Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 479
Cập nhật lúc: 2025-09-06 13:30:35
Lượt xem: 46
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc Thời Phù Âm, Thời Phù Hân và Thời Định Hạo đến Giang An hầu phủ và đưa miếng ngọc bội của Thái Tổng đốc , gác cổng vội vàng bẩm báo, chẳng bao lâu , Thái tiểu hầu gia đến đại sảnh gặp ba tỷ .
Thái tiểu hầu gia thưởng thức miếng ngọc bội trong tay, ba tỷ : “Cả nhà các ngươi trở về kinh thành bao lâu ?”
Thời Định Hạo để hai tỷ tỷ trả lời với một nam nhân bên ngoài, nên tranh giành : “Sắp ba năm .”
Thái tiểu hầu gia “ồ” một tiếng, sâu kín : “Trở về lâu như , nhưng đây là đầu tiên các ngươi đến nhà chúng đúng ?”
Thời Định Hạo ha ha: “Chẳng chúng ngại ngùng ?”
Thái tiểu hầu gia : “Vậy tại bây giờ hổ?”
Thời Định Hạo trực tiếp : “Tiểu hầu gia, ca ca Tăng mỹ nhân hãm hại, Hoàng thượng nhốt trong nhà lao, chuyện liên quan đến sống chết, chúng thể quan tâm hổ chứ?”
Thái tiểu hầu gia thoáng qua Thời Phù Hân và Thời Phù Âm đang : “Hoàng thượng đau lòng mất hoàng tử, việc dễ giải quyết…”
Thời Phù Hân trực tiếp rõ sự thật: “Ca ca thể hãm hại Tăng mỹ nhân , càng thể hại tiểu hoàng tử.”
Thái tiểu hầu gia: “Chuyện chắc, tổ phụ của Tăng mỹ nhân, Đại Lý tự Thiếu khanh tiền nhiệm cách chức quan vì cả nhà các ngươi đúng ?”
“Nhà các ngươi và Tăng gia kết thù, một khi Tăng mỹ nhân sinh hạ long tự, Tăng gia thể sẽ khởi phục một nữa, đến lúc đó Tăng gia chắc chắn sẽ trả thù các ngươi.”
“Vì thế, hài tử trong bụng Tăng mỹ nhân chẳng sẽ trở thành cái gai trong mắt nhà các ngươi ?”
“Thời Định Hiên động cơ hại c.h.ế.t tiểu hoàng tử.”
Nghe thấy những lời , ba tỷ Thời Phù Âm trực tiếp nhíu mày, nhưng ba cũng hiểu rõ đây là suy nghĩ của hầu hết .
Thời Phù Hân thoáng qua Thái tiểu hầu gia chút hoang mang, hiểu rõ trong mắt , tính mạng của ca ca nàng chẳng là gì cả, cũng tiếp tục lãng phí thời gian với nữa, thẳng: “Tiểu hầu gia, lúc ca ca và cứu ngài một mạng, ngài vẫn còn nhận phần ân tình ?”
Thái tiểu hầu gia nhướng mày nàng, trong mắt loé lên sự hứng thú nồng đạm.
Rất , đủ thẳng thắn.
Nhiều năm như trôi qua, nhưng đến tận bây giờ vẫn còn nhớ rõ giọng điệu ranh mãnh năm đó của tiểu nha đầu khi lôi kéo ca ca của yêu cầu hai đừng đưa trở về quân doanh ngay lập tức.
Nha đầu chính là một con sói đội lốt cừu, thoạt vẻ phúc hậu vô tri, nhưng thực chất là tính toán và chủ ý nhất trong bốn .
“Nhận, đương nhiên sẽ nhận , nếu năm đó nhờ các ngươi, sẽ thể sống đến bây giờ.” Hai chữ các ngươi giống như đang ám chỉ gì đó.
Thời Phù Hân dậy: “Vậy xin tiểu hầu gia cứu ca ca .”
Thái tiểu hầu gia miếng ngọc bội trong tay: “Các ngươi xác định dùng ân tình chuyện ?” Thấy ba tỷ sắp bày tỏ thái độ, đưa tay cắt ngang: “Nói , chuyện liên quan đến tiểu hoàng tử chết, chắc thể giúp đỡ gì, các ngươi kỳ vọng quá cao.”
Sắc mặt của ba tỷ vô cùng nặng nề, nhưng vẫn gật đầu.
“Làm phiền tiểu hầu gia.”
…
Sau khi khỏi Giang An hầu phủ, bởi vì thái độ mơ hồ rõ của Thái tiểu hầu gia nên tâm trạng của ba tỷ Thời Phù Âm vẫn vô cùng nặng nề.
Thời Phù Hân: “Không thể chỉ trông cậy Thái tiểu hầu gia.”
Thời Phù Âm gật đầu: “Chúng đến Triệu gia một chuyến, nếu Triệu đại ca thể giúp ca ca, lẽ Hoàng thượng sẽ giận chó đánh mèo lên ca ca.”
Thời Phù Hân tỷ tỷ và : “Tỷ tỷ, Cửu Lang, hai đến Triệu gia, đến Triển phủ một chuyến.
Nghe đến Triển phủ, Thời Phù Âm và Thời Định Hạo đều đồng thời về phía Thời Phù Hân.
Thời Phù Hân: “Tới kinh thành lâu như , cũng nên gặp sư một chuyến.” Nàng dừng một chút: “Muội tính toán thời gian Tăng mỹ nhân mang thai, theo lý mà tháng hài tử trong bụng nàng đủ ngày đủ tháng, cho dù sinh non thì cũng sinh sớm hơn là mấy.”
“Hài tử đủ ngày đủ tháng thể dễ dàng c.h.ế.t non như ?”
Thời Định Hạo vội vàng : “Lúc ca ca bắt, đúng lúc Triển thần y đang thỉnh mạch bình an cho Hoàng thượng, lẽ thực sự chút nội tình.”
Thời Phù Hân gật đầu, ngay đó cùng với tỷ tỷ chia hai đường, nàng đến Triển phủ, Thời Phù Âm và Thời Định Hạo đến Triệu phủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-479.html.]
…
So với đình đài lầu các, núi giả nhà thuỷ tạ của các phủ khác ở kinh thành, cách bài trí của Triển phủ đơn giản hơn nhiều, khắp nơi trong sân viện rộng lớn trồng đủ loại hoa và dược liệu.
Bởi vì để lộ phận là đồ của lão nhân Thiên Trì , Thời Phù Hân qua cửa kính cầu kiến mà trực tiếp lặng lẽ vượt tường Triển phủ.
Triển Phi ở nhà, Thời Phù Hân cũng tiện khắp nơi ngay trong đầu tiên đến của, vì thế ở trong phòng khách chờ.
Cùng lúc đó, cửa hoàng cung, Triển Phi nhíu mày lên xe ngựa nhà .
Trên đường trở về phủ, sắc mặt của hề cải thiện.
“Lão nhân sai, hoàng cung chính là nơi vô tình nhất thế gian .”
Triển Phi cảm thán phủ, mới bước sân dừng bước, ánh mắt ngưng trọng phòng khách.
Có !
Người gác cổng hề báo đến bái phỏng, xem là tự tiện nghênh ngang nhà.
Trên mặt Triển Phi lộ vẻ chán ghét.
Người trong kinh thành lúc nào cũng đáng ghét như , tự cho quyền thế nên thể gì thì , như thể tất cả đều lời bọn họ .
Hừ, xem vẫn quá tính.
Triển Phi xoay tròn tay , một viên cốt dương b.ắ.n trong phòng khách.
Cốt dương là loại thuốc do đặc biệt điều chế để đối phó với các quan to hiển quý, sẽ ảnh hưởng đến thể, nhưng dính bột thuốc sẽ vô cùng khó chịu, xương cốt giống như hàng ngàn con kiến bò gặm nhấm, cực kỳ ngứa ngáy.
Biện pháp giải độc chính là uống nước đái ngựa.
Thử nghĩ đến cảnh tượng trúng độc thể nghẹn họng uống nước đái ngựa, Triển Phi vui vẻ thôi.
mà…
“Vèo!”
Trong khoảnh khắc viên thuốc b.ắ.n trong phòng khách, một chiếc lá cây bay , nhanh chuẩn xác đẩy thuốc viên trở về.
Triển Phi vội vàng vọt sang một bên, tránh viên thuốc .
“Đây là cách Triển thần y đãi khách ?”
Cùng giọng nữ đùa cợt dễ vang lên, Thời Phù Hân mặc chiếc váy đỏ tươi chắp tay lưng xuất hiện ở giữa phòng khách, mỉm trầm ngâm Triển Phi trong viện.
Nhìn thấy đến là Thời Phù Hân, mặt Triển Phi tràn ngập kinh ngạc, nghĩ đến viên thuốc đánh bay, hừ một tiếng, : “Đây là giáo dưỡng của Võ Xương bá phủ, tuỳ ý lẻn phủ của khác ?”
Nói xong, đánh giá Thời Phù Hân từ xuống một vòng: “Ngươi còn là một cô nương gia nữa.”
Thời Phù Hân khẽ nhướng mày: “Thế nào, Triển thần y đang xem thường nữ tử.”
Triển Phi liếc mắt nàng một cái, gì.
Thời Phù Hân bĩu môi, ngay đó nhoẻn miệng , ngẩng đầu lên Triển Phi: “Những cô nương khác đương nhiên tiện Triển phủ, nhưng thể.”
Triển Phi chọc , đưa tay chỉ Thời Phù Hân: “Trong ngày Hồng Nhan Tiếu khai trương, nha đầu ngươi là mặt dày bình thường, tuỳ tiện phủ của , những lời ngươi cũng hổ .”
Thời Phù Hân cũng , má lúm đồng tiền sâu thẳm, một nụ vô cùng ngọt ngào vui vẻ: “Ta đương nhiên hổ, là sư của , là sư của , sư đây thậm chí còn giúp thu nhận đồ , là sư , nếu đến phủ của sư còn cần thông báo thì chẳng quá khách khí ?”
Triển Phi những lời của Thời Phù Hân cho sửng sốt, chỉ Thời Phù Hân lắp bắp: “Ngươi… Ngươi cái gì? Cái gì mà… Sư sư ?”
Thời Phù Hân mỉm bước khỏi phòng khách, đến mặt Triển Phi cúi một cái: “Ngũ Nha bái kiến sư .” Nàng ngước mắt lên mỉm : “Đại sư , mong chiếu cố sư nhiều hơn.”
Triển Phi giống như giẫm cái đuôi, ngừng lùi về phía mấy bước, bởi vì quá mức kinh ngạc nên vẻ mặt cứng đờ đến mức thể nên lời, chỉ thể trợn mắt há mốc mồm Thời Phù Hân.
Thời Phù Hân vẫn mỉm trầm ngâm : “Đại sư , nhị sư kể cho ít chuyện về , đến gặp lâu lắm , bây giờ gặp , trong lòng vô cùng vui vẻ.”