Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 466

Cập nhật lúc: 2025-09-06 13:30:21
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Diệu cảnh giác, nhưng đối với mẫu của vẫn bất cứ đề phòng gì cả.

Đáng tiếc, đáng tiếc, Sở Diệu vì chống sự bất công của nhà nên dâng hiến bản cho Luân Hồi điện, kế thừa nội lực của một tuyệt điên tông sư, cuối cùng vẫn thể thoát khỏi phận chính của hại chết.

Nguyễn cân tán cộng thêm ly hồn yên, đó rơi xuống mộ cốc, Sở Diệu chắc chắn sẽ chết.

Dưới đáy vách đá sâu thấy đáy, một sợi dây leo đang đong đưa kịch liệt giữa trung, hai đang bám sợi dây leo đó.

“Roẹt” một tiếng, sợi dây leo đứt gãy, hai đang treo lơ lửng trung rơi xuống mặt đất.

Sở Diệu ngã đau đến nhe răng trợn mắt, đau đến bộ khuôn mặt đều đang vặn vẹo, thấy Thời Phù Hân đang đè ở , rên rỉ vài tiếng, bởi vì nội lực trong cơ thể đang bạo động nên trán, mu bàn tay đều nổi đầy gân xanh, bộ cơ thể đau đến mức cuộn thành một cục.

Thời Phù Hân bò dậy từ Sở Diệu, nghiến răng nghiến lợi Sở Diệu- Người kéo cùng rơi xuống vách đá, cho dù lúc Sở Diệu thoạt đáng thương, nhưng nàng cũng hề cảm thấy thương hại.

Thời Phù Hân để ý đến Sở Diệu, bắt đầu đánh giá cảnh xung quanh.

Đây là một nhai cốc, xung quanh bao bọc bởi núi cao, vách núi cao đến mức thể đo , bên đáy vực chỉ một cây cỏ dại thấp bé, hầu hết các nơi đều trống trải.

Thời Phù Hân ngẩng đầu lên vách đá, hai hàng lông mày nhíu chặt.

Ngoại trừ một dây leo mọc ở vách núi đá gần mặt đất , vách núi phía đều trơn bóng, nếu dùng khinh công để bay lên, hình như cũng là chuyện dễ dàng.

Thời Phù Hân xung quanh một chút, đang định sải bước tìm đường , mới tiến lên một bước, mắt cá chân Sở Diệu bắt lấy.

“Cứu , nếu ngươi thể rời khỏi mộ cốc !”

Sở Diệu giữ chặt lấy mắt cá chân của Thời Phù Hân, cố gắng hết sức ngẩng đầu lên nàng.

Thời Phù Hân nhấc chân lên đá Sở Diệu ngoài, nhưng thấy đôi mắt đen nhánh tràn ngập sự cầu xin và khuôn mặt bất lực của Sở Diệu, nàng thể thốt lời từ chối, khỏi đau đầu ngẩng đầu lên trời.

Mỹ nhân cứu giúp, khao khát cứu giúp đáng c.h.ế.t rốt cuộc là gì ?

“Cứu , cũng chính là cứu bản ngươi!”

Sở Diệu càng ngày càng suy yếu, nhưng vẫn cắn răng chịu đựng Thời Phù Hân, mãi đến khi Thời Phù Hân bất đắc dĩ gật đầu, mới yên tâm bất tỉnh nhân sự.

“Khát vọng sống sót mạnh.”

Nhìn Sở Diệu bất động nhúc nhích mặt đất, Thời Phù Hân phỉ nhổ bản vì ham mê sắc mà tự chuốc phiền phức kéo đến lùm cây che giấu, đó một tra xét thung lũng đá .

“Lúc nãy Sở Diệu nơi là mộ cốc?”

“Mộ cốc?”

Nhai cốc lớn, Thời Phù Hân dạo quanh chừng hơn hai khắc mới thấy một đống lăng mộ, nhưng nàng còn kịp bước đến kỹ hơn thì thấy một đám thị vệ áo đen từ khu lăng mộ.

“Tìm kiếm kỹ một chút, nhất định tìm t.h.i t.h.ể của Sở Diệu và nữ nhân cùng rơi xuống vách núi với .”

Nhìn thấy đám áo đen sắp chạy về phía vách núi bọn họ rơi xuống, Thời Phù Hân nhanh chóng xoay , chạy dung tinh thần lực kiểm tra những nơi thể ẩn .

“Ưm….”

Tiếng rên rỉ đau đớn vang lên trong sơn động nhỏ hẹp, một lát , Sở Diệu chậm rãi mở mắt , lúc đầu ánh mắt còn chút mờ mịt, chờ đến khi thấy Thời Phù Hân đang ở phía đối diện, hai tay khoanh n.g.ự.c mặt cảm xúc , ngay lập tức tỉnh táo.

Sau khi tỉnh táo , chính là cảm giác hổ.

Thứ nhất là vì kéo viên thạch lựu cùng rơi xuống vách núi, thứ hai là vì bản cầu cứu nàng khi hôn mê.

Thời Phù Hân thấy Sở Diệu tỉnh , một cách kỳ quái: “Diệu tam công tử, ngươi thích đến nhường nào nên đến c.h.ế.t cũng kéo c.h.ế.t cùng đây?”

Sở Diệu hổ sờ sờ sống mũi, tại ôm Thời Phù Hân nhảy xuống vách núi?

Bởi vì nội lực bạo động, trong trúng nhuyễn cân tán, một khi rơi xuống núi, cho dù thể ngã chết, cũng sẽ của Luân Hồi điện bắt lấy, nếu rơi trong tay phản đồ, thực sự c.h.ế.t chắc .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-466.html.]

Hắn đang đánh cuộc, đánh cuộc viên thạch lựu thể mang đến cho cơ hội sống sót.

Rõ ràng, đánh cuộc chính xác.

Cảm nhận nội lực trong cơ thể ngừng bạo động, trong mắt Sở Diệu xẹt qua một tia kinh ngạc, khi thấy mấy cây ngân châm cắm đan điền của , kinh ngạc về phía Thời Phù Hân: “Ngươi còn am hiểu y thuật?”

Đám thị vệ áo đen vẫn còn đang tìm trong nhai cốc, qua một đêm nhưng vẫn còn đang tiếp tục, Thời Phù Hân chút bực bội, với giọng điệu : “Ngươi từng sử dụng sản phẩm của Hồng Nhan Tiếu ? Không bên trong cho thêm dược liệu ? Việc y thuật kỳ lạ lắm ? là ít thấy chuyện đời.”

Sở Diệu bao giờ là kìm nén cơn tức giận của , nếu thể nhẫn nhịn, sẽ đám trong vương phủ kích thích Luân Hồi điện, nếu thể nhẫn nhịn, thanh danh của cũng sẽ tồi tệ như bây giờ.

Lúc , khi đối mặt với những lời kỳ quái của Thời Phù Hân, Sở Diệu ôm bụng, hít sâu mấy , cố gắng đè nén sự tức giận trong lòng.

Hắn nhẫn nhịn!

Bất kể thế nào nữa, nha đầu cũng tay cứu !

Sở Diệu xung quanh, thấy nơi và Thời Phù Hân đang ẩn nấp là một sơn động rộng chừng hai mét, sâu ba mét, hơn nữa sơn động còn ở giữa vách núi, nhịn thở phào nhẹ nhõm một .

Thấy Thời Phù Hân vẫn luôn bày sắc mặt , suy nghĩ một chút : “Ngươi cần tức giận như , ngươi cứu cũng là cứu bản ngươi.”

Thời Phù Hân về phía , hỏi: “Ngươi ý gì?”

Sở Diệu nàng, hỏi : “Tại ngươi Luân Hồi điện theo dõi?”

Thời Phù Hân nhíu mày: “Luân Hồi điện?” Nàng dừng một chút: “Ta căn bản Luân Hồi điện gì đó là gì? Ta chỉ đến các châu thành khác để thị sát việc mở chi nhánh Hồng Nhan Tiếu, mới đến bến tàu bao lâu mấy tên hải tặc bắt , đó bọn chúng trực tiếp đưa đến vách núi.”

Sở Diệu tỏ vẻ đánh giá nghiên cứu, hình như xác thực xem Thời Phù Hân đang dối , nhưng chẳng bao lâu chuyển dời tầm mắt.

Trong mắt , Thời Phù Hân thực sự cơ hội tiếp xúc đến Luân Hồi điện.

nếu , tại nha đầu Luân Hồi điện theo dõi chứ?

Trên mặt Thời Phù Hân bất cứ cảm xúc nào, trong lòng cũng đang trầm tư suy nghĩ.

Luân Hồi điện?

Lần đầu tiên và cũng là duy nhất nàng đến Luân Hồi điện là trong cuộc bạo loạn ở Vĩnh Định môn, nàng chắc chắn rằng bao giờ trêu chọc đến Luân Hồi điện.

Tại Luân Hồi điện theo dõi?

Thời Phù Hân về phía Sở Diệu, của Luân Hồi điện, nhưng của Luân Hồi điện g.i.ế.c ?

“Lúc nãy ở vách núi, ý của những tên áo đen đó thì hình như ngươi là cùng một đám với bọn chúng? tại bọn chúng g.i.ế.c ngươi?”

Sắc mặt của Sở Diệu chút khó coi.

Tại ?

Bởi vì Luân Hồi điện phản đồ.

Đây đầu tiên tên phản đồ tay với .

Lần Sở Hổ chạy trốn, ông dùng ly hôn yên đối phó với , trong Luân Hồi điện đạt thành hợp tác với Sở Hổ.

Nghĩ đến Sở Thanh Hoan nhốt trong nhà lao, trong mắt Sở Diệu xẹt qua một tia sáng.

Lần Sở Thanh Hoan thể chịu đựng nữa, tên phản đồ trực tiếp tay với sơn môn của Luân Hồi điện, chẳng lẽ chuyện cũng liên quan đến Sở Thanh Hoan?

“Tình huống của tương đối phức tạp.”

Thời Phù Hân suy nghĩ một chút : “Ta cứu ngươi, ngươi thừa nhận chuyện đúng ?”

Sở Diệu nàng, gật đầu.

Thời Phù Hân: “Ta cần ngươi báo ân, ngươi giúp điều tra rõ tại Luân Hồi điện đối phó với .”

Sở Diệu: “Được.” Nói , nghiêng tai lắng động tĩnh bên ngoài nhai cốc: “Đám áo đen rút lui , chúng xuống thôi.”

Loading...