Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 540

Cập nhật lúc: 2025-09-08 14:18:33
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn thấy Thời Phù Hân và Phạm tiểu hầu gia ở đầu thuyền, Triệu tiểu công tử chạm cánh tay Thời Định Hạo: “Hân tỷ nhi và Phạm tiểu hầu gia quen thuộc với như từ khi nào thế?”

Thời Định Hạo mang theo địch ý liếc mắt Phạm tiểu hầu gia một cái, Thời Phù Hân, nhỏ giọng : “Ta cũng .”

Tỷ tỷ của thực sự là một trọng sắc khinh , Phạm tiểu hầu gia lập tức ném sang một bên quan tâm.

“Cửu ca, mau , thuyền hoa tiến hoàng thành .” Thời Định Húc vui vẻ hét lên.

Lúc , dọc theo con sông bảo vệ thành, chiếc thuyền hoa lái hoàng thành.

Sau khi tiến hoàng thành, hoa đăng hai bên bờ sông càng thêm tinh xảo.

Bình thường bọn họ thể tuỳ tiện tiến hoàng thành, đặc biệt là những ngày lễ hội như thế nào, Thời Định Hạo cũng quan tâm đến sự ghen tị, tập trung ngắm phong cảnh trong hoàng thành.

Gần đến giờ tý (23:00), chiếc thuyền hoa mới khỏi hoàng thành.

“Cẩn thận.”

Lúc xuống thuyền hoa, Phạm tiểu hầu gia bước xuống một bước, đó bờ, đưa tay để Thời Phù Hân đỡ tay rời thuyền.

“Đa tạ.”

Thời Phù Hân đỡ lên cánh tay của Phạm tiểu hầu gia xuống thuyền, đó hành lễ cảm tạ.

Triệu tiểu công tử theo phía bọn họ nhịn chạm Thời Định Hạo một cái: “Cảm giác giống như ở mặt Phạm tiểu hầu gia, Hân tỷ nhi ngay lập tức biến thành một khuê tú yếu ớt thể tự chăm sóc bản .”

Mặc dù Thời Định Hạo cũng quen lắm, nhưng vẫn : “Lúc ở bên ngoài, chúng là nam tử hán, nên chăm sóc các cô nương một chút, về điểm , Phạm tiểu hầu gia tệ lắm.”

Sau khi tất cả rời thuyền, Phạm tiểu hầu gia Thời Phù Hân: “Cô nương còn ngắm hoa đăng ?”

Thời Phù Hân lắc đầu: “thời gian còn sớm nữa, nên về nhà thôi.”

Phạm tiểu hầu gia gật đầu: “Ta thấy các ngươi cũng mang theo xe ngựa, thôi, đưa các ngươi trở về.”

Thời Phù Hân .

Có chút ân cần chu đáo, mị lực của nàng thu hút, thích nàng ?

Nghĩ đến đây, Thời Phù Hân nhịn cúi đầu xuống vén tóc mai, rũ mắt tự đắc mỉm , nàng vẫn yêu thích.

nàng cũng đồng ý, chỉ mới xem hoa đăng với cùng một lúc mạo để một ngoại nam đưa về nhà, chuyện cho thanh danh của nàng.

“Đa tạ tiểu hầu gia, nhưng còn trưởng tỷ đang chờ , chúng tìm bọn họ.”

Thấy , Phạm tiểu hầu gia cũng cưỡng cầu thêm nữa, chỉ dặn dò : “Trên đường vẫn còn nhiều , cẩn thận một chút, đừng để va chạm.”

Thời Phù Hân gật đầu đồng ý, Thời Định Hạo cũng tỏ vẻ sẽ chăm sóc tỷ tỷ nhà , đó tách cùng với Phạm tiểu hầu gia.

Phạm tiểu hầu gia theo bóng dáng rời của tỷ Thời gia, mỉm , đó xoay về phía hoàng thành.

Gã sai vặt Thanh Phong thấy tâm trạng của chủ tử nhà tồi, tò mò hỏi: “Hình như công tử thích lục cô nương Thời gia?”

Phạm tiểu hầu gia : “Ngươi cảm thấy lục cô nương Thời gia đáng yêu ?”

Thanh Phong công tử do dự một chút: “ Diệu tam công tử nàng đang giả vờ.”

Phạm tiểu hầu gia mỉm đầu Thanh Phong một cái: “Cho dù là giả vờ nữa, cũng là để lấy lòng công tử nhà ngươi, ngươi cần để ý đến chuyện .”

Thanh Phong suy nghĩ một chút, cảm thấy cũng đúng, lập tức : “Lục cô nương Thời gia thực sự chút khác biệt so với các cô nương khác, các cô nương khác chuyện với công tử nếu lời trong ý ngoài thì lúc nào cũng xem sắc mặt của ngài, hề thoải mái cởi mở chút nào.”

“Không giống với lục cô nương Thời gia, cái gì thì cái đó, thì , hề ngại ngùng chút nào.”

Phạm tiểu hầu gia tỏ vẻ tán thành: “ , lúc chuyện với nàng, tâm trạng vui vẻ hơn nhiều.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-540.html.]

Sau tết Nguyên Tiêu, mái hiên Lãm Nguyệt lâu thêm một chiếc đèn hoa sen, các bà tử nha trong viện đều nhận rằng ngày nào cô nương bọn họ cũng sẽ mỉm ngây ngô trong chốc lát với hoa đăng.

“Ngọn đèn hoa đăng bình thường, cô nương yêu thích như ?”

Lãnh ma ma Bình Yên đang tỏ khó hiểu, khẽ mỉm : “Hoa đăng quan trọng, quan trọng là tặng hoa đăng.”

Nhìn thấy Thời Phù Hân đèn hoa đăng, Lãnh ma ma do dự một chút bước đến nhắc nhở : “Cô nương, đừng tưởng tượng chuyện quá .”

Sắc mặt Thời Phù Hân khựng : “Ma ma, ngươi ý gì?”

Lãnh ma ma: “…Ngài chỉ tình cờ gặp Phạm tiểu hầu gia tết Nguyên Tiêu, đó dạo hồ ngắm đèn lẽ cũng chỉ là những lời mời theo lễ tiết của Phạm tiểu hầu gia mà thôi.”

Thời Phù Hân hiểu rõ ý của Lãnh ma ma, cưỡng ép cứu vãn chút tôn nghiêm: “ chúng trò chuyện với vui vẻ, từ thơ từ ca phú cho đến triết học nhân sinh.”

Lãnh ma ma: “… Ý của lão nô là, Phạm tiểu hầu gia là , là thì sẽ mặt và mặt , ngay từ đầu, nhất đừng nên kỳ vọng quá lớn.”

Thời Phù Hân gật đầu: “Cái thì .” Nói , nàng xoay chiếc đèn hoa sen một chút: “Sau khi nhận chiếc đèn , cảm thấy vô cùng vui vẻ, bây giờ hưởng thụ cảm giác vui vẻ , thêm mấy ngày nữa, tự nhiên sẽ phai nhạt.”

Thời Phù Hân xoay đèn thêm một lát về phía Bình Yên: “Đêm hôm đó khi trở về từ tết Nguyên Tiêu, Thập Lang chuyện của Lý Phù Chi với trong nhà, tổ mẫu và những khác phản ứng như thế nào?”

Bình Yên: “Lão thái gia và lão phu nhân chuyện Phù Chi cô nương cho tứ hoàng tử lâu .”

Thời Phù Hân tỏ vẻ kinh ngạc: “Biết lâu .”

Bình Yên gật đầu: “Là nhị cô nãi nãi trở về , cô nương đấy, nhị cô nãi nãi vẫn luôn qua thiết với cả nhà Chính Khôn lão gia.”

“Lão thái gia và lão phu nhân cho rằng chuyện Phù Chi cô nương cho là chuyện vẻ vang gì nên cũng công khai ầm ĩ.”

Thời Phù Hân ừ một tiếng, nàng suy nghĩ một chút xoay đến thư phòng, cho Yên Đại Tử một tờ giấy, bảo chú ý đến tình hình của Lý gia và Tăng gia nữa, đó đưa cho Tiểu Phương, bảo Tiểu Phương đưa qua đó.

Việc tình cờ gặp Phạm tiểu hầu gia trong tết Nguyên Tiêu thực sự khiến tâm trạng của Thời Phù Hân , nhưng nó cũng đủ để nàng chìm đắm trong đó, vài ngày , cảm giác vui sướng cũng từ từ tiêu tan.

Ngay khi Thời Phù Hân tiếp tục thói quen buổi sáng đến Quốc Nữ giám học, buổi chiều đến Hồng Nhan Tiếu trông chừng cửa hàng, thì ngày mùng một tháng hai, Thời Định Hạo dẫn Phạm tiểu hầu gia đến bá phủ.

Nguyên nhân là, Hoàng thượng kiểm tra võ nghệ của Phạm tiểu hầu gia, bảo và Thời Định Hạo đánh một trận.

Cả hai đều ngang tài ngang sức, xem nghiền, đồng thời cũng đánh đến tận hứng.

Hai cứ thế kết giao với .

Hơn nữa, trong một việc, tứ hoàng tử bắt một sai của Thời Định Hạo, hiểu tại gây khó dễ, là Phạm tiểu hầu gia mặt giúp đỡ .

Để tỏ vẻ cảm tạ, mới chuyện Thời Định Hạo mời Phạm tiểu hầu gia đến trong nhà khách.

Thời Định Hạo đầu tiên là dẫn Phạm tiểu hầu gia đến gặp Thời lão thái gia và Thời lão phu nhân, đó dẫn đến Ý Quế viện, khi đến thời gian dùng cơm còn mời ăn chung cùng với nhà.

Trên bàn cơm, Phạm tiểu hầu gia thấy Thời Phù Hân gắp một đũa đồ ăn một cái, cảm thấy khá thú vị nên nổi lên hứng thú trêu chọc, nhân lúc chú ý, mặt quỷ giống như đang trêu chọc trong nhà, khiến Thời Phù Hân bật thành tiếng.

“Hân tỷ nhi!”

Nữ nhi thất lễ bàn cơm, Kim Nguyệt Nga lập tức bất mãn sang, đồng thời trừng mắt cảnh cáo nàng.

Thời Phù Hân nén , cúi đầu ăn cơm.

Kim Nguyệt Nga về phía Phạm tiểu hầu gia: “Tiểu hầu gia, đồ ăn hợp khẩu vị của ngài ?”

Phạm tiểu hầu gia vội vàng : “Bá mẫu, cứ gọi là là Minh Vũ là , đồ ăn hợp khẩu vị, ăn vui vẻ.”

Kim Nguyệt Nga thấy Phạm tiểu hầu gia thích đồ ăn trong nhà, mặt lập tức nở nụ , lúc thấy nữ nhi gọi thẳng tên của tiểu hầu gia.

“Phạm Minh Vũ…”

Kim Nguyệt Nga ngay: “Hân tỷ nhi, trực tiếp gọi tên huý của tiểu hầu gia.”

Phạm tiểu hầu gia “Bá mẫu, , lục gọi là Minh Vũ vẻ sẽ thiết hơn một chút, nếu gọi tiểu hầu gia vẻ xa lạ quá.”

Loading...