Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 560

Cập nhật lúc: 2025-09-08 14:18:55
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phạm Minh Vũ thấy giọng điệu của Thời Phù Hân mềm xuống, trong lòng vui vẻ, chần chờ một lúc lâu mới xoay về phía Thời Phù Hân.

Thời Phù Hân Phạm Minh Vũ: “Phạm Minh Vũ, xin , từ đến nay bao giờ là một tiểu thư khuê các hiền lương thục đức, chúng … Không thích hợp.”

Phạm Minh Vũ ngây ngẩn cả , ngơ ngác Thời Phù Hân xa.

Hạ Hầu Hoan Nhan cũng ngờ hai sẽ cãi chia tay, vội vàng đuổi theo Thời Phù Hân.

Cung vương thế tử Phạm Minh Vũ đang ngơ ngác, chút đồng cảm vỗ bả vai : “Phạm Minh Vũ, ngươi, nhưng đây là do ngươi tự chuốc lấy.”

Phạm Minh Vũ ngơ ngác đầu về phía Cung vương thế tử: “Ta hiểu.”

Cung vương thế tử thở dài : “Ngươi đấy, quá ngu ngốc!”

“Lúc còn ở quán , ngươi thậm chí còn hiểu nên về phía nào, thế mà giúp Kim gia đối phó với cô nương Thời gia, nàng vứt bỏ ngươi thì vứt bỏ ai?”

Phạm Minh Vũ lạnh giọng phủ nhận: “Ta .”

Cung vương thế tử: “Ngươi đừng phủ nhận, một ngoài cuộc như cũng thấy rõ ràng, đương sự như Thời cô nương chắc chắn cảm nhận rõ ràng hơn .”

“Ngươi đấy, thực sự oan chút nào.”

“Đối với cô nương mà , chuyện bao giờ đúng sai, chỉ ngươi hướng về nàng thôi.”

“Rõ ràng, lúc ở quán , ngươi hướng về Kim gia.”

Phạm Minh Vũ lắc đầu: “Ta , rõ ràng là lục coi trọng , tại biến thành của ?” Nói xong, theo bóng dáng của Thời Phù Hân, vẫy tay áo về phía ngược .

“Hạ Hầu tỷ tỷ, xin tỷ, một thất tịch đang yên đang lành thì quét sạch hứng thú của tỷ và Cung vương thế tử.”

Trong quán bên bờ sông, Thời Phù Hân áy náy chuyện cùng với Hạ Hầu Hoan Nhan.

Hạ Hầu Hoan Nhan thoáng qua Cung vương thế tử đang chằm chằm tiểu nhị đang rửa sạch cụ ở bên cạnh, : “Yên tâm , trọng sắc khinh bạn.”

Thời Phù Hân một tiếng, cũng về phía Cung vương thế tử, : “Cung vương thế tử hợp mắt .”

Nghe , Hạ Hầu Hoan Nhan Cung vương thế tử, về phía Thời Phù Hân, bật một tiếng: “ , ngoại hình của hai trông giống .”

Đều ngoại hình mượt mà trắng nõn, mũm mỉm trông đáng yêu.

Một lúc rộ lên mí mắt cong cong, ngây thơ đáng yêu, một lúc rộ lên hai mắt híp thành một kẽ hở, thật thà trung hậu.

Đương nhiên, những thứ đó hầu hết chỉ là vẻ bề ngoài.

Thời Phù Hân chạm Hạ Hầu Hoan Nhan: “Hạ Hầu tỷ tỷ, Cung vương thế tử thoạt trông trung hầu, tỷ xem trong ngoài như một, là đang nguỵ trang?”

Hạ Hầu Hoan Nhan liếc mắt Thời Phù Hân một cái: “Vậy còn , là tiểu bạch thỏ thực sự ?”

Hạ Hầu Hoan Nhan ha ha, cũng trả lời.

Hạ Hầu Hoan Nhan hừ một tiếng, về phía Cung vương thế tử: “Ở kinh thành , cho dù là bình thường nữa cũng thành thật tuyệt đối, chứ đừng là con cháu hoàng thất.”

Lúc , giọng của Cung vương thế tử vang lên: “Hoan Nhan, bên một món điểm tâm ngọt thích ăn, mau đến đây xem .”

Nghe , Thời Phù Hân vội vàng thúc dục Hạ Hầu Hoan Nhan qua đó.

Hạ Hầu Hoan Nhan bảo Thời Phù Hân yên ở đây, nàng một chút sẽ trở về.

Nhìn thấy Hạ Hầu Hoan Nhan đến, Cung vương thế tử lập tức bưng cho nàng một đĩa điểm tâm giống như dâng hiến bảo bối, Thời Phù Hân nhịn mỉm , đó sang một đôi nam tử trẻ tuổi đang trong quán , nụ mặt dần dần trở nên phai nhạt.

Phạm Minh Vũ là một đối tượng kết hôn , đáng tiếc thích hợp với nàng.

Cũng trách nàng, lúc khi quen với Phạm Minh Vũ, nàng cố ý thể hiện dáng vẻ thục nữ của , cố ý tạo hình tượng yếu ớt thể tự chăm sóc bản , cần khác bảo vệ.

Một yếu ớt như ngươi, khi gặp chuyện gì đó, đương nhiên sẽ do nam tử tay!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-560.html.]

Lúc đầu, nàng hưởng thụ cảm giác Phạm Minh Vũ bảo vệ và chăm sóc, cần nghĩ bất cứ điều gì cả, tất cả đều do sắp xếp.

Những chuyện nhỏ nhặt ở ăn mặc ở , như đương nhiên thành vấn đề, nhưng một khi nhắc đến quan điểm giá trị quan đối với chuyện thứ gì đó, nàng sẽ hứng chịu phản phệ hình tượng.

Nàng suy nghĩ của riêng , những giá trị riêng mà nàng thực hiện, càng khác kiểm soát mất quyền tự chủ, từ đó mới bắt đầu nổ xung đột với Phạm Minh Vũ.

là Phạm Minh Vũ gia thế , tướng mạo , nhân phẩm cũng tồi, nhưng là thế tử Vĩnh Xuyên hầu phủ, là trung tâm tuyệt đối của phủ, từ nhỏ khác theo, tâng bốc, lấy lòng, dục vọng khống chế mạnh.

Khi nàng theo trong tất cả chuyện, bọn họ thể hoà thuận ở bên cạnh , nhưng nếu nàng thể hiện quan điểm khác , hoặc theo mong của , bọn họ sẽ cãi .

Nếu ở bên cạnh Phạm Minh Vũ, nàng theo , thể là chính , và cái giá trả là mất quyền chủ nhất định.

nàng trả cái giá .

Thời Phù Hân lấy chiếc hà bao thêu đó , đoá hoa sen đó, im lặng một lát giơ tay lên, trực tiếp ném xuống sông.

Nhìn thấy chiếc hà bao từng chút từng chút chìm xuống đáy sông, Thời Phù Hân thu hồi tầm mắt, ngước mắt lên thấy một con thuyền hoa đang vè phía cách đó xa.

Phía thuyền hoa, Sở Diệu mặc bộ trường bào màu bạch nguyệt một chân dẫm lên mạn thuyền, một tay cầm bầu rượu, thỉnh thoảng ngẩng đầu lên uống một ngụm, thoạt vẻ phong lưu phóng khoáng tiêu sái thể kiềm chế .

Thời Phù Hân đưa tay lên chống cằm, lặng lẽ , trong lòng thở dài một tiếng, ngoại hình quả nhiên nhiều lợi ích, chỉ cần thôi khiến tâm trạng của hơn ít.

“Không cần , nếu chỉ xét về tướng mạo, đúng là ai thể sánh với Sở Diệu.”

Hạ Hầu Hoan Nhan và Cung vương thế tử bưng đĩa điểm tâm ngọt trở về, theo tầm mắt của Thời Phù Hân, cũng cảm khái một câu: “Đáng tiếc, tính tình lắm.”

Cung vương thế tử thêm: “Tính tình dễ gần, cho dù tướng mạo như thế nào nữa cũng uổng phí.” Nói , lôi kéo Hạ Hầu Hoan Nhan: “Chúng đổi chỗ !”

Hạ Hầu Hoan Nhan khó hiểu: “Tại ?”

Cung vương thế tử: “Ta thấy Sở Diệu.”

Thời Phù Hân tò mò sang: “Hắn từng đắc tội với ?”

Cung vương thế tử lắc đầu: “Không , chỉ là bối phận của Vinh vương quá cao, Sở Diệu cùng thế hệ với Hoàng thượng, ở mặt chúng , là trưởng bối.”

Thời Phù Hân bừng tỉnh hiểu : “Chẳng trách Phạm Minh Vũ gọi là Sở Diệu thúc thúc.”

Hạ Hầu Hoan Nhan và Cung vương thế tử đổi chỗ cho , đáng tiếc, khi chiếc thuyền ngang qua quán , Cung vương thế tử vẫn khác chú ý đến.

“Sở Di!”

Nghe thấy giọng , Cung vương thế tử tình nguyện lên, mỉm đến bên bờ sông: “Thập thất thúc, Diệu thúc, ồ, đại hoàng tử cũng ở đây ?”

Nghe thấy Cung vương thế tử gọi đại hoàng tử, Thời Phù Hân và Hạ Hầu Hoan Nhan đều sang.

Không còn cách nào khác, đại hoàng tử ít khi ngoài, thể tình cờ gặp ở bên ngoài thực sự dễ dàng chút nào.

Thời Phù Hân tiếp xúc nhiều hơn với đồ keo kiệt nên lôi kéo Hạ Hầu Hoan Nhan: “Hạ Hầu tỷ tỷ, chúng cũng qua đó chào hỏi một tiếng .”

Hai đến bên cạnh Cung vương thế tử, lúc mới phát hiện ít đang thuyền hoa.

Không chỉ Sở Diệu, Sở Khiêm, mà đại hoàng tử còn dẫn theo đại hoàng tử phi và tiểu hoàng tôn cùng.

Thời Phù Hân những khác, tập trung đánh giá một nhà ba đại hoàng tử.

Đám Sở Khiêm cũng đến chuyện Hạ Hầu Hoan Nhan và Cung vương thế tử đính hôn với .

Bởi vì lúc Định quốc công phủ từ chối cầu nên Sở Diệu chút khó chịu, trực tiếp mặt sang chỗ khác, đưa lưng về phía .

Sở Khiêm mỉm Hạ Hầu Hoan Nhan và Cung vương thế tử, Thời Phù Hân: “Tình cờ gặp chính là duyên phận, nếu gặp , hãy lên thuyền hoa dạo chơi sông một chút .”

Cung vương thế tử lập tức đồng ý, mà là về phía Hạ Hầu Hoan Nhan, dáng vẻ giống như sẽ theo Hạ Hầu Hoan Nhan.

Thời Phù Hân thấy, nhịn nghĩ đến cảnh tượng của Kim gia mời Phạm Minh Vũ, lúc Phạm Minh Vũ hề ý định trưng cầu ý kiến của nàng chút nào.

là nếu so sánh với sẽ khiến tức chết!

Loading...