Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 544

Cập nhật lúc: 2025-09-08 14:18:37
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau đó, về phía Vi Dật Thần ở vị trí thứ hai: “Ngươi hãy tặng cho phu nhân của .”

Ba Sở Diệu đồng loạt cúi tạ ơn.

Sau đó, Sở Diệu theo thứ tự tiếp kiến ba ở vị trí tiếp theo, đều nhận phần thưởng.

Trên khán đài, các nhà đều thấy ba Sở Diệu đoạt giải, cũng Hoàng thượng ban thưởng những thứ như đao kiếm gì đó, mà ban tặng vòng tay các cô nương yêu thích.

Vì thế, hai Sở Diệu, Phạm tiểu hầu gia vốn dĩ nữ quyến các nhà chằm chằm càng nhận những cái chăm chú nóng bỏng.

Phạm tiểu hầu gia ban thưởng, đầu tiên là trở về khán đài của Vĩnh Xuyên hầu phủ.

Thành Dương công chúa thấy nhi tử trở về, mặt tràn ngập sự kiêu ngạo.

Việc Thành Dương công chúa mới hồi kinh vội vã xem mặt cho Phạm tiểu hầu gia cũng thể che giấu khác, vì thế những nhà kết với Phạm tiểu hầu gia dẫn theo các cô nương nhà đến chuyện cùng với Thành Dương công chúa khi cuộc đua thuyền rồng bắt đầu.

Dưới ánh mắt nóng bỏng của các nữ quyến, Thành Dương công chúa Bảo Nhi tử lấy vòng tay bích tỷ do Hoàng thượng ban thưởng thưởng thức một phen, đó chuyển nó cho các nữ quyến mặt ở đây xem một vòng, đó mới mỉm trả cho nhi tử.

Thành Dương công chúa các cô nương bên cạnh , mỉm nhi tử, ám chỉ : “Minh Vũ, vòng tay là để cho các cô nương đeo.”

Phạm tiểu hầu gia mỉm cất vòng tay : “Nhi tử .”

Thấy khi nhi tử cất vòng tay , ánh mắt của các cô nương xung quanh lập tức trở nên ảm đạm, nụ mặt Thành Dương công chúa càng thêm sâu thẳm.

“Mẫu , con tìm Cửu Lang.”

Sắc mặt Thành Dương công chúa phai nhạt hơn một chút: “Trở về sớm một chút.”

“Vâng!”

Nói xong, Phạm tiểu hầu gia nhanh chóng rời khỏi khán đài.

Thành Dương công chúa nhi tử thẳng đến khán đài của An quốc công phủ, chào hỏi với phu thê An quốc công, đó đến bên cạnh lục cô nương Thời gia, nụ mặt bà chút cứng ngắc.

Khi thấy nhi tử lấy vòng tay bích tỷ đưa cho lục cô nương Thời gia, Thành Dương công chúa lập tức bật dậy.

“Công chúa, chuyện gì ?”

Thành Dương công chúa mới ý thức sự thất thố của , vội vàng trở về một nữa: “Không chuyện gì.” Bà thu hút sự chú ý của khác nên cố ý kìm nén đến khán đài của An quốc công phủ.

“Đây chính là vật ngự tứ, ngươi thực sự tặng cho ?”

Thời Phù Hân ngay lập tức nhận lấy chiếc vòng tay bích tỷ mà Phạm tiểu hầu gia đưa cho.

Phạm tiểu hầu gia : “Đây là đồ dành cho nữ tử, cũng cần.” Nói , trực tiếp nhét vòng tay tay Thời Phù Hân.

Thời Phù Hân cảm nhận ánh mắt kinh ngạc của nhà , nụ thẳng thắn vô tư của Phạm Minh Vũ, nhận lấy vòng tay, trong lòng thực sự vui mừng, xoay ghé sát lan can, mỉm mặt sông.

Phạm tiểu hầu gia thấy, nụ mặt cũng rạng rỡ hơn một chút.

Gió sông thổi qua, Thời Phù Hân đầu thoáng qua Phạm tiểu hầu gia, tình cờ Phạm tiểu hầu gia cũng đang nàng, hai ánh mắt chạm , cả hai đều mặt chỗ khác.

Phía ngự đài, Sở Diệu đang cảm thấy vô cùng phiền lòng vì vương phi phái đến gọi qua đó, mẫu gọi đến là để giới thiệu đại cô nương Trang gia cho , ngay khi đang nghĩ xem nên lấy cớ gì để từ chối thì ánh mắt bắt gặp Thời Phù Hân đang cùng Phạm tiểu hầu gia.

Gió sông chậm rãi thổi qua, váy áo thiếu nữ tung bay, nụ mặt rạng rỡ chói mắt đến mức khác thể rời mắt .

Vui vẻ đến thế ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-544.html.]

Bởi vì nhận vòng tay ngự tứ, là đó là vòng tay Phạm Minh Vũ tặng cho nàng?

Sở Diệu nhíu mày, cúi đầu xuống vòng tay đông châu trong tay .

Chỉ là một chuỗi ngọc bích tỷ thôi mà, quý trọng bằng ngọc san hô, càng thể sánh bằng đông châu trong tay , nếu cũng tặng chiếc vòng tay đông châu cho cô nương cầu thú, cô nương cũng sẽ vui vẻ nhận lấy, đó đồng ý gả cho ?

Cuộc đua thuyền rồng qua , Hoàng thượng trở về cung, các quan viên cũng lượt rời .

Bởi vì nhi tử giành phần thưởng ở cuộc thi, Thành Dương công chúa vốn dĩ đang vui vẻ, nhưng khi thấy nhi tử tặng chiếc vòng tay bích tỷ ngự tứ cho cô nương Thời gia, tâm trạng của Thành Dương công chúa lập tức trở nên tồi tệ.

Sau khi trở Vĩnh Xuyên hầu phủ, Thành Dương công chúa gọi Phạm tiểu hầu gia đến mặt : “Vòng tay ngự tứ do Hoàng thượng ban thưởng ?”

Phạm tiểu hầu gia thấy sắc mặt của mẫu vui, vẻ mặt chút căng thẳng, nhưng vẫn thành thật trả lời: “Con tặng cho lục Thời gia .”

Thành Dương công chúa nhi tử kêu cô nương Thời gia thiết như , càng vui: “Cái gì mà lục , con lấy .”

Phạm tiểu hầu gia vội vàng : “Mẫu , lúc con kết giao với Thời Cửu Lang, mẫu đồng ý.”

Thành Dương công chúa: “Ta đồng ý cho con kết giao với Thời Cửu Lang, chứ đồng ý cho con và giao hảo.”

Phạm tiểu hầu gia hiểu tại mẫu của địch ý với Thời Phù Hân lớn như , khó hiểu : “Mẫu , khi còn ở Liêu Đông, khi con đến nhà khác khách, kết giao với cô nương của những nhà đó cũng gì mà? Tại phản ứng lớn như ?”

Thành Dương công chúa hừ lạnh : “Đó là vì con và những cô nương đó bất cứ khác thường nào, mẫu đương nhiên sẽ can thiệp mối quan hệ giao hữu của con.”

dừng một chút, nghiêm túc nhi tử: “ con và lục cô nương Thời gia vượt quá mức cho phép, hôm nay tặng ngọc tay bích tỷ mà Hoàng thượng ban thưởng cho nàng mặt .”

“Con mỗi một hành động lời của con nhiều chú ý, hành động đó của con sẽ khiến khác hiểu nhầm.”

Phạm tiểu hầu gia lẩm bẩm một câu: “Hiểu nhầm thì hiểu nhầm thôi.”

Thành Dương công chúa thấy, bàn tay vỗ bàn một cái thật mạnh: “Con đang những lời kỳ quái gì ? Nếu để khác hiểu nhầm con ý gì đó với lục cô nương thời gia? Con xem thể thành nữa?”

Phạm tiểu hầu gia do dự một chút, Thành Dương công chúa, mất tự hiên : “Mẫu , nhi tử thích lục .”

Thành Dương công chúa , lập tức bật dậy, chỉ Phạm tiểu hầu gia, lạnh lùng : “Con mẫu tức c.h.ế.t ? Trong kinh thành nhiều danh môn khuê tú như , tại con thích một nha đầu hoang dã?”

Phạm tiểu hầu gia thấy Thành Dương công chúa tức giận như , chút thấp thỏm lo lắng, nhưng khi thấy bà Thời Phù Hân là nha đầu hoang dã, nhịn phản bác: “Mẫu , lục là thiên kim nhà bá phủ.”

Thành Dương công chúa lạnh một tiếng: “Cái gì mà thiên kim nhà bá phủ chứ, con cả nhà bọn họ chỉ mới đón trở về kinh thành năm năm ?”

Phạm tiểu hầu gia nhíu mày: “Cho dù là , điều đó thể chứng minh gì chứ?”

Thành Dương công chúa bình tĩnh tâm trạng một chút, xuống một nữa: “Chứng minh cái gì, chứng minh nàng tư cách gả hầu phủ!” Bà Phạm tiểu hầu gia: “Minh Vũ, thê tử của con tương lai chính là đương gia chủ mẫu của hầu phủ.”

“Lục cô nương Thời gia đó từ nhỏ lớn lên ở biên quan, tầm mắt, học thức đều , con xem nàng thể đảm nhận vị trí chủ mẫu của hầu phủ ?”

Phạm tiểu hầu gia: “…Lục thông minh.”

Sắc mặt Thành Dương công chúa nhàn nhạt: “Cuộc sống ở kinh thành, chỉ thông minh thôi là đủ.” Thấy nhi tử mím môi phục, bà tiếp tục : “Trước đó khi Thanh Dương cô cô của con nhắc đến lục cô nương Thời gia với , lúc mất mặt mũi của Thanh Dương cô cô con, cũng phái hỏi thăm.”

những tin tức mấy khả quan, ít đều lục cô nương Thời gia tính tình , thường xuyên mở miệng chống đối trưởng bối, còn vô cùng hùng hổ doạ .”

Phạm tiểu hầu gia ủng hộ lắc đầu: “Mẫu , đây chỉ là những lời bôi nhọ.”

Thành Dương công chúa “hừ” một tiếng: “Bôi nhọ? Đây là những lời do chính đại phu nhân Nguỵ gia , đại phu nhân Nguỵ gia là nhị cô nãi nãi của Thời gia, một chính cô cô nhà thích như , phẩm hạnh thể ?”

Phạm tiểu hầu gia tức giận : “Một vị cô cô ngoài chất nữ nhà , phẩm hạnh của bà mới thực sự .”

Thành Dương công chúa: “Cho dù Nguỵ đại phu nhân quá nữa, nhưng nếu lục cô nương Thời gia thực sự đủ thì thể những lời nghị luận như lan truyền ngoài?”

Phạm tiểu hầu gia đang định phản bác thì Vĩnh Xuyên hầu .

“Từ xa thấy hai mẫu tử đang cãi , xảy chuyện gì ?” Vĩnh Xuyên hầu ha hả Thành Dương công chúa.

Loading...