Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 520

Cập nhật lúc: 2025-09-07 07:51:14
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vĩnh Thọ quận chúa thuốc viên, nàng do dự một chút, cuối cùng vẫn ngửa đầu nuốt xuống.

Đã uống nhiều loại thuốc đắng như , một viên là gì.

Uống thuốc của , cho dù hiệu quả nữa, Vĩnh Thọ quận chúa cũng tiện trách cứ điều gì, xoay về phía ba mẫu tử Kim Nguyệt Nga: “Các ngươi thể về .”

Thái độ gọi thì đến, vẫy thì

Thời Phù Hân âm thầm hít một thật sâu, nhẫn nhịn!

Trên xe ngựa trở về bá phủ, Thời Phù Hân sa sầm mặt mày, nhíu mày, mím môi, hai tay khoanh ngực, một lời dựa vách xe.

Kim Nguyệt Nga và Thời Phù Âm mấy chuyện, nhưng thở tức giận do Thời Phù Hân phát quá mãnh liệt, hai mẫu tử mấp máy môi, cuối cùng cũng gì.

Chẳng bao lâu đến bá phủ.

Lúc xuống xe ngựa, Thời Phù Hân chú ý đến vẻ mặt tràn ngập sự áy náy của tỷ tỷ , lập tức hồi phục tinh thần: “Tỷ tỷ, đang tự trách bản , tất cả những chuyện xảy ngày hôm nay, xét đến cùng vẫn trách quá yếu đuối, tỷ cần nghĩ nhiều.”

Thời Phù Âm nên tiếp như thế nào, nàng còn thể gì nữa đây?

So với sự trả giá của , tất cả những gì nàng đều quá nhợt nhạt.

Kim Nguyệt Nga nắm tay hai nữ nhi của : “Tỷ là gì chứ? Chẳng là tỷ giúp , giúp tỷ, cùng nâng đỡ lẫn thành cho ?”

“Điều hạnh phúc nhất của mẫu trong đời Ngũ Lang và Cửu Lang, mà là hai nữ nhi các con.”

Thời Phù Hân và Thời Phù Âm đưa mắt một cái, đó cùng dựa đầu bả vai Kim Nguyệt Nga.

“Mẫu !”

Sau đó, Thời Phù Hân cũng theo Kim Nguyệt Nga và Thời Phù Âm đến Ý Tường đường, mà trực tiếp trở về Lãm Nguyệt lâu, khi trở về phòng, nàng đến thư phòng thư.

Viết cho ai?

Viết cho đại hoàng tử.

Hôm nay nàng thể coi là thực sự trải nghiệm một phen bất lực và nhục nhã khi hoàng quyền ép bức!

“Ái đồ yêu, vi sư đau lòng, khác bắt nạt!”

“Người bắt nạt trong hoàng thất, ngươi bây giờ?”

“Ngươi chống lưng và cho dựa cho ?”

Sau khi xong, Thời Phù Hân nhờ Tiểu Phương đưa đến Triển phủ.

Đêm hôm đó, gã sai vặt của Triển phủ đưa thư đến phủ đại hoàng tử.

Bởi vì chuyện cứu tế thiên tai, đại hoàng tử thể coi là lộ mặt văn võ bá quan, còn thu hoạch sự kính trọng của bá tánh Giang Hán, cho dù chuyện ám sát đến tận bây giờ vẫn kết quả rõ ràng, nhưng điều đó cũng ảnh hưởng đến tâm trạng của .

Lúc Cao Trường Thọ tìm đến, đại hoàng tử đang trêu chọc nhi tử.

“Có chuyện gì?”

Cao Trường Thọ nhỏ giọng : “Liễu thần y gửi thư đến.”

Nghe , đại hoàng tử lập tức giao nhi tử cho đại hoàng tử phi, đó cùng với Cao Trường Thọ đến thư phòng.

Sau khi thư xong, đại hoàng tử khẽ nhíu mày.

Cao Trường Thọ: “Chủ tử, xảy chuyện gì ?”

Đại hoàng tử: “Sư phụ khác bắt nạt.”

Cao Trường Thọ ồ một tiếng: “Ai bắt nạt Liễu thần y?”

Đó chính là thần y đến từ Thiên Sơn đấy!

Nghĩ đến đãi ngộ của Triển thần y ở kinh thành , ngay cả Hoàng thượng cũng nể mặt mũi mấy , dù ai cũng trải qua sinh lão bệnh tử, kết giao với một vị thần y sở hữu y thuật siêu chẳng khác nào đóng một phần bảo hiểm cho cái mạng nhỏ của .

Ai ngu ngốc đắc tội với thần y chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-520.html.]

Không thấy tính tình Triển thần y cổ quái, nể mặt mũi của khác như , nhưng chẳng các quyền quý trong kinh thành cũng chỉ thể chịu đựng ?

Đại hoàng tử cũng , suy nghĩ một chút xuống án thư, bắt đầu thư hồi âm.

Ngày hôm , Thời Phù Hân nhận hồi âm của đại hoàng tử.

“Tại nhiều những lời vô nghĩa thế ?”

Trong thư hồi âm của đại hoàng tử chỉ một ý chính, đó là ai bắt nạt sư phụ của là đang bắt nạt , chỉ cần thể , chắc chắn sẽ chống lưng giúp sư phụ.

Thực qua một đêm, hoả khí trong lòng Thời Phù Hân tiêu tan ít, bây giờ thư hồi âm của đại hoàng tử, một chút hoả khí cuối cùng cũng biến mất, mỉm gấp thư .

Những thứ đều là chứng cứ của nàng, nếu đại hoàng tử dám bất kính với sư phụ là nàng, để xem nàng ném lá thư mặt ?

Phải nhẫn nhục sự tức giận lớn như , nếu kết quả cuối cùng vẫn đạt như mong , Thời Phù Hân chắc chắn sẽ buồn nôn chết.

Vĩnh Thọ quận chúa mang thai, ít nhất một tháng mới kết quả.

Cho nên, trong vòng một tháng , Thái Hoàng Thái hậu thể chỉ hôn cho Tiêu Tử Thanh.

Người duy nhất thể ngăn cản Thái Hoàng Thái hậu tứ hôn chỉ Tiêu Tử Thanh mà thôi.

Lúc đầu, Thời Phù Hân dự định sẽ lặng lẽ tìm Tiêu Tử Thanh, bảo kéo dài thời gian, nhưng khi suy nghĩ , nàng vẫn với tỷ tỷ một tiếng về chuyện .

Thời Phù Âm khi xong: “…Hân tỷ nhi, bởi vì chuyện của tỷ mà quá nhiều , về phần Tiêu Tử Thanh, cứ để tỷ .”

Thời Phù Hân dừng một chút: “Tỷ xác định?”

Thời Phù Âm : “Muội đúng, chuyện của tỷ nên để tỷ tự gách vác.” Nói , nàng kéo tay Thời Phù Hân: “Tỷ là tỷ tỷ, tỷ nên là che chở , nhưng chúng trái ngược, nhiều chuyện đều là đang che chở tỷ.”

Thời Phù Hân ưỡn thẳng ngực, nghiêm túc : “Muội thể mà!”

Thời Phù Âm chọc , khi xong nghiêm túc Thời Phù Hân: “Hân tỷ nhi, tỷ rõ khuyết điểm của bản , tỷ sẽ cố gắng, cố gắng trở thành một thể bảo vệ , thể giúp đỡ trong nhà.”

Thời Phù Hân nhào lồng n.g.ự.c của tỷ tỷ nhà : “Tỷ tỷ, nhờ sự tồn tại của tỷ, mới tỷ tỷ, cho nên tỷ cần gì cả cũng hữu dụng .”

Nàng ngẩng đầu lên Thời Phù Âm: “Có ngày hôm qua doạ đến tỷ và mẫu , đều là của , ngoài khiến tức giận, trút nỗi giận lên các tỷ, thực sự đáng đánh đòn.”

Nói , nàng tự tát một cái.

Thời Phù Âm bắt lấy cánh tay đang định tát của Thời Phù Hân, chút bất đắc dĩ: “Không như , chúng tỷ doạ đến, tỷ và mẫu đang đau lòng cho thôi.”

Thời Phù Hân mỉm : “Tỷ tỷ, là cam tâm tình nguyện, tỷ sống , phụ mẫu sống , ca ca sống , Cửu Lang sống sẽ vui vẻ và cao hứng.”

Thời Phù Âm cũng theo, cuộc đời của nàng thực sự may mắn, một nhà như , như !

Nghĩ đến Thái Hoàng Thái hậu tứ hôn, nghĩ đến Tiêu Tử Thanh, ánh mắt Thời Phù Âm dần dần trở nên kiên định.

Tiêu Tử Thanh thể ngờ Thời Phù Âm sẽ tìm đến .

“Xin .”

Tiêu Tử Thanh tự trách Thời Phù Âm, lúc cho dù ngàn lời , cũng bất cứ tư cách gì để .

Thời Phù Âm : “Ta ngài cưới khác.”

Tiêu Tử Thanh ngây ngẩn cả , đầu tiên là trong lòng tràn ngập vui mừng, ngay đó trọng trách gia tộc dập tắt: “Ta…”

Thời Phù Âm cắt ngang : “Ta nỗi khó xử của ngài, cũng ngài khó xử, ngài giúp một chuyện, đó là trong vòng một tháng, dù thế nào nữa cũng để Thái Hoàng Thái hậu tứ hôn cho ngài.”

“Ta cố gắng một chút vì chuyện của chúng , nếu cam lòng.”

Tiêu Tử Thanh ngơ ngác Thời Phù Âm: “Được!”

Thời Phù Âm và Thời Phù Hân Tiêu Tử Thanh thế nào để trì hoãn, nhưng hơn một tháng đó, Thái Hoàng Thái hậu cũng hạ chỉ tứ hôn cho Tiêu Tử Thanh và Hạ Hầu Hoan Nhan, cũng nhắc đến chuyện Thời Phù Âm cho Tiêu Tử Thanh nữa.

Trong thời gian , Thời lão thái gia dâng sổ con tiến cung thỉnh tội, Hoàng thượng cũng triệu kiến, chỉ bảo nội đình tổng quản truyền khẩu dụ, răn dạy Thời lão thái gia một phen.

“Hoàng thượng khẩu dụ, Thời gia quản giáo nghiêm, hãy nghiêm khắc quản giá con cái trong nhà thêm nữa!”

Nghe thấy câu , Thời lão thái gia trở về bá phủ với tâm trạng nặng trĩu, sắc mặt của những khác trong Thời gia cũng vô cùng nghiêm túc.

Đối với chuyện , Thời Phù Âm tự trách áy náy.

Loading...