Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 473
Cập nhật lúc: 2025-09-06 13:30:28
Lượt xem: 51
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đùng…”
Những tảng đá khổng lồ mở đóng , Thời Phù Hân xuất hiện vách núi nơi nàng đám hải tặc bắt cóc lên một nữa.
Trên vách núi sớm còn dấu vết đánh .
Sở Diệu cũng ở , sải bước xuống núi.
“Chờ với.”
Thời Phù Hân đuổi theo Sở Diệu: “Ngươi vẫn với là ai đang đối phó mà.”
Sở Diệu móc phần cuống nhiệm vụ từ trong lồng n.g.ự.c ném cho Thời Phù Hân.
Thời Phù Hân cầm lấy xem, giấy chỉ bắt g.i.ế.c cả nhà Thời Chính Hoà, ngoài còn gì nữa cả: “Tờ giấy của ngươi đầu đuôi, cũng hiểu, là ai đang đối phó với cả nhà chúng ? Tại đối phó với chúng ?”
Sở Diệu đột nhiên dừng bước, Thời Phù Hân suýt chút nữa đụng .
“Chuyện hỏi bản các ngươi chứ?”
Sở Diệu đánh giá Thời Phù Hân, hình vẫn tròn vo, nhưng dáng cao hơn ít.
Trên khuôn mặt phúc hậu vô hại khảm một đôi mắt đen tròn với ánh b.ắ.n xung quanh, ngừng xoay chuyển, là một an phận.
Thời Phù Hân: “Người sợ nổi tiếng, heo sợ mập, chuyện ăn của Hồng Nhan Tiếu của phát đạt như , khác ghen tị cũng là điều bình thường. Thời buổi nhiều đầu óc bệnh như , thể tại đối phương đối phó với ?”
Nàng Sở Diệu: “Ta cũng thèm hỏi về chuyện Luân Hồi điện của các ngươi, dù ngươi cũng sẽ .”
“ Sở Diệu, chính là ân nhân cứu mạng của ngươi, ngươi hãy trực tiếp với phiền phức cuối cùng cũng kết thúc ?”
Sở Diệu nàng: “Chỉ cần ngươi trêu chọc đến Luân Hồi điện, Luân Hồi điện cũng sẽ gây phiền phức cho ngươi.”
Thời Phù Hân xong, khẽ thở phào nhẹ nhõm một : “Vậy là .”
Sở Diệu: “Ngươi thực sự tò mò nguyên nhân, vốn dĩ nguyên nhân?”
Thời Phù Hân sắc mặt thăm dò của Sở Diệu, ánh mắt xoay chuyển, thản nhiên mỉm : “Ngươi đoán xem?”
Đoán cái đầu ngươi!
Sở Diệu văng tục, nhưng nhịn xuống, sải bước tiếp tục về phía .
Thời Phù Hân chạy chậm đuổi theo: “Sở Diệu, chúng thể coi là cùng trải qua sinh tử, ngươi che chở một chút, nếu gặp rắc rối, nhất định sẽ tìm ngươi giúp đỡ.”
Sở Diệu tức giận đến mức bật : “Thời Phù Hân, ngươi là một nữ nhi đấy.”
Thời Phù Hân: “Ngươi yên tâm, về chuyện hiểu rõ hơn ngươi.”
Sở Diệu hít sâu một : “Ta bao giờ thấy cô nương gia nào mặt dày giống như ngươi.”
Thời Phù Hân thấy thể , tâm trạng : “Vậy bây giờ ngươi thấy đấy.” Thấy Sở Diệu hờn dỗi, nàng đột nhiên nổi lên hứng thú trêu chọc, dù bây giờ cũng rảnh rỗi.
Thời Phù Hân chạy chậm đến mặt Sở Diệu, lùi về phía , mỉm trầm ngâm : “Ta cũng thể coi là một kinh nghiệm sống phong phú, ngươi nên cảm tạ mới .”
Sở Diệu Thời Phù Hân, chuyện, nhưng cũng biểu hiện bài xích nào.
Rất ít sẽ chơi đùa như mặt , lúc còn nhỏ, cố ý xa lánh xa cách, khi lớn lên, khác dám càn mặt .
Hắn đột nhiên phát hiện, thực cũng chán ghét khác đối xử như với .
Thời Phù Hân chắp hai tay lưng ở phía , trong đầu nghĩ đến chuyện của Luân Hồi điện.
Bởi vì cái c.h.ế.t của Nhạc Vũ nên Sở Thanh Hoan mới theo dõi nàng, đó lợi dụng kho báu dụ dỗ nhị trưởng lão của Luân Hồi điện giúp bà việc, âm mưu bắt cóc nàng.
Có lẽ tên nhị trưởng lão bắt cóc , đó dùng nàng để dụ dỗ phụ và những khác đến cứu , tiếp đó một mẻ bắt hết cả nhà bọn họ.
Bây giờ Sở Thanh Hoan và nhị trưởng lão chết, Sở Diệu kết thúc chuyện, lẽ chuyện sẽ hậu quả về nữa.
Thời Phù Hân về phía Sở Diệu, khi nàng g.i.ế.c c.h.ế.t nhị trưởng lão, tiểu tử lập tức chạy đến phòng nhị trưởng lão tìm chứng cứ, đầu óc cũng khá nhanh nhẹn.
Có lẽ Sở Diệu cũng đoán chuyện Khánh quốc công phủ rơi đài thể liên quan đến cả nhà bọn họ, nhưng đây là vấn đề to tát gì, dù cũng điều tra gì.
Thời Phù Hân và Sở Diệu nhanh chóng đến chân núi.
“Diệu ca!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-473.html.]
Mạnh Mặc Linh đang xe ngựa, vẫy tay hét lớn, khi thấy Thời Phù Hân bên cạnh Sở Diệu, mở to hai mắt: “viên thạch lựu, ngươi cũng ở đây?”
Thời Phù Hân nhíu mày: “Viên thạch lựu gì chứ?”
Ánh mắt Mạnh Mặc Linh d.a.o động một chút, trả lời, chỉ tò mò chằm chằm Sở Diệu.
Diệu ca thế mà dẫn viên thạch lựu Luân Hồi điện, chuyện gì đang xảy ?
Sở Diệu liếc Mạnh Mặc Linh một cái, cũng chào hỏi với Thời Phù Hân một tiếng thẳng lên xe ngựa, đó trực tiếp với Mạnh Mặc Linh: “Có thể .”
Sau khi xong, Thời Phù Hân mở to mắt: “Ngươi mặc kệ ?”
Nghe những lời , hai mắt Mạnh Mặc Linh sáng lên, trong mắt tràn ngập ánh sáng bát quái.
Sở Diệu như về phía Thời Phù Hân: “Con thanh danh , nếu ngươi chung một chiếc xe ngựa với trở về, chỉ e sẽ tổn hại đến thanh danh của ngươi.”
Thời Phù Hân nghiến răng nghiến lợi: “Cái cớ của ngươi đúng là quá qua loa lệ, chỗ là ngoại thành, cho dù ngươi sợ liên luỵ đến thanh danh của nữa cũng thể đưa đến cửa thành mà.”
Sở Diệu mỉm nàng: “Ta tin tưởng ngươi.” Nói xong, gõ vách tường xe vài cái, Mạnh Mặc Linh thấy, ném cho Thời Phù Hân ánh mắt giúp cũng giúp gì , đó đánh xe ngựa nghênh ngang rời .
Nhìn xe chiếc ngựa xa, Thời Phù Hân tức giận đến dậm chân.
“Tin tưởng ?”
“Ta cần ngươi tin tưởng ?”
“Sở Diệu, ngươi quên mất dáng vẻ sống dở c.h.ế.t dở của ngươi ? Chúng cứ chờ xem!”
Mạnh Mặc Linh đánh xe ngựa đầu về phía : “Diệu ca, chúng thực sự mặc kệ viên thạch lựu ? Hình như nàng đang mắng .”
Sắc mặt Sở Diệu nhàn nhạt: “Người tới đón, cần chúng bụng như .”
“Có tới đón? Ai?” Trên mặt Mạnh Mặc Linh tràn ngập kinh ngạc.
Sở Diệu gì, xốc rèm xe lên thoáng qua lùm cây chân núi, sắc mặt khó hiểu.
Hai cao thử cửu phẩm!
Cả nhà Thời Lục thực sự khiến kinh ngạc thôi, thể thu nhận nhiều cao thủ việc cho như .
Sở Diệu cây ngọc trâm lấy xuống từ nhị trưởng lão.
Cây ngọc trâm cũng gì đặc biệt, sở dĩ nó khiến chú ý là gì từng thấy một cây trầm cài kiểu dáng tương tự trong cuốn thư tịch về Văn Đức Hoàng hậu mà Sở Khiêm thu thập.
Lúc Văn Đức Hoàng hậu về già, bà đam mê đồ trang sức cùng với những thợ thủ công, tự ít trang sức, cây trâm cài là một trong đó.
Đồ của Văn Đức Hoàng hậu dễ gì , nó ghi ở khắp nơi.
Lúc lật xem hồ sơ vụ án của Nhiếp Chính vương từng thấy một đoạn ghi chép, Nhiếp Chính vương tôn sùng Văn Đức Hoàng hậu, bỏ ít công sức để thu thập nhiều đồ vật của Văn Đức Hoàng hậu.
Khi thấy cây trâm cài đầu nhị trưởng lão, xác định đồng loã với Sở Hổ và Sở Thanh Hoan ở Luân Hồi điện chính là nhị trưởng lão.
Nhị trưởng lão bất cứ qua gì với cả nhà Thời Phù Hân, ông đối phó với bọn họ chỉ thể là vì Sở Thanh Hoan.
Sở Thanh Hoan đối phó với cả nhà Thời Phù Hân, ngoại trừ cả nhà Thời Phù Hân tham gia vụ án quật đổ Khánh quốc công phủ, thậm chí là trong vụ án Viêm đảng , thực sự thể nghĩ lý do nào khác.
“Thời Phù Hân…”
Đối với cả nhà , xem quan tâm nhiều hơn nữa.
…
Mãi đến khi chiếc xe ngựa của Sở Diệu còn thấy bóng dáng nữa, hai hộ vệ theo hải tặc đến đây mới xuất hiện.
“Lục cô nương, chứ?”
Thời Phù Hân lắc đầu: “Không .”
Hộ vệ A: “Lục cô nương, khi thấy ngã xuống vách núi, chúng lo lắng xảy chuyện nên thông báo tin tức cho tam cô nương.”
Vừa thấy câu , Thời Phù Hân vội vàng : “Chúng mau về thôi.” Nàng biến mất một ngày một đêm, trong nhà chắc chắn vô cùng lo lắng, cũng tỷ tỷ thể ngăn cản những khác .
…
Võ Xương bá phủ, lão nguyệt lâu.
Thời Phù Âm khuyên can mãi mới thể thuyết phục cả Thời Chính Hoà và Kim Nguyệt Nga trở về Ý Quế viện nghỉ ngơi, phụ mẫu mới rời , nàng mới lo lắng sốt ruột Thời Định Hiên và Thời Định Hạo: “Hân tỷ nhi và Diệu tam công tử cùng rơi xuống đáy vực, rõ sống chết, chúng nhất định cứu .”