữ giám một tháng.

Các tử Thương học ban đó cũng tình trạng xin nghỉ dài , cũng phản ứng gì quá lớn, chỉ là chuyện Thời Phù Hân mở chi nhánh của Hồng Nhan Tiếu đến các châu thành khác vẫn thu hút sự chú ý của các tử khác ở Thương học ban.

“Cái gì, cháu rời khỏi kinh thành?”

Các thành viên Thời gia kinh ngạc về phía Thời Phù Hân.

Thời Phù Hân : “Mặc dù các thương nhân mở chi nhánh Hồng Nhan Tiếu ở các châu thành bên ngoài đều là do và tam tỷ đích lựa chọn, nhưng tục ngữ đúng, mặt lòng, đề phòng bọn họ hai mặt, đích đến xem xét mới thể yên tâm.”

Thời đại phu nhân tán thành : “Một cô nương gia như cháu thể xa nhà?”

Thời Phù Hân chút vui: “Đại bá mẫu, đồng ý với câu của ngài, tại cô nương gia thể xa nhà?”

Thời đại phu nhân Thời Phù Hân giỏi nguỵ biện nên cũng cãi cọ với nàng, chỉ về phía Kim Nguyệt Nga: “Tứ , và tứ suy nghĩ như thế nào?”

Kim Nguyệt Nga Thời đại phu nhân, về phía Thời lão phu nhân cũng đang , chống đỡ áp lực : “Con và tướng công ý kiến gì cả.”

“Tướng công , hài tử lớn , chúng suy nghĩ riêng của , chỉ cần chúng thể tự gánh vác trách nhiệm thì cứ để chúng gì thì .”

Nghe thấy câu , Thời lão phu nhân chút nên lời, Thời đại phu nhân chút tức giận, trong khi Thời thất phu nhân chút bất ngờ về phía Kim Nguyệt Nga.

Trong mắt Thời lão phu nhân, nhi tử và tức phụ quan tâm gì cả.

Trong mắt Thời đại phu nhân, là phụ mẫu quản nhi nữ, đúng là vô dụng.

Còn về phần Thời thất phu nhân, bà cảm thấy hiếm , tứ ca tứ tẩu thể tôn trọng ý kiến của hài tử, can thiệp một cách bá đạo, bà thưởng thức chuyện .

Thời Phù Hân thấu phản ứng của ở trong mắt, : “Tổ mẫu, cháu thu dọn hành lý xong xuôi , ngày mai sẽ .”

Hàm ý chính là, đến đây để thương lượng với mấy , đến đây chỉ để thông báo mà thôi.

Thấy Thời lão phu nhân giống như gì đó, Thời Phù Hân trực tiếp dậy: “Tổ mẫu, đại bá mẫu, ngũ thẩm, thất thẩm, cháu còn việc, cháu , các ngài cứ từ từ chuyện.”

Nhìn thấy Thời Phù Hân rời , Thời lão phu nhân về phía Kim Nguyệt Nga: “Một tiểu cô nương như Hân tỷ nhi xa nhà, con và chính hoà cũng lo lắng gì ?”

Kim Nguyệt Nga vội vàng trả lời: “Ngũ Lang sắp xếp bảo vệ Hân tỷ nhi .”

Thời đại phu nhân suy nghĩ một chút : “Dù một tiểu cô nương gia ngoài cũng an , để Định Vinh cùng với Hân tỷ nhi , như trong nhà cũng yên tâm hơn một chút.”

Thời ngũ phu nhân vội vàng xen : “ đúng đúng, gọi Định Côn nhà cùng nữa , nhắc mới nhớ, Định Côn của nhà bao giờ rời khỏi sân viện, đúng lúc thể nhờ Hân tỷ tỷ ngắm non sông gấm vóc của Đại Sở.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-463.html.]

Nếu như lời của Thời đại phu nhân còn mang theo chút quan tâm thì câu của Thời ngũ phu nhân khiến Kim Nguyệt Nga vui, lập tức từ chối : “Không tiện phiền Định Vinh và Định Côn.”

Thấy Thời đại phu nhân còn thêm gì nữa, Kim Nguyệt Nga vội vàng : “Đại tẩu, thực sự đa tạ, Ngũ Lang sắp xếp xong chuyện Hân tỷ nhi ngoài .”

Thấy , Thời ngũ phu nhân còn khuyên nhủ thêm nữa, nhưng thấy Thời đại phu nhân , bà cũng tiện thêm gì nữa.

Sáng sớm hôm , Thời Phù Hân xe ngựa khỏi kinh thành.

Từ kinh thành đến Bắc Hải, đường thuỷ sẽ nhanh hơn đường bộ, chiếc xe ngựa khỏi cửa thành, thẳng đến bến tàu sông Vĩnh Định.

Bến tàu sông Vĩnh Định là bến tàu lớn nhất kinh thành, ở đây con thuyền từ nam bắc cập bến.

Con thuyền đến Bắc Hải đến buổi chiều hôm nay mới khởi thành, Thời Phù Hân dẫn theo Tiểu Phương và hai cao thủ cửu phẩm ăn mặc như tuỳ tùng đến bến tàu, đó quán ăn trong bến tàu chờ đợi.

Trong quán ăn nhiều khách hàng, phần lớn đều là các thương nhân từ nam bắc, đủ loại khẩu âm khác .

Trưa hôm đó, một con thuyền quan cập bến tàu.

Con thuyền quan cập bến ngay lập tức thu hút vô đổ xô đến xem.

Nguyên nhân chính là vì con thuyền quan đặt bảy tám chiếc lồng giam bằng sắt, trong mỗi một lồng giam đều chứa một phạm nhân xích sắt trói c.h.ặ.t t.a.y chân.

“Nghe những phạm nhân đều là đám hải tặc g.i.ế.c như ma.”

Thời Phù Hân rời khỏi quán ăn mà từ xa bến tàu, thấy đám quan binh mở lồng sắt , chuyển đám hải tặc lên cũi tù bên thuyền, nàng khẽ nhíu mày.

Đối phó với một đám hải tặc cực kỳ hung ác, chẳng lẽ nên hết sức thận trọng và trực tiếp xách cả lồng giam lẫn lên xe ngựa ?

Thời Phù Hân lướt qua xích sắt tay chân đám hải tặc, thoạt cồng kềnh rắn chắc, nhưng nếu dùng chúng ở nàng, chỉ cần sử dụng chút nội lực là thể trực tiếp cắt đứt.

Suy nghĩ mới nảy , biến cố đột nhiên xảy .

Mấy tên hải tặc “lạch lạch lạch cạch” trực tiếp thoát khỏi xích sắt, đó chạy tán loạn.

Phạm nhân chạy trốn, quan binh đương nhiên sẽ đuổi theo.

Gần như trong nháy mắt, bến tàu lập tức trở nên hỗn loạn.

“Không xong , ba tên hải tặc chạy về phía quan ăn.”

Tiểu Phương và hai tên tuỳ tùng đề phòng chằm chằm tất cả chuyện xảy bến tàu, là đầu tiên phát hiện đám hải tặc đang lao đến.

“Không ba , mà là năm .”

Thời Phù Hân nheo mắt, chỉ ba trong tám tên hải tặc chạy theo ba hướng khác để dẫn dụ quan binh đuổi theo, năm còn , bất kể bọn chúng chạy trốn quanh co như thế nào nữa, hướng cuối cùng vẫn là quán ăn.

“Cô nương, chúng bảo vệ rời khỏi quán ăn.”

Hai gã tuỳ tùng vội vàng rút vũ khí mang theo , vẻ mặt đề phòng bảo vệ Thời Phù Hân bên cạnh .

Hai chính là hai trong mười tám cao thủ cửu phẩm Thời Phù Hân cứu từ trong lao ngục lòng đất đó, lúc Hương sư gia mang chín , tám còn chia đều cho bốn bọn họ.

Thời Phù Hân nhúc nhích, nàng nhạy bén phát hiện rằng bốn trong năm tên hải tặc lao về phía quán ăn đang chằm chằm về phía .

Nhắm nàng?

Mắt thấy đám hải tặc sắp xông quán ăn, Thời Phù Hân đột nhiên dậy: “Lát nữa chúng sẽ chạy bên ngoài, lúc ngoài, các ngươi hãy giả vờ như buộc tách khỏi .”

Loading...