Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 482
Cập nhật lúc: 2025-09-06 13:30:38
Lượt xem: 48
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời Định Hạo nghiến răng nghiến lợi: “Nếu Hoàng thượng thực sự ca ca đền mạng cho tiểu hoàng tử, chúng sẽ cướp pháp trường.”
Thời Phù Hân lắc đầu: “Chưa đến mức đó.”
Thái độ của Thái tiểu hầu gia hàm hồ, điều đó chứng tỏ ván cờ giữa Hoàng thượng, Thái hậu và Hoàng hậu vẫn phân thắng bại.
Nếu rõ thắng bại, sẽ cơ hội thao tác.
Thời Định Hạo nhíu mày: “Bây giờ chúng thể gì?”
Thời Phù Hân: “Việc chúng cần bây giờ chính là thể để Hoàng thượng cảm thấy ca ca là một quân cờ thể loại bỏ!”
Thời Định Hạo vội vàng hỏi: “Phải như thế nào?”
Thời Phù Hân: “Đệ trở về bá phủ cầu xin tổ phụ tổ mẫu, cầu xin bọn họ cứu ca ca, cần trong phủ như thế nào, và tỷ tỷ đều cùng đến thăm hỏi những nhà mối quan hệ với chúng , nhớ kỹ, là tất cả, nhất định để cho ngoài rằng chúng đang tìm cách khắp nơi.”
Thời Định Hạo: “Vậy còn tỷ?”
Thời Phù Hân khẽ híp mắt : “Tỷ sẽ khuấy đục nước trong cung, nếu hậu cung tranh đấu, thì để trận chiến nổi lên mặt nước, thể liên luỵ đến ca ca vô tội chứ?”
“Từ lâu con , với tính tình đặt trưởng bối trong mắt, phân biệt trường hợp chống đối trưởng bối ở mặt của nha đầu Hân tỷ nhi sớm muộn gì cũng sẽ gây hoạ cho trong nhà, nhưng mẫu và phụ quan tâm, cũng nghiêm khắc quản giáo.”
“Bây giờ thì , tiểu hoàng tử c.h.ế.t non, tiền đồ nhất trong phủ là Ngũ Lang lẽ cũng thể trở về nữa, nhà chúng lẽ chịu liên luỵ, chỉ e sẽ suy sụp.”
Thời Định Hạo mới trở về bá phủ thấy Thời Ngọc Hoa đang lảm nhảm với đám Thời gia ở Ý Tường đường.
“Nhị cô cô, rốt cuộc thù oán lớn đến nhường nào với cả nhà chúng ?”
Nhìn thấy Thời Định Hạo đột nhiên xuất hiện, sắc mặt của Thời Ngọc Hoa tự nhiên lắm, nhưng chẳng bao lâu bình tĩnh : “Sao nào, đúng ? Nhìn xem các ngươi gây hoạ lớn như thế nào cho bá phủ!”
Thời Định Hạo lạnh nhạt liếc bà một cái, đó chuyển ánh mắt sang những khác trong phòng.
Lúc , trong Ý Tường đường, tất cả đều mặt, ngoại trừ cả nhà bọn họ!
“Tổ phụ tổ mẫu, đại bá phụ đại bá mẫu, ngũ thúc ngũ thẩm, thất thúc thất phẩm và các đại ca tỷ tỷ, các cũng cùng suy nghĩ với nhị cô cô ?”
Thời lão thái gia bực bội thoáng qua Thời Ngọc Hoa: “Cửu Lang, cháu đừng nhị cô cô của cháu bậy, trong phủ ý như .”
“Ồ…”
Thời Định Hạo nhạt cho ý kiến: “Thực nhà chúng cũng nhất thiết trói buộc cùng với bá phủ, nếu bá phủ thực sự thể chịu áp lực, nhà chúng thể rời .”
“Cửu Lang, cho cháu những lời tức giận!”
Thời lão phu nhân lạnh lùng quát lớn.
Thời Định Hạo nghiêm túc Thời lão phu nhân: “Tổ mẫu, đây là những lời trong lúc tức giận!” Hắn đầu về phía Thời Ngọc Hoa: “Người , cả nhà chúng cảm thấy phiền lắm .”
Nhìn thấy Thời Định Hạo ngày thường vẫn luôn hì hì đột nhiên trở nên lạnh lùng nhàn nhạt, những Thời gia chút kinh ngạc.
Thời Ngọc Hoa cũng những lời trực tiếp xé rách da mặt của Thời Định Hạo cho sửng sốt, tức giận.
Nghĩ đến việc còn đến Định quốc công phủ và Triệu gia, Thời Định Hạo lười dài dòng với bọn họ, trực tiếp : “Tình hình hiện tại của ca ca mấy lạc quan, nếu trong phủ bằng lòng giúp đỡ, xin hãy qua với những nhà quen , nếu thì thôi .
Nói xong, rời , để đám Thời gia im lặng ở trong phòng.
“Phụ , bây giờ đây?”
Thời đại lão gia Thời lão thái gia và Thời lão phu nhân.
Thời lão thái gia suy nghĩ một chút dậy chỉ Thời đại lão gia và Thời đại gia: “Các ngươi trở về quần áo, theo ngoài.”
Đối với chuyện , Thời Ngọc Hoa còn gì đó, nhưng cái lạnh lùng của Thời lão phu nhân, bà cam lòng nuốt xuống những gì .
Phía bên , Thời Định Hạo trở về Ý Quế viện, thương lượng với Thời Phù Âm một chút về việc thăm hỏi những nhà cần giúp đỡ, khi thương lượng xong, hai tỷ ngoài.
Thời Chính Hoà quan tâm Đoan vương giúp đỡ , vẫn đến Đoan vương phủ một chuyến.
Tối hôm đó, ba phụ tử trở về với sắc mặt ngưng trọng.
Thời Phù Âm và Thời Định Hạo đến Triệu gia một nữa, gặp Triệu đại công tử mà Triệu phu nhân gọi đến hậu vệ uống chút , những lời xin giúp đỡ nhiều đến bên miệng đều Triệu phu nhân cắt ngang.
Hai tỷ kẻ ngốc, lập tức hiểu thái độ của Triệu gia.
Sau đó, hai tỷ đến Định quốc công phủ, Hạ Hầu Hoan Nhan vô cùng nhiệt tình giúp đỡ cứu , còn dẫn theo hai đến gặp Hạ Hầu lão quốc công, nhưng nửa đường Định quốc công phu nhân ngăn , rằng Hạ Hầu lão quốc công đột nhiên nhiễm phong hàn, uống thuốc ngủ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-482.html.]
Rõ ràng, Định quốc công phủ cũng dính líu đến chuyện .
Triệu gia và Định quốc công phủ là hai gia tộc quyền thế nhất mà hai tỷ quen , ngay cả bọn họ cũng giúp đỡ, chứ đừng là những nhà khác.
Về phần Thời Chính Hoà, ông gặp Đoan vương, nhưng Đoan vương trực tiếp rõ với ông rằng chuyện liên quan đến cái c.h.ế.t của một vị tiểu hoàng tử, ông giúp cũng cách nào.
Phía bên Thời lão thái gia cũng , hầu hết những nhà ông đến thăm hỏi đều gặp , nhà nào trọng lễ nghĩa thì mời bọn họ đại sảnh uống chút nước, nhà nào lễ nghĩa thậm chí còn cổng.
Thái độ né tránh kịp của khiến tâm trạng của những thành viên trong Thời gia càng thêm nặng nề.
…
An Nghiệp phường, Thao Thiết tửu lầu.
“Ai gặp ?”
Sở Diệu kinh ngạc Mạnh Mặc Linh vội vàng .
Mạnh Mặc Linh : “Là viên thạch lựu, đang ở trong phòng riêng lầu hai, gặp ?”
Nghĩ đến những chuyện xảy trong cung hai ngày qua, Sở Diệu nhướn mày: “Cầu xin đến chỗ của ?”
Mạnh Mặc Linh đánh giá sắc mặt của : “Huynh gặp ? Nếu gặp, sẽ đuổi nàng .
Sở Diệu suy nghĩ một chút : “Đưa đến đây .” Hắn thực sự xem xem nha đầu sẽ cầu xin như thế nào?
Chẳng bao lâu , Thời Phù Hân đưa phòng riêng, mới tiến , nàng đưa một chiếc hộp gỗ cho Sở Diệu.
Sở Diệu đưa mắt Thời Phù Hân một cái, mở hộp gỗ , để lộ một chiếc hộp đựng đầy ngân phiếu.
Mạnh Mặc Linh mở to hai mắt , Hồng Nhan Tiếu kiếm tiền, nhưng ngờ kiếm nhiều tiền như , một hộp ngân phiếu, tất cả đều mệnh giá trăm lượng bạc, trong mấy vạn lượng bạc .
Thời Phù Hân Sở Diệu: “Năm vạn lượng bạc để mua một tin tức.”
Sở Diệu khẽ nhướn mày, hoá đến cầu xin cứu , mà đến mua tin tức? Chuyện khiến chút bất ngờ, nhàn nhạt : “Ra tay đủ hào phóng, nhưng một
tin tức ở trong tay thể mua với giá năm ngàn lượng bạc.”
Thời Phù Hân còn kịp phản ứng gì thì Mạnh Mặc Linh trừng mắt !
Diệu ca lợi hại thật, giựt tiền một cách trắng trợn táo bạo!
Sắc mặt Thời Phù Hân nhàn nhạt: “Vậy còn xem tin tức của ngươi đáng giá ?”
Hai mắt mở to của Mạnh Mặc Linh lập tức chuyển đến Thời Phù Hân, , hôm nay chứng kiến cái gì gọi là giàu .
Sở Diệu mỉm : “Nói , tin tức gì?”
Thời Phù Hân ngay, mà thoáng qua Mạnh Mặc Linh.
Mạnh Mặc Linh đến sửng sốt, ngay đó lập tức vui, thể trách , bởi vì Diệu ca cũng vẫy tay hiệu cho ngoài: “Hừ, sớm thế thông báo giúp ngươi.” Hắn miễn cưỡng ngoài.
Chờ đến khi cánh cửa phòng đóng một nữa, Thời Phù Hân trực tiếp thẳng vấn đề: “Ta sai lầm của Thái hậu và Hoàng hậu, kiểu sai lầm thể khiến Hoàng thượng bắt lấy buông.”
Sở Diệu đang uống , thấy những lời , trực tiếp phun nước ngoài, để ý đến hình tượng, kinh ngạc Thời Phù Hân: “Ngươi đang gì ?”
Thời Phù Hân: “Đương nhiên.”
Sở Diệu hít một , móc khăn tay lau khoé miệng, khẩy: “Ngươi lấy tự tin và can đảm để nhúng tay cuộc tranh đấu giữa Hoàng thượng, Thái hậu và Hoàng hậu?”
Thời Phù Hân: “Ta nhúng tay , chỉ cứu ca ca .”
Sở Diệu nàng, ngón tay gõ gõ hộp gỗ đựng ngân phiếu, im lặng một lúc lâu mới mở miệng: “Bên cạnh Thái hậu một lão thái giám đến từ Miêu Cương, am hiểu dùng cổ.”
Thời Phù Hân tỏ vẻ kinh ngạc: “Hoàng thượng trong cung một nhân vật nguy hiểm như ?”
Sở Diệu nhún vai: “Có lẽ là .”
Thời Phù Hân: “Hoàng thượng nhưng mặc kệ quan tâm?”
Sở Diệu mỉm : “Đó là của Thái hậu, nếu chứng cứ vô cùng xác thực, ngài quan tâm bằng cách nào?”
Năm đó Hoàng thượng thể thuận lợi đăng cơ, Vi gia đóng góp công lao to lớn.
Đương nhiên, Hoàng thượng cũng trả giá ít, ví dụ như nguyên hậu qua đời.