Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 490

Cập nhật lúc: 2025-09-06 13:30:47
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ngươi là đại hoàng tử, lẽ những chuyện cần vi sư giúp đỡ cũng nhiều lắm, những cái khác , nhưng về phương diện dùng y cứu , vi sư vẫn thể giúp ngươi.”

“Giữa hai sư đồ chúng vẫn còn chút xa lạ, nhưng ngươi nhớ, vi sư là ai, vi sư chính là sư phụ của ngươi, đồ việc gì thì tìm đến sư phụ, ngươi cần hổ.”

“Đồ ngoan, nếu ngươi bất cứ yêu cầu gì cần sư phụ giúp đỡ, ngươi cứ việc thư với sư phụ, nếu thể giúp, sư phụ nhất định sẽ lực giúp ngươi.”

“Nhớ kỹ, sư phụ vĩnh viễn ở lưng ủng hộ ngươi.”

“Nếu ngươi nhớ sư phụ, cũng thể thư cho sư phụ và giao cho đại sư bá ngươi, sẽ chuyển cho sư phụ.”

“Nhớ ngươi, thương ngươi, sư phụ của ngươi.”

Đại hoàng tử lặng lẽ gấp lá thư , mỗi thư của sư phụ, cả đều nổi đầy da gà, còn cách nào khác, hình như sư phụ của quá hướng ngoại.

nghĩ đến những hành động giống như ngoan đồng thường ngày của Triển thần y, cảm thấy chuyện vẻ bình thường.

đồng môn, lẽ tính tình khí chất cũng chút giống .

Đại hoàng tử cất lá thư , cầm lấy phương thuốc chữa trị ôn dịch lên kỹ.

Hắn thể ngờ sư phụ thực sự cách giải quyết vấn đề ôn dịch.

Nghĩ đến sư phụ trong thư rằng nếu chuyện gì thể tìm nàng giúp đỡ, trong lòng đại hoàng tử trào dâng một dòng nước ấm.

Kể từ khi phụ hoàng đăng cơ, tình cảnh của càng ngày càng trở nên tồi tệ, nhiều thoát c.h.ế.t trong gang tấc, bởi vì đám Thái tử chèn ép nên gần như nào bằng lòng giúp .

Sư phụ là một trong ít thực sự giúp đỡ .

Lúc , bởi vì Triển thần y đồng ý nhận đồ , trong lòng cũng tức giận, nhưng hôm nay, thực sự cảm kích Triển thần y.

Nếu đối phương, cũng một sư phụ như bây giờ.

“Ngươi đến .”

Nhìn thấy Sở Diệu mật thất, đại hoàng tử nhanh chóng dùng sách đặt ở bàn che giấu bức thư.

Sở Diệu một chút, khẽ nhướng mày.

Ái đồ yêu?

Là vị Liễu thần y ở tây bắc gửi thư đến?

Sở Diệu cũng thức thời hỏi nhiều, chỉ hỏi: “Đại hoàng tử tìm gấp như chuyện gì ?”

Đại hoàng tử: “Ta xin lệnh cứu tế.”

Nghe , Sở Diệu lập tức nhíu mày: “Đại hoàng tử, theo như thì tình hình thiên tai ở Giang Hán còn nghiêm trọng hơn so với những gì quan viên báo cáo lên, thể tưởng tượng tình hình ôn dịch càng tồi tệ hơn nữa.”

“Mặc dù xin cứu tế là một cơ hội hiếm , nhưng tính mạng càng quan trọng hơn nữa.”

Đại hoàng tử mỉm , đưa phương thuốc ôn dịch cho Sở Diệu.

Sở Diệu cầm lấy xem thử, đó về phía đại hoàng tử: “Phương thuốc Liễu thần y đưa?”

Đại hoàng tử gật đầu.

Sở Diệu im lặng một lát : “Không tin y thuật của Liễu thần y, nhưng hiệu quả của phương thuốc như thế nào vẫn còn , đại hoàng tử nhất nên dùng chính tính mạng của để mạo hiểm.”

đại hoàng tử : “Ta tin rằng sư phụ sẽ hại .”

Thực sư phụ còn gửi đến một lọ thuốc viên, rằng khi dùng nó thể giảm bớt khả năng lây nhiễm dịch bệnh.

Sở Diệu đại hoàng tử, thấy đưa quyết định, suy nghĩ một chút : “Đại hoàng tử như thế nào?”

Đại hoàng tử nở một nụ lạnh: “Mấy ngày nay mấy hoàng của đang ngừng đề nghị cứu tế, rằng quan hệ với Thần Nông đường, thể điều động một lượng lớn dược liệu, nhiều quan viên đều tỏ vẻ tán thành.”

Sở Diệu: “Đại hoàng tử thực sự thể điều động dược liệu của Thần Nông đường?”

Đại hoàng tử thoáng qua lá thư đang đè sách bàn: “Chắc là thể.”

Chẳng sư phụ nếu việc gì cứ tìm nàng giúp đỡ , sư phụ và đường chủ của Thần Nông đường là bằng hữu , chắc hẳn thể giúp kiếm một mẻ dược liệu đúng ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-490.html.]

Sở Diệu đại hoàng tử, trong lòng chút kinh ngạc.

Hình như đại hoàng tử tin tưởng Liễu thần y- Người sư phụ mà bao giờ gặp mặt !

Cũng đúng thôi, sức khoẻ của đại hoàng tử nhờ Liễu thần y mới thể cải thiện, lúc thành , Liễu thần y còn tặng hộ pháp lệnh của Thần Nông đường cho đại hoàng tử, những thứ đó đều là sự ủng hộ thực sự.

“Nếu là như , chúng cũng cần gì, chỉ cần chờ đám Thái tử xúi giục càng nhiều quan viên dâng tấu, đó chủ động đồng ý cứu tế như một phương phức phân ưu cho Hoàng thượng.”

Đại hoàng tử gật đầu: “Ta cũng nghĩ như .”

Trường An phố, trong cửa hàng tổng của Hồng Nhan Tiếu.

Sau đầu tiên Triển Phi giúp đại hoàng tử truyền tin, nhưng chỉ mấy ngày , lá thư thứ hai đến một nữa.

Triển Phi vô cùng buồn bực, ý định ban đầu của ngăn cản sư sốt ruột của nhúng tay chuyện của đại hoàng tử, nhưng ngờ ngược thúc đẩy sự qua giữa hai thầy trò tiến thêm một bước.

Sau khi đưa thư cho Thời Phù Âm, Triển Phi hầm hừ rời .

“Lần đại hoàng tử gửi thư đến là vì chuyện gì ?”

Thời Phù Âm cầm lá thư trở về bá phủ, đưa thư cho Thời Phù Hân, chờ nàng xem xong mới mở miệng hỏi.

Thời Phù Hân : “Đại hoàng tử quyết định cứu tế, hỏi thể giúp điều động một mẻ dược liệu ?” Nói , nàng gửi thư hồi âm.

Thời Phù Âm thấy đồng ý ngay lập tức, hơn nữa còn thương lượng điều kiện với đại hoàng tử, trong câu chữ ít than phiền than khổ, nàng khỏi chút kinh ngạc: “Chẳng yêu cầu Hương sư gia chuẩn đầy đủ dược liệu ? Muội đang khảo nghiệm đại hoàng tử?”

Thời Phù Hân lắc đầu: “Không khảo nghiệm, mà những thứ dễ dàng đạt sẽ quý trọng, sư phụ như thể ủng hộ đồ vô điều kiện, nhưng Thần Nông đường thì thể.”

Muốn dược liệu cũng , nhưng nhất định trả tiền.

Ngoài , nàng còn để đại hoàng tử rằng, để điều động đống dược liệu , Thần Nông đường trả giá nhân lực và vật lực phía như thế nào.

Sau khi thư xong, Thời Phù Hân suy nghĩ một chút cầm một bình mỹ phẩm dưỡng da mới mắt tìm Triển Phi.

….

Ngày mười lăm tháng chín, sự thúc đẩy của Thái tử và vài vị hoàng tử, các tấu chương đề nghị đại hoàng tử cứu tế càng ngày càng nhiều, khi hạ triều, đại hoàng tử chủ động đến Càn Thanh cung xin cứu tế.

Lúc đầu Hoàng thượng đồng ý, nhưng nhiều đại hoàng tử cầu xin, cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý.

Hoàng thượng cũng yên tâm khi để đại hoàng tử một , còn lệnh cho hai vị quan viên khác cùng, một trong đó chính là An quốc công chủ động xin .

Tình hình thiên tai ở Giang Hán vô cùng nghiêm trọng, ngày hôm khi nhận chiếu chỉ, đại hoàng tử, An quốc công và một vị quan khác rời khỏi kinh thành.

Rất nhiều đều thể ngờ rằng đến Giang Hán cứu tế là đại hoàng tử và An quốc công.

“Đại hoàng tử và An quốc công đều sức khoẻ , tại để hai bọn họ cứu tế?”

“Thái Hoàng Thái hậu cũng đồng ý An quốc công đến Giang Hán?”

“Sau khi kế thừa tước vị, An quốc công vẫn công việc gì, cứu tế lẽ là chủ động yêu cầu, chắc hẳn cũng lập công.”

“An quốc công cũng Giang Hán?”

Sau khi An quốc công cũng cùng với đại hoàng tử, Thời Phù Âm vô cùng kinh ngạc.

Thời Phù Hân nàng : “Tỷ tỷ, hình như phản ứng của tỷ quá.”

Thời Phù Âm: “…Tỷ chỉ cảm thấy An quốc công yếu đuối mỏng manh, nên đến một nơi ôn dịch.”

Thời Phù Hân “phụt” một tiếng, bật ha ha: “Tỷ tỷ, nếu để An quốc công tỷ dùng bốn chữ yếu đuối mỏng manh để hình dung , lẽ sẽ trực tiếp đen mặt.”

Thời Phù Âm: “Vốn dĩ là mà, đại hoàng tử điều trị cơ thể giúp, thoạt vẻ bệnh tật ốm yếu nhưng thực thể sớm hồi phục, tuy nhiên, An quốc công chính là thư sinh yếu đuối hàng thật giá thật.”

Thời Phù Hân: “Cho dù An quốc công yếu đuối như thế nào nữa cũng liên quan đến chúng , Thái Hoàng Thái hậu chính là lợi hại giúp đỡ Nhân Tông hoàng đế đánh bại Nhiếp Chính vương, bà đồng ý An quốc công cứu tế, chắc hẳn sẽ bảo vệ chu .”

Thời Phù Âm im lặng gì.

Loading...