Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 558

Cập nhật lúc: 2025-09-08 14:18:53
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bởi vì chuyện xảy trong xe ngựa hai ngày , bây giờ gặp một nữa, cả hai đều chút tự nhiên.

“Minh Vũ, lẽ hôm nay đường sẽ nhiều , cháu bảo vệ Hân tỷ nhi một chút.”

Kim Nguyệt Nga yên tâm dặn dò.

Phạm Minh Vũ gật đầu đồng ý, dẫn theo Thời Phù Hân ngoài.

Lúc lên xe ngựa ở cửa, Thời Phù Hân thấy Phạm Minh Vũ tiếp nhận dây cương từ trong tay gã sai vặt, nhịn dừng một chút.

Phạm Minh Vũ chút hổ : “Ta sẽ cưỡi ngựa.”

Thời Phù Hân “ừ” một tiếng, nhanh chóng lên xe ngựa trong xe ngựa, hà bao trong tay, do dự nên tặng nó ?

Trên đường đó, một trong xe ngựa, một cưỡi ngựa, cả hai đều cơ hội chuyện riêng.

Khi đến khu chợ phía tây, Thời Phù Hân xuống xe ngựa, Phạm Minh Vũ cũng xuống ngựa, hai sánh vai bước , bởi vì xung quanh quá nhiều , bọn họ cũng tìm cơ hội chuyện riêng, chỉ thể mặn nhạt mấy chuyện bình thường.

“Hạ Hầu cô nương và hẹn ở quán phía ?”

“Ừ.”

“Chắc chúng đến muộn nhỉ?”

“Muộn cũng , Hạ Hầu tỷ tỷ sẽ trách tội.”

“Ồ.”

“Huynh quen Cung vương thế tử ? Hắn dễ gần ?”

“Chỉ mới gặp vài , thiết lắm.”

“Ồ.”

Lãnh ma ma và Tiểu Phương theo phía , lắng cuộc trò chuyện vẻ xa cách của hai , trong lòng đều chút lo lắng.

“Tiểu hầu gia!”

Ngay khi đoàn sắp đến quán mà Thời Phù Hân và Hạ Hầu Hoan Nhan hẹn thì một giọng tràn ngập sự bất ngờ và vui mừng vang lên phía .

Thời Phù Hân và Phạm Minh Vũ đồng thời đầu thì thấy khuôn mặt tràn ngập sự vui sướng của cô nương Kim gia, cùng với cô nương Kim gia còn phụ trưởng của nàng.

“Phạm tiểu hầu gia, thật trùng hợp!”

Kim ảnh thành nhanh chóng bước đến mặt Phạm Minh Vũ, mỉm chào hỏi.

Phạm Minh Vũ thể ngờ rằng gặp cả nhà Kim thượng thư ở chỗ , thoáng qua Thời Phù Hân, mỉm chào hỏi với ba phụ tử Kim gia.

“Kim thượng thư!”

“Cảnh Thành !”

“Kim cô nương!”

Cô nương Kim gia đầu tiên là hành lễ chào hỏi với Phạm Minh Vũ, đó mới mỉm gật đầu với Thời Phù Hân: “Thời lục cô nương.”

Thời Phù Hân nhàn nhạt mỉm đáp trả: “Kim cô nương!” Nàng thoáng qua Kim thượng thư và Kim Cảnh Thành, tò mò hỏi: “Tại các ngài ở đây?”

Cô nương Kim gia nở một nụ yêu cầu: “Phụ trưởng cố ý bớt chút thời gian cùng dạo chợ cầu Chức Nữ khéo tay thêu thùa!”

Thời Phù Hân : “Phụ trưởng của cô nương đúng là yêu chiều cô nương!”

Cô nương Kim gia ngượng ngùng mỉm .

“Tình cờ gặp tức là duyên, đúng lúc ở đây cũng một quán , tiểu hầu gia, chi bằng chúng cùng đó uống .”

Kim thượng thư mỉm gửi lời mời đến Phạm Minh Vũ, trong lúc đó để ý đến Thời Phù Hân đang ở bên cạnh.

Chỉ cần là mắt đều thể Phạm Minh Vũ đang dạo cùng với Thời Phù Hân ở khu chợ phía tây, nhưng Kim thượng thư trực tiếp bỏ qua Thời Phù Hân, đủ để thấy ông kinh thường Thời Phù Hân như thế nào.

Thời Phù Hân liếc mắt Kim thượng thư một cái, trong mắt xẹt qua sự trào phúng, khu chợ phía tây tổng cộng mười mấy con phố, hôm nay nhiều như , thế mà cũng thể tình cờ gặp , thực sự là đủ duyên phận.

Phạm Minh Vũ thấy quán chính là quán Thời Phù Hân hẹn cùng với Hạ Hầu Hoan Nhan, nghĩ đến tình nghĩa với Kim gia nên cũng từ chối: “Được chứ.”

Thực khi hồi kinh, Phạm gia và Kim gia qua với .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-558.html.]

Kim thượng thư chưởng quản Hộ bộ, lúc Vĩnh Xuyên hầu đang bình định mối hoạ biển ở Liêu Đông, vì chuyện quân lượng, ông tiếp xúc ít với kim thượng thư.

Sau khi hồi kinh càng qua nhiều hơn nữa.

“Tiểu hầu gia, mời!”

Kim thượng thư đến mặt Phạm Minh Vũ động tác mời.

“Kim đại nhân, mời .”

Chờ đến khi Kim thượng bước bước quán , Phạm Minh Vũ mới đầu về phía Thời Phù Hân: “Lục , chúng thôi.”

Thấy Phạm Minh Vũ từ đầu đến cuối đều hỏi nàng một tiếng rằng nàng cùng với mấy Kim gia , trong lòng Thời Phù Hân thể ngăn cảm giác thất vọng.

Kim cô nương cũng sắc mặt của Thời Phù Hân gì đó , bỏ lỡ cơ hội tình cờ găp với Phạm tiểu hầu gia , nên mỉm đến: “Ta kết giao với Thời cô nương lâu lắm , đáng tiếc vẫn luôn cơ hội, hôm nay duyên gặp , chúng nhất định trò chuyện một phen.”

Kim Cảnh Thành cũng đúng lúc bật thành tiếng, chuyện với Phạm Minh Vũ thúc giục dẫn quán .

Phạm Minh Vũ thấy Thời Phù Hân và Kim cô nương ở bên cạnh khá hoà hợp nên cũng theo .

“Thời lục cô nương, tiểu hầu gia , chúng cũng thôi.” Kim cô nương mỉm Thời Phù Hân.

Thời Phù Hân sự đắc ý chợt loé lên biến mất trong mắt nàng , cũng để ý đến, Phạm Minh Vũ đang với Kim Cảnh Thành ở phía , nàng suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn theo.

Sau khi trải qua vài cãi , Thời Phù Hân sớm nhận giữa nàng và Phạm Minh Vũ tồn tại một mâu thuẫn thể điều hoà , nhưng nàng quá luyến tiếc những mặt của , hưởng thụ sự dịu dàng chu đáo của nên mới rơi trạng thái do dự và quyết đoán.

Nhìn Phạm Minh Vũ đang vui vẻ trò chuyện với hai phụ tử Kim gia ở trong phòng, Thời Phù Hân chút thất vọng, qua loa lệ câu câu chuyện với Kim cô nương, bình thường chỉ là Kim cô nương hỏi một câu nàng mới trả lời một câu.

Thấy , trong lòng Kim cô nương âm thầm vui vẻ, ngoại trừ những lúc Phạm Minh Vũ về phía mới tỏ tương đối nhiệt tình, còn những thời điểm khác đều cố ý vô tình lời nào, đó lặng lẽ gia nhập cuộc trò chuyện của phụ và Phạm Minh Vũ, trực tiếp xây dựng một bầu khí ngăn cách Thời Phù Hân ở bên ngoài.

Lúc đầu, trong phòng riêng, Phạm Minh Vũ, Kim thượng thư và Kim Cảnh Thành bàn tròn, Thời Phù Hân và Kim cô nương ghế bên cạnh cửa sổ.

từ lúc nào trở thành ba phụ tử Kim gia và Phạm Minh Vũ bàn tròn, bốn vô cùng vui vẻ, chỉ để một Thời Phù Hân lẻ loi bên cửa sổ.

Chờ đến khi Phạm Minh Vũ phục hồi tinh thần từ trong cuộc trò chuyện với ba phụ tử Kim gia, mới đầu thấy Thời Phù Hân mặt cảm xúc , trong mắt mang theo cảm xúc thể hiểu .

“Lục .”

Trong lòng Phạm Minh Vũ hoảng hốt, vội vàng dậy xuống bên cạnh Thời Phù Hân, vội vàng giải thích: “Kim bá phụ và phụ quen từ lâu, Kim bá phụ học thức uyên bác, trong lúc vô tình quá nhập tâm cuộc trò chuyện.”

Nói xong, thấy tách mặt Thời Phù Hân cạn, đích rót cho nàng một tách .

Nhìn thấy Phạm Minh Vũ tỏ ân cần như mặt Thời Phù Hân, sắc mặt của Kim cô nương chút ảm đạm, nụ mặt cũng vô cùng miễn cưỡng.

Kim Cảnh Thành thể nhịn khi thấy đau lòng, lập tức : “Không ngờ tiểu hầu gia những lúc riêng tư chăm sóc khác như , quả nhiên là hùng khó qua ải mỹ nhân.”

Phạm Minh Vũ thể sự trêu chọc trong giọng điệu của Kim Cảnh Thành, sắc mặt chút mất tự nhiên, buông bàn tay vốn đang định bưng điểm tâm cho Thời Phù Hân xuống.

Thấy , Thời Phù Hân Phạm Minh Vũ: “Tình cảm của và Kim công tử thật .”

Phạm Minh Vũ sửng sốt, hiểu tại Thời Phù Hân như .

Thời Phù Hân mỉm giải thích nghi hoặc giúp : “Chỉ cần một câu của Kim công tử là thể khiến đổi chủ ý, thể thấy coi trọng như thế nào.”

Phạm Minh Vũ hiểu, sắc mặt càng thêm hổ.

Kim cô nương vội vàng : “Thời cô nương hiểu nhầm , ca ca chỉ đang đùa thôi.”

Thời Phù Hân nàng : “ trò đùa , hề cảm thấy buồn chút nào.”

Dường như Kim cô nương cũng thể ngờ Thời Phù Hân cho mặt mũi như , sắc mặt lập tức đỏ bừng, yếu ớt về phía Phạm Minh Vũ: “Thời cô nương, ca ca tạ với ngươi, ngươi tuyệt đối đừng nóng giận.”

Thời Phù Hân lặng lẽ nàng diễn xuất, nhạo một tiếng: “Kim cô nương, ngươi đang tức giận, là ngươi cảm thấy nên tức giận mới đúng?”

Kim cô nương hỏi đến sửng sốt, dáng vẻ giống như doạ sợ.

Kim Cảnh Thành thấy bắt nạt, lập tức lên tiếng, đáng tiếc, còn kịp mở miệng thì thấy Kim thượng thư ho nhẹ một tiếng.

Chờ đến khi tất cả đều về phía , Kim thượng thư mới giả vờ bất mãn về phía Phạm Minh Vũ: “Tiểu hầu gia, lão phu đến hầu phủ vài , nhưng từng uống của cháu nào .”

Phạm Minh Vũ ném cho Thời Phù Hân ánh mắt “Đừng gây chuyện”, đó mới hổ dậy, cũng đến rót cho Kim thượng thư một tách .

Lúc , Kim thượng thư mới lộ vẻ hài lòng, khoa trương uống một ngụm: “Trà do những khác rót, hương vị cũng sẽ khác biệt, lẽ ở hầu phủ, hầu gia cũng thường xuyên châm cho công chúa uống nhỉ?”

Phạm Minh Vũ : “Phụ ở bên ngoài lao lực, mẫu tương đối ân cần, vì thế phần lớn đều là mẫu châm cho phụ .”

Kim thượng thư gật đầu: “ đúng đúng, nhà của chúng cũng , lão phu từ đến nay bao giờ rót cho bá mẫu cháu, đều là bá mẫu cháu rót cho lão phu.”

Loading...