Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 567
Cập nhật lúc: 2025-09-08 14:19:02
Lượt xem: 51
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
, các hoàng tử dám công khai mượn sức, cho nên...
Thời Phù Hân dậy, Kim gia!
Liễu gia bôi đen nàng, là vì cô nương Kim gia thể thành công gả cho Phạm Minh Vũ.
Thời Phù Hân xoa cằm trong phòng, nếu suy đoán là đúng thì Kim gia về phía tứ hoàng tử.
Thời Phù Hân xuống một nữa, trong lòng chút nghẹn khuất.
Sự hậu thuẫn của Liễu gia chính là Liễu quý phi và tứ hoàng tử đang nhận thánh sủng, ngay cả Vi gia cũng dám đối đầu trực diện, cơn giận , nàng chỉ thể nuốt xuống.
Nghĩ đến Thành Dương công chúa xem trọng cô nương Kim gia như , Thời Phù Hân đột nhiên mỉm .
Vĩnh Xuyên hầu phủ chắc chắn chút dính líu gì đến cuộc đấu đoạt đích, khi Thành Dương công chúa nhân tức mà chọn lựa kỹ càng là của tứ hoàng tử, bà sẽ cảm thấy như thế nào?
Cũng , cứ để đám hoàng quốc thích đó tự đấu đá với .
Thời Phù Hân cầm lấy một tin tức khác bắt đầu , đây là tất cả các thông tin mà Yên Đại Tử điều tra về Nguỵ gia, khi thấy trượng phu của Thời Ngọc Hoa ở bên ngoài nuôi dưỡng một ngoại thất xuất từ thanh lâu, nàng suýt chút nữa bật thành tiếng.
“Tiểu Phương, với Yên Đại Tử, bảo nghĩ cách tiết lộ sai lầm của Nguỵ cô phụ cho đối thủ của , nhân tiện lan truyền tin tức Nguỵ cô phụ nuôi dưỡng ngoại thất ngoài.”
Chẳng thứ mà Thời Ngọc Hoa để ý nhất và thích khoe khoang nhất chính là một vị trượng phu tứ phẩm , nào trở về Thời gia cũng tự cho vượt trội hơn khác, và còn phận đại phu nhân Nguỵ gia của bà ?
Có của Thời gia ở đây, nàng tiện trực tiếp tay với Thời Ngọc Hoa, nhưng huỷ hoại thứ bà để ý nhất cũng đủ để bà vô cùng đau khổ.
…
Giữa tháng mười, trượng phu của Thời Ngọc Hoa cấp bắt chẹt sai lầm, mất chức quan, hai ngày đó truyền tin tức ông nuôi dưỡng ngoại thất xuất từ thanh lâu, nguỵ gia trở nên hỗn loạn.
Sau khi chuyện, Thời đại phu nhân lập tức đánh rơi tách tay xuống đất, bàng hoàng sợ hãi.
Nguỵ cô gia vẫn luôn vững vị trí thiếu khanh chính tứ phẩm của Thái Bộc tự, cách đây lâu xảy chuyện Thời Ngọc Hoa chặn thư của Hân tỷ nhi, chỉ mấy ngày mất chức quan, điều khiến bà thể nghi ngờ là Hân tỷ nhi tay.
Không, nghi ngờ, mà là chắc chắn.
Chỉ là bà thể ngờ rằng Hân tỷ nhi tay tàn nhẫn như .
Nguỵ cô gia mất chức quan, còn nuôi dưỡng ngoại thất bên ngoài, cần đến xem, bà cũng thể tưởng tượng lúc Thời Ngọc Hoa đau khổ đến nhường nào!
Hân tỷ nhi!
Trái tim Thời đại phu nhân đập thình thịch, bà một nữa ý thức chất nữ dễ chọc như thế nào.
Trong Ý Tường đường, khi chuyện của Nguỵ gia, Thời lão phu nhân im lặng một lúc lâu cũng nên lời, mãi đến tối, khi Thời lão thái gia trở về phòng nghỉ ngơi, bà mới thở dài : “Lục nha đầu quá độc ác!”
Lúc , Thời lão thái gia mới chuyện Thời Ngọc Hoa chặn thư của Thời Phù Hân, tin tưởng : “Bà chắc chắn là Hân tỷ nhi tay? Nha đầu bản lĩnh như ?”
Thời lão phu nhân thoáng qua lão trượng phu: “Ta chắc chắn là lục nha đầu tay, tôn nữ của chúng thực sự khiến kinh hãi!”
Thời lão thái gia im lặng, mấy chục năm chung sống với khiến ông chọn cách tin tưởng lão thê, ông suy nghĩ một chút : “Ngọc Hoa đúng, nhưng dù nó cũng là cô cô của Hân tỷ nhi, nha đầu thể việc niệm cốt nhục tình như , , gọi phu thê lão tứ đến chuyện.”
Thời lão phu nhân ngăn cản Thời lão thái gia: “Đừng để hai phu thê lão tứ xen chuyện , chuyện của Nguỵ gia, chúng cũng đừng quan tâm nhiều.” Nói , bà lộ vẻ chua xót.
“Nể mặt lão tứ, lục nha đầu ít nhiều cũng vài phần tình cảm với Thời gia, nếu chúng gây khó dễ cho lão tứ, ông đừng quên, lúc cả nhà lão tứ từng nhắc đến chuyện rời khỏi bá phủ.”
Thời lão thái gia sửng sốt, bọn họ là tổ phụ tổ mẫu nhưng tôn nữ đắn đo, hơn nữa còn thể gì nàng!
Tôn nữ tay đối phó với chính cô cô , bọn họ những thể quở trách, mà còn thoả hiệp và nhẫn nhịn, chuyện đánh quá sâu tam quan của Thời lão thái gia.
Ngày hôm , Thời Ngọc Hoa với mái tóc rối bù, còn dáng vẻ ung dung như ngày xưa, cả chật vật lóc trở về bá phủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-567.html.]
“Ngoại thất mà Nguỵ cô gia nuôi dưỡng chút may mắn, thế mà thai lúc , Nguỵ cô gia đón nàng hồi phủ, nhị cô nãi nãi sống c.h.ế.t nên Nguỵ cô gia đánh một bạt tai.”
“Nhị cô nãi nãi vô cùng tức giận nên xông đánh với Nguỵ cô gia, đầu tóc rối bù, quần áo rách rưới, khi của Nguỵ gia kéo , bà lập tức lóc chạy đến Thời gia.”
Thời Phù Hân mỉm Bình Yên báo cáo, khi ăn hết quả táo xanh trong tay, nàng dậy : “Nhị cô cô trở về, chất nữ như cũng nên thăm một chút chứ.”
Bình Yên thoáng qua Thời Phù Hân, do dự thôi, cuối cùng vẫn nuốt những lời trong.
Thời Ngọc Hoa chịu ấm ức ở nhà chồng chạy về nhà đẻ, đương nhiên ở trong phủ vài ngày, sắp xếp ở khách viện.
Nhìn thấy Thời Phù Hân đến đây, sắc mặt vốn khó coi của Thời Ngọc Hoa càng thêm khó coi: “Ngươi đến đây để xem trò của ?”
Thời Phù Hân lập tức trả lời, mà với nha trong phòng: “Các ngươi ngoài một lát , chuyện riêng với nhị cô cô.”
Đám nha thoáng qua Thời Ngọc Hoa, thấy Thời Ngọc Hoa gì, bọn họ với cùng Bình Yên khỏi phòng.
Khi trong phòng chỉ còn hai , Thời Phù Hân mới mở miệng : “Ta đến đây để xem trò của bà, mà đến để nghiệm thu thành quả thắng lợi.”
Thời Ngọc Hoa sửng sốt: “Ngươi ý gì?”
Nụ của Thời Ngọc Hân hề đổi: “Nhị cô cô, bà ngăn cản thư của , qua tặng bà một phần lễ vật, bà hài lòng với lễ vật tặng cho bà ?”
Thời Ngọc Hoa kinh ngạc Thời Phù Hân, run rẩy chỉ nàng: “Là ngươi.”
Thời Phù Hân mỉm tủm tỉm gật đầu: “ , là .”
Lần , Thời Ngọc Hoa còn tức giận đằng đằng giống như nữa, lúc bà dám nổi giận là vì cảm thấy thể đắn đo Thời Phù Hân, nhưng lúc , bà chỉ cảm thấy sợ hãi và lạnh lẽo: “Ngươi…”
Thời Phù Hân mỉm tủm tỉm: “Ta nhẫn nhịn bà lâu lắm , nể mặt Thời gia, nhiều tha cho bà, nhưng bà thì , thể nhớ lâu .”
“Hy vọng bà thể nhớ kỹ một chút.” Sau đó, ngọt ngào: “Không nhớ cũng , bà còn nhi tử, còn nữ nhi, chắc chắn thể khiến bà nhớ lâu một chút.”
Nhìn thấy nụ ngọt ngào của Thời Phù Hân, Thời Ngọc Hoa chỉ cảm thấy một luồng khi lạnh từ lòng bàn chân xông thẳng lên trán, lạnh đến mức khiến bà thậm chí nên lời.
Ngày dự sinh của Thời Phù Âm là tháng mười một, khi thu thập Thời Ngọc Hoa xong, Thời Phù Hân thấy vẻ mặt do dự thôi của nhà nữa, trực tiếp đến An quốc công phủ cùng tỷ tỷ.
Ngày mùng năm tháng mười một, Thời Phù Âm bình an sinh hạ hai nam oa.
Sau khi , Thái Hoàng Thái hậu vui mừng khôn xiết.
“Tiêu gia hậu !”
“Âm tỷ nhi quả thật phúc, cùng một lúc sinh hạ hai nam đinh cho Tiêu gia, thưởng!”
Thái Hoàng Thái hậu vung tay lên, phần thưởng như nước chảy đưa đến An quốc công phủ.
Sau khi những khác trong cung tin tức, cũng ban thưởng.
Khôn Ninh cung, Hoàng hậu hờ hửng lật xem cung vụ: “Không uổng công Thái Hoàng Thái hậu ăn chay niệm Phật nhiều năm như , cuối cùng cũng cầu con dối dõi cho Tiêu gia.”
Nói , bà dừng một chút: “Nhắc đến chuyện , trong cung từ xuống nhiều như , nhưng chỉ ánh mắt Thái Hoàng Thái hậu nhất.”
“Luận về gia thế, Hạ Hầu Hoan Nhan hơn nhiều so với Thời Phù Âm, nhưng Thái Hoàng Thái hậu từ chối Hạ Hầu Hoan Nhan mà chọn Thời Phù Âm, lúc ngay cả cũng cảm thấy Thái Hoàng Thái hậu già nên hồ đồ.”
bây giờ , vẫn là ánh mắt Thái Hoàng Thái hậu sắc bén, Tiêu gia thiếu nhất chính là cái gì? Chính là con nối dõi!
“Chẳng lẽ nữ nhi Thời gia thực sự sinh ?”
Hoàng hậu khẽ híp mắt , chỉ Tiêu gia thiếu con nối dõi, mà Thái tử cũng thiếu.
Mấy năm nữa, Thái tử sẽ tròn ba mươi tuổi, nhưng bây giờ gối chỉ một nhi tử và một nữ nhi, con nối dõi quá ít.
Suy nghĩ đưa lục cô nương Thời gia đến hậu viện Thái tử trào dâng một nữa, Hoàng hậu suy nghĩ một chút, khi Thái tử đến đây thỉnh an, bà sẽ nghiêm túc chuyện với Thái tử.