Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 510
Cập nhật lúc: 2025-09-07 07:51:04
Lượt xem: 46
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ánh mắt Thời Phù Hân sáng lấp lánh: “Có nhiều thủ đoạn để đạt mục đích của , chắc cần dựa nhà chồng mới thể thành.”
Lãnh ma ma gật đầu: “Cô nương đúng, nhưng đây là thủ đoạn nhanh chóng và tiện lợi nhất, cũng là thủ đoạn vững chắc nhất, dù phu thê nhất thể đồng tâm, lợi ích chung, đương nhiên sẽ giúp đỡ lẫn , ủng hộ lẫn .”
Thời Phù Hân im lặng, về mặt vũ lực, nàng tự tin hề thua kém bất cứ nào, nhưng nếu mở học viện y nữ tử Thần Nông đường khắp Đại Sở, nếu chỉ dựa một nàng, đương nhiên sẽ đủ.
Văn Đức Hoàng hậu mở một Quốc Nữ giám chịu cả triều đình văn võ ngăn cản, nàng sáng lập học viện y nữ tử, cẩn nghĩ cũng sẽ càng nhiều lực cản hơn nữa.
Sau lưng bối cảnh vững chắc ủng hộ, chừng sẽ quan viên văn võ xé nát.
Bối cảnh…
Mặc dù Võ Xương bá phủ là gia tộc huân tước, nhưng gần như bất cứ tiếng gì triều đình, thể giúp gì cho nàng.
Nếu gia đình nguyên sinh đáng tin cậy, cũng chỉ thể dựa bản .
Sở dĩ nàng thể mở rộng Hồng Nhan Tiếu khắp Đại Sở, thứ nhất là vì dựa lưng Quốc Nữ giám, Quốc Nữ giám là một phần của triều đình; Thứ hai là âm thầm hợp tác với Sở Diệu, nhận tư cách nghiệp quan; Thứ ba, đây chỉ là kinh thương, hề mâu thuẫn với lợi ích quyền lực.
việc sáng lập học viện y nữ tử thuộc về phạm vi giáo dục cảm hoá, nếu sự hỗ trợ của triều đình, sẽ thể thành.
Bối cảnh triều đình…
Đại hoàng tử thể tính là một trong đó, nhưng chờ đến khi thành công đoạt đích mới .
Còn về phần nhân mạch mà nàng tích luỹ bằng cách chữa trị cứu mạng danh nghĩa Tái Hoa Đà cư, dệt doa gấm thì , nhưng nếu yêu cầu bọn họ tự tổn hại đến lợi ích của để giúp đỡ nàng thì thể.
Sau khi nghĩ thông suốt chuyện , những gì Lãnh ma ma thực sự sai, tìm một nhà chồng lợi hại và quyền thế đúng là con đường tắt nhanh chóng và tiện lợi nhất.
Thời Phù Âm nhíu mày, tỏ vẻ ủng hộ: “Ma ma, nếu tìm nhà chồng như những gì ma ma , liệu còn tình cảm trong sáng nữa ?”
Lãnh ma ma Thời Phù Âm: “Đương nhiên là thể, việc tìm nhà chồng mục đích và tìm nhà chồng mục đích, cuối cùng vẫn là tìm , nếu tìm đúng , kinh doanh một cách thoả đáng đương nhiên sẽ tình cảm.”
“Nhất kiến chung tình là tình yêu, lâu ngày sinh tình cũng là tình yêu, chỉ cần đối xử chân thành thì tình cảm thể trong sáng ?”
Thời Phù Âm hiểu đại khái ý của Lãnh ma ma, gì thêm nữa.
Lãnh ma ma tiếp tục : “Sau khi hiểu rõ tìm một nhà chồng như thế nào, gì, như thế nào sẽ còn khó nữa.”
Đối với câu hỏi của Thời Phù Hân, Lãnh ma ma trực tiếp đưa câu trả lời, chỉ đưa ý tưởng cho câu trả lời.
Sau khi xong, hai tỷ đưa mắt một cái, đó mỉm Lãnh ma ma: “Đa tạ ma ma giải đáp thắc mắc.”
Lãnh ma ma thấy hai việc gì nữa, bèn nhanh chóng rời khỏi phòng chính.
Bà mới rời , Thời Phù Âm về phía Thời Phù Hân: “Vị Lãnh ma ma thực sự chút bản lĩnh, những lời của bà thực sự mang đến định hướng.”
Thời Phù Hân: “Lãnh ma ma ở trong cung gần bốn mươi năm, nếu bản lĩnh thì thể sống đến bây giờ.”
Thời gian chớp mắt trôi qua, chẳng mấy chốc đến năm Kiến Khang thứ tám.
Khi các nhà các phủ đang tề tựu đông đủ để trải qua tết Nguyên Tiêu thì Diệp Mặc cưỡi ngựa dẫn theo một đội binh vệ Đặc Sát ty trở về kinh thành.
“Lão đại.”
Trước cửa Đặc Sát ty, Triệu Kính chờ đó từ lâu, khi thấy Diệp Mặc trở về, ông nhanh chóng bước đến giúp Diệp Mặc dẫn ngựa: “Lão đại, chuyến thuận lợi chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-510.html.]
Diệp Mặc xoay xuống ngựa, gì cả, bước nhanh Đặc Sát ty.
Thôi Ảnh theo phía ông hừ một tiếng: “Thuận lợi cái gì chứ, chúng còn đến Giang Hán đuổi giết, đường trở về, sát thủ càng ngừng xuất hiện.”
Triệu Kính cũng nhận Diệp Mặc và Thôi Ảnh đều vết thương.
Diệp Mặc mở miệng, hỏi: “Trong hơn một tháng đến Giang Hán, trong nhà xảy chuyện gì đấy chứ?”
Triệu Kính: “Tất cả thứ trong nhà đều , nhưng của Đại Lý tự bắt Đỗ Đan Nhạn .”
Bước chân Diệp Mặc dừng , đầu Triệu Kính.
Triệu Kính vội vàng : “Lão đại đừng lo lắng, Đỗ Đan Nhạn trở về.”
Diệp Mặc nhíu mày, tiếp tục về phía .
Triệu Kính nhanh chóng đuổi theo: “Đại Lý tự khanh Mã Tổ Quân mối quan hệ cá nhân với Bình quốc công, lẽ phía bên Bình quốc công cảm nhận điều gì đó.”
Thôi Ảnh lộ vẻ châm chọc: “Bình quốc công thứ nhất thể thông đồng với Sở Thanh Hoan, thứ hai thể hại Diệp gia nhà tan cửa nát, phát hiện chuyện gì đó cũng kỳ quái.”
Triệu Kính thấy Diệp Mặc gì, chút lo lắng: “Lúc thấy Hoàng thượng coi trọng Đặc Sát ty nên Bình quốc công còn thể chịu đựng bộc phát, bây giờ triều cục xu hướng định, Hoàng thượng cũng còn nể trọng chúng như nữa, lo Bình quốc công sẽ tìm cơ hội gây khó dễ với chúng .”
Diệp Mặc cũng để ý lắm: “Nhẫn nhịn lâu như , chờ ngày lâu lắm , Diệp gia hàm oan nhiều năm, chuyện cũng nên chấm dứt.”
Sau khi nội điện, lập tức vệ múc nước lấy quần áo cho Diệp Mặc tắm rửa chải đầu, chờ đến khi tắm rửa xong, Diệp Mặc còn cung gặp mặt Hoàng thượng.
Triệu Kính cho những khác lui xuống, nhỏ giọng kể chuyện bọn họ hợp tác với Sở Diệu để cứu Đỗ Đan Nhạn , đồng thời dâng lên một phần chứng cứ về việc Thái tử, Tứ hoàng tử liên kết với các môn phái giang hồ để án sát Đại hoàng tử mà Sở Diệu cung cấp.
Diệp Mặc quan tâm đến chứng cứ, mà về phía Triệu Kính, kinh ngạc : “Thời Phù Hân đích đến tìm ngươi, còn với ngươi Sở Diệu chính là của Đại hoàng tử?”
Triệu Kính gật đầu: “Nếu Thời Phù Hân với tin tức , sẽ lợi thế để giao dịch với Sở Diệu và cứu Đỗ Đan Nhạn .”
Diệp Mặc im lặng một chút : “Đại hoàng tử quanh năm dưỡng bệnh ở trong phủ, và ngươi cũng qua với Sở Diệu, nha đầu thể ?”
Triệu Kính ông : “Lão đại, vị đồ của khó lường, Đặc Sát ty của chúng vô cùng tự nhiên.”
Diệp Mặc: “Nha đầu là thích lo chuyện bao đồng, tại cứu Đỗ Đan Nhạn?”
Triệu Kính: “Sau khi Đỗ Đan Nhạn khỏi nha lao, bên cạnh nha đầu thêm một vị ma ma, vị ma ma lúc là của Đỗ Đan Nhạn.”
Diệp Mặc gì, nhanh chóng quần áo sạch sẽ, lấy chứng cứ Triệu Kính đưa đến qua một lượt: “Mặc dù chứng cứ tạo thành bất cứ tổn hại gì cho Thái tử và Tứ hoàng tử, nhưng thể khiến Hoàng thượng nảy sinh ghen ghét.”
“Kế thật!”
Triệu Kính gật đầu: “Đối với Đại hoàng tử, bộ văn võ triều đình nhầm.”
Diệp Mặc tỏ vẻ tán thành: “Có thể thu phục Sở Diệu việc cho , Đại hoàng tử thực sự hề đơn giản.”
Sau khi xác định khi giao nộp chứng cứ lên sẽ liên luỵ đến Đặc Sát ty, Diệp Mặc lập tức bỏ trong túi, chuẩn tiến cung gặp Hoàng thượng.
…
Diệp Mặc ở trong hoàng cung một ngày, mãi đến khi trời tối mới xuất cung, khi xuất cung, ông trở về Đặc Sát ty , chờ đến tận đêm khuya mới một đến Bách Hoa lâu ở Hưng Nhạc phường.
Bách Hoa lâu tiếp khách suốt đêm, trong tết Nguyên Tiêu, các quan to quý tộc sẽ ở nhà nghĩ lễ, những vị khách đến chơi đùa đêm nay đều là bình thường, Đỗ Đan Nhạn thể chuyện gì nên cũng trở về phòng nghỉ ngơi.
Vừa mới phòng thấy Diệp Mặc đang lưng về phía cửa sổ.
“Diệp chỉ huy, ngài trở về từ lúc nào ?”