Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 562
Cập nhật lúc: 2025-09-08 14:18:57
Lượt xem: 46
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bởi vì vẫn luôn thể s.i.n.h d.ụ.c nên Vĩnh Thọ công chúa nhận ít lời đồn đãi vớ vẩn, bây giờ thấy đều tò mò nhi tử trong lồng ngực, nàng thầm khoe khoang một phen, thế là ôm hài tử cho từng xem, mỗi khi thấy khoa trương khen ngợi, nàng đều đến mức khép miệng.
Chẳng bao lâu , Vĩnh Thọ quận chúa đến chỗ nữ quyến Thời gia.
Cũng thật trùng hợp, lúc Kim Nguyệt Nga dậy xem hài tử thì nha đến đây rót rà, nha dẫm lên góc váy, lảo đảo một chút, chén trong tay cũng lập tức rơi xuống đất.
Nước văng khắp nơi, Kim Nguyệt Nga nhanh chóng nghiêng , chắn mặt Vĩnh Thọ quận chúa và mấy Thời lão phu nhân, để tránh các nàng nước b.ắ.n , còn váy áo của thì ướt một mảng lớn.
“Oa…”
Hài tử doạ , Vĩnh Thọ vội vàng ôm hài tử dỗ dành.
“Thanh Dương, cũng thật là, nào cũng dám mời, một trời sinh thể xuất hiện mặt khác, xem hài tử doạ sợ kìa.”
“Vĩnh Thọ khó khăn lắm mới một nhi tử, nếu xảy chuyện gì, xem bây giờ?”
Giọng chút khắc nghiệt của Thành Dương công chúa vang lên.
Chuyện lúc nãy xảy quá đột ngột, đều thể thấy nó xảy như thế nào, cũng là nha mắc là Kim Nguyệt Nga đụng nha .
Cảm nhận ánh mắt khác thường của , Kim Nguyệt Nga tức thẹn thùng, nha mặt đất, chờ nàng mở miệng giải thích.
Đáng tiếc, nha sợ trách phạt, dám là lầm của , chỉ quỳ rạp mặt đất ngừng bốn chữ “nô tỳ đáng chết”.
“Công chúa…”
Kim Nguyệt Nga đang giải thích, nhưng mới mở miệng Thanh Dương công chúa giơ tay cắt ngang: “Người , đưa Thời tứ phu nhân xuống quần áo.”
Người của hoàng gia đều thích giận chó đánh mèo, cần là của Kim Nguyệt Nga , nhi tử của Vĩnh Thọ quận chúa doạ đến là sự thật, Thanh Dương công chúa cũng hài lòng với Kim Nguyệt Nga.
Các cô nương trong viện thấy động tĩnh, đều nhịn duỗi đầu trong đại sảnh.
Thời Phù Hân thấy mẫu Thời đại phu nhân đỡ ngoài, sắc mặt của hai đều lắm, váy áo của mẫu còn đang ướt, nàng tập tức chạy qua đó.
còn đến gần thì thấy một tiếng “roẹt” vang lên, góc váy của Kim Nguyệt Nga treo một chậu cây gai mái hiên, một mảng váy lớn xé rách.
“Mẫu !”
Làn váy của Kim Nguyệt Nga xé rách, trực tiếp lộ quần trong bên trong.
Trong nháy mắt, Kim Nguyệt Nga hổ đến mức sắc mặt đỏ bừng.
Mặc dù trong viện đều là nữ quyến, nhưng váy áo xé rách mặt nhiều như , Kim Nguyệt Nga thực sự tìm một miếng đậu hũ đập đến chết.
“Còn mau dẫn chúng quần áo.”
Thời đại phu nhân nghiêng chắn ngang Kim Nguyệt Nga, tức giận mắng nha đang bất động ở mặt một tiếng.
Nha vội vàng gật đầu, nhanh chóng dẫn Thời đại phu nhân và Kim Nguyệt Nga rời .
Thời Phù Hân vội vàng dừng bước, ánh mắt lạnh lùng Thành Dương công chúa và Thanh Dương công chúa đang ở vị trí chủ vị trong đại sảnh.
Lúc , Thanh Dương công chúa đang Thành Dương công chúa với vẻ mặt đồng tình, nhưng Thành Dương công chúa chỉ nhàn nhạt một tiếng, chú ý đến Thời Phù Hân đang ở trong viện, bà cho nàng một ánh mắt khinh miệt.
Lúc nãy, Thời Phù Hân rõ ràng thấy váy của mẫu một nha giúp bà sửa sang góc váy cố ý móc lên bồn cây gai .
Nhìn thấy Thanh Dương công chúa và Thành Dương công chúa đưa mắt , Thời Phù Hân lập tức hiểu rõ chuyện là do Thành Dương công chúa sai sử.
“Nghe Phạm tiểu hầu gia và Thời Phù Hân qua thiết với , còn tưởng rằng Thời Phù Hân sẽ gả Vĩnh Xuyên hầu phủ chứ, bây giờ thấy Thành Dương công chúa ghét Thời gia như , lẽ chuyện thể thành .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-562.html.]
“Hôm nay Thời tứ phu nhân mất mặt như , lẽ dám ngoài nữa đúng ?”
“Lúc nãy Thời tứ phu nhân còn doạ đến nhi tử của quận chúa nữa, lẽ bao giờ tham gia yến hội do công chúa tổ chức.”
Nghe thấy nghị luận, Thời Phù Hân cũng những chuyện mới xảy trong đại sảnh, ánh mắt ngay lập tức trở nên lạnh lẽo.
Tình cờ sắp đến buổi trưa, hạ nhân phủ công chúa đến báo bàn ăn dọn xong, Thanh Dương công chúa lập tức dẫn theo đến nơi dùng bữa.
Thanh Dương công chúa và Thành Dương công chúa sóng vai tuốt ở đàng , về phía bàn tiệc chính, khi hai mới xuống, lòng bàn chân Thành Dương công chúa bỗng nhiên đau xót, đột nhiên “a” một tiếng, đó, cơ thể nghiêng ngả, cả lảo đảo về phía Thanh Dương công chúa.
Về phần Thanh Dương công chúa, bà theo bản năng bắt lấy bàn ăn.
Sau đó, thấy một tiếng “rầm” thật lớn, sức nặng của Thanh Dương công chúa, cái bàn trực tiếp nghiêng về phía bà , đồ ăn bàn cũng theo đó rơi xuống.
“A!”
“A!”
Đồ ăn bàn mới bưng lên, canh, món rau xào nóng hổi, bộ đều rơi xuống hai vị công chúa, khiến hai nóng đến mức ngừng hét lên.
Nhìn hai vị công chúa chật vật ngã mặt đất, còn hình tượng gì nữa, đều ngơ ngác.
Vẫn là hạ nhân công chúa phủ phản ứng nhanh, nhanh chóng chạy đến đỡ hai .
Trong đám , thấy khung cảnh hỗn loạn, khoé miệng Thời Phù Hân nhếch lên thành một nụ nhạt, công chúa mất mặt tính chủ đề hơn so với mẫu nàng mất mặt đúng ?
Bởi vì Thanh Dương công chúa và Thành Dương công chúa té ngã mặt nên yến hội chỉ thể qua loa kết thúc, chờ đến khi Kim Nguyệt Nga quần áo ngoài, hầu hết đều rời .
Trước cổng lớn phủ công chúa, khi nữ quyến Thời gia đang lên xe ngựa thì Phạm Minh Vũ vội vàng cưỡi ngựa đến.
Phạm Minh Vũ dừng cổng phủ công chúa, khi xoay xuống ngựa, về phía nữ quyến Thời gia, thấy Thời Phù Hân thậm chí còn thèm liếc mắt một cái lên xe ngựa, khẽ mím môi, bước nhanh phủ công chúa.
“Mẫu , lúc nãy thấy Thanh Dương công chúa và Thành Dương công chúa chật vật như thế nào , hôm nay, các nữ quyến chắn sẽ chỉ nghị luận về các nàng, nó trực tiếp bỏ qua tất cả các chuyện khác.”
Trong xe ngựa, Thời Phù Hân cố tình tỏ vui sướng khi thấy khác gặp hoạ kể chuyện hai vị công chúa té ngã.
Kim Nguyệt Nga nữ nhi đang trấn an , khổ : “Thực nương sợ mất mặt, chỉ sợ liên luỵ đến bốn các con, đặc biệt là con và Cửu Lang, chuyện hôn nhân vẫn định .”
Thời Phù Hân mỉm nắm lấy tay Kim Nguyệt Nga, dựa bả vai bà : “Không , mẫu là nhất, chỉ những mắt tròng mới thấy cái của mẫu .”
Kim Nguyệt Nga thở dài: “Với thái độ của Thành Dương công chúa, lẽ chuyện giữa con và Minh Vũ thực sự thành .”
Thời Phù Hân rũ mắt xuống: “Bất kể Thành Dương công chúa thái độ như thế nào nữa, con và Phạm Minh Vũ cũng thành, mấy thứ Phạm Minh Vũ tặng cho con, con thu dọn xong , sẽ tìm cơ hội nào đó trả cho .”
Sau khi trở về bá phủ, Thời Phù Hân đưa Kim Nguyệt Nga trở về Ý Quế viện , chuyện với bà thêm một lát, đó mới trở về Lãm Nguyệt lâu.
Nhìn mái hiên trống rỗng, Thời Phù Hân sang phòng bên cạnh, những món đồ nhỏ chất đống, nàng đưa tay cầm lấy ngọn đèn hoa sen mà Phạm Minh Vũ tặng cho nàng dịp tết Nguyên Tiêu.
“Rất nhiều , nhiều chuyện, lúc mới gặp thực sự .”
Thời Phù Hân thả đèn hoa sen xuống, xoay dặn dò Tiểu Phương: “Đưa mấy thứ xe ngựa , sáng mai sẽ trả cho Phạm Minh Vũ.”
Tiểu Phương chút do dự: “Cô nương, nhất định như ? Nếu như , tiểu hầu gia sẽ còn cứu vãn nữa.”
Thời Phù Hân một tiếng: “Khoan hẵng đến chuyện và Phạm Minh Vũ thích hợp , chỉ với thái độ của Thành Dương công chúa với mẫu hôm nay, và khả năng.”
Nàng xuất giá là để sống một cuộc sống càng hạnh phúc, càng thoải mái hơn dựa cuộc sống vốn , chứ là chấm dứt cuộc sống vốn .
Rõ ràng, điều khiến nàng vui vẻ nhất, hạnh phúc nhất trong cuộc sống mười mấy năm chính là một gia đình luôn quan tâm đến nàng trong tất cả chuyện.
Sau khi xong, Tiểu Phương cũng nhiều nữa, xoay việc.
Ngày hôm , Thời Phù Hân thực sự mang theo mấy thứ Phạm Minh Vũ tặng cho nàng đến Vĩnh Xuyên hầu phủ.