Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 574
Cập nhật lúc: 2025-09-12 23:52:10
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời Phù Hân Diệp Mặc, thử hỏi: “Ngài bảo tìm Triệu Kính, hỏi chuyện về Truyền nhân Long thị ?”
Diệp Mặc gật đầu, lúc đến Đồng Cốc quan nhậm chức, Triệu Kính theo đến mà ở Trường Nhạc hầu phủ chăm sóc Diệp Lan Chỉ.
Thời Phù Hân: “Được, khi hồi kinh, sẽ tìm Triệu Kính.” Nói , nàng dừng một chút: “Nhắc đến chuyện hồi kinh, đang chuyện với ngài chuyện , thể ở lâu thêm nữa, bây giờ ngài tỉnh, ngài xem ngài trở về quân doanh là ý định khác?”
Ngón tay Diệp Mặc giật giật, hai chữ “quân doanh”.
Thời Phù Hân im lặng một chút: “Bây giờ ngài thể động đậy, trở về quân doanh liệu an ?”
Diệp Mặc gật đầu, dùng ngón tay hai chữ “Thôi Ảnh”.
Thời Phù Hân thấy, cảm thấy yên tâm, đám Thôi Ảnh chăm sóc Diệp Mặc nên cần lo lắng, nàng suy nghĩ một chút : “Ta sẽ đích đưa ngài trở về quân doanh, lẽ Sở Diệu và những khác vẫn còn , thể ngài sẽ bọn họ đưa về kinh thành.”
Diệp Mặc đồng ý, “ừ” một tiếng.
Sau khi chuyện xong, Thời Phù Hân đút thuốc cho Diệp Mặc, thấy ông vẫn nhẫn nhịn đến khó chịu, nàng lấy ngân châm châm một nữa, để ông chìm giấc ngủ.
Ngày hôm , Diệp Mặc tỉnh trong chiếc xe ngựa lắc lư.
“Sắp đến quân doanh .” Thời Phù Hân xốc rèm xe lên, bọn họ thể thấy bức tường thành cao lớn.
Chẳng bao lâu , phía truyền đến tiếng vó ngựa dồn dập.
“Lục cô nương, đến.”
Nghe thấy âm thanh của Tây Môn Phụng Hiếu, Thời Phù Hân đeo mặt nạ lên, mở cửa xe thoáng qua nhanh chóng đầu về phía Diệp Mặc: “Là đám Thôi Ảnh, lát nữa sẽ tiếp xúc với bọn họ, sẽ bọn họ hộ tống ngài trở về quân doanh.”
Nói xong, Thời Phù Hân mở cửa sổ xe , xoay nhảy xuống ngựa.
Nửa khắc , Tây Môn Phụng Hiếu giao Diệp Mặc tay đám Thôi Ảnh, cùng với các loại thuốc trị thương cho Diệp Mặc.
Thôi Ảnh và Đoạn Xuân Thu bóng màu trắng sườn núi cao, hai đưa mắt một cái lên xe ngựa, lái xe, đưa Diệp Mặc trở về quân doanh.
Sở Diệu và Hoài Viễn tổng đốc tường thành chiếc xe ngựa càng ngày càng gần, nhịn bóng màu trắng ở phía xa.
Hoài Viễn tổng đốc vị chỉ huy Đặc Giám ty cũng đeo mặt nạ ở bên cạnh , suy nghĩ một chút : “Đại nhân, Bạch Nguyệt Quang đích hộ tống Diệp Mặc trở về, còn chằm chằm chúng , nàng đang uy h.i.ế.p chúng ?”
Sở Diệu liếc mắt Hoài Viễn tổng đốc một cái : “Ông thể lựa chọn uy hiếp.”
Hoài Viễn tổng đốc nghẹn họng, trong lòng liên tục mắng vài tiếng, tên chỉ huy Đặc Giám ty thực sự quá đáng ghét, nào chuyện cũng thể khiến sặc.
Không chịu uy hiếp, là ông động thủ với Diệp Mặc ?
Tên Diệp Mặc thật may mắn, vốn tưởng rằng ông rơi tay đám Bắc Yến thì c.h.ế.t chắc , nhưng ngờ đột nhiên xuất hiện một đồ tuyệt điên tông sư như .
Không những g.i.ế.c c.h.ế.t hai tuyệt điên tông sư của Bắc Yến mà còn chó ngáp ruồi suy yếu nhuệ khí của tướng sĩ Bắc Yến, khiến Đại Sở liên tục giành chiến thắng, bây giờ cho dù là Hoàng thượng ngoài mặt cũng tiện gì Diệp Mặc.
Sau lưng một đồ lợi hại như , bây giờ còn ai dám động thủ với Diệp Mặc?
….
Nhìn chiếc xe ngựa chở Diệp Mặc cửa thành, Thời Phù Hân lập tức rời , mà chờ đến khi màn đêm buông xuống mới lặng lẽ rời .
“Lần vất vả cho ngươi .”
Tây Môn Phụng Hiếu thấy những lời Thời Phù Hân , vội vàng : “Có thể phân ưu giúp lục cô nương là vinh hạnh của .” Giọng điệu vô cùng chân thành.
Thời Phù Hân , : “Thái độ của ngươi khác so với khi mới gặp .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-574.html.]
Sắc mặt Tây Môn Phụng Hiếu khựng một chút, đó tỏ thái độ một nữa: “Lục cô nương, thật đấy, và Tiết Toàn thực sự vô cùng vinh hạnh khi thể theo cô nương.”
Kể từ khi theo lục cô nương, cuộc sống của và Tiết Toàn đổi long trời lở đất.
Không nào sống cuộc đời của một cách vô ích, khi theo lục cô nương, cuộc sống của bọn họ bắt đầu trở nên càng ngày càng náo nhiệt và bận rộn!
Nếu một ngày nào đó bọn họ chết, ghi một vài câu trong ghi chép về Thần Nông đường, kết cục hơn bao nhiêu khi bọn họ còn là một du sĩ giang hồ, thể sẽ lặng lẽ c.h.ế.t bất cứ lúc nào.
Thời Phù Hân việc bản g.i.ế.c c.h.ế.t hai vị tuyệt điên tông sư tác dụng uy h.i.ế.p lớn, trong giang hồ tin phục kẻ mạnh, bây giờ nàng thể coi là mạ lên khí chất của một bá vương.
“Lúc đầu dự định sẽ đến phân đường Thần Nông đường kiểm tra một chút, nhưng bây giờ thời gian cho phép, phiền ngươi chằm chằm và chuyện của phân đường nhiều hơn một chút, hộ pháp đường cần đóng vai trò giám sát.”
Tây Môn Phụng Hiếu với sắc mặt nghiêm túc: “Lục cô nương yên tâm, sẽ trông chừng các phân đừng thật kỹ, việc gì lập tức gửi bồ câu đưa thư cho ngài.”
Thời Phù Hân : “Lần Sở Diệu thấy ngươi, kinh, ngươi nhất định cải trang thật .”
Tây Môn Phụng Hiếu: “Ta sẽ.”
Sau khi dặn dò xong chuyện của Thần Nông đường, Thời Phù Hân lên đường hồi kinh.
…
Thời Phù Hân trở về kinh thành một ngày mồng tám tháng chạp.
Nhìn thấy bình an trở về, trái tim đang căng thẳng của Thời Phù Âm cuối cùng cũng buông xuống, nàng cẩn thận hỏi một chút về những chuyện xảy ở Bắc Yến, đó mới : “Cũng may trở về kịp, ngài mai là tiết mồng tám tháng chạp, nếu xuất hiện thì thực sự thể giải thích .”
Thời Phù Hân gật đầu: “Muội nghĩ đến chuyện nên mới vội vàng lên đường trở về.”
Hai tỷ chuyện thêm một lát, Thời Phù Hân bèn nghỉ ngơi, sáng sớm ngày hôm tỉnh dậy, nàng cố ý ngoài dạo quanh một vòng, khi những quen xa lạ đều thấy, nàng mới mang theo một đống đồ trở về bá phủ.
Đêm hôm đó, Thời Phù Hân đến Trường Nhạc hầu phủ gặp Triệu Kính.
Triệu Kính sớm đoán Bạch Nguyệt Quang- Đồ của Diệp Mặc nhiều bàn tán trong thời gian chính là Thời Phù Hân, thấy đến, ông cũng ngạc nhiên lắm: “Lão đại vẫn chứ?”
Thời Phù Hân: “Không thể c.h.ế.t .” Sau đó, nàng với Triệu Kính về tình hình của Diệp Mặc, đó thẳng chủ đề: “Diệp sư phụ bảo đến hỏi ông chuyện Truyền nhân Long thị.”
Triệu Kính sửng sốt một chút, ngay đó bừng tỉnh hiểu : “Truyền nhân Long thị đều là những theo Văn Đức Hoàng hậu, mỗi bọn họ đều tuyệt kỹ riêng, kinh thương, trồng những loại lương thực năng suất cao, y thuật, cũng thể lấy đầu của khác từ ngàn dặm.”
“Thái Tổ thể đoạt thiên hạ, Truyền nhân Long thị đóng vai trò then chốt, khi kiến quốc, Đại Sở thể nhanh chóng trở nên phồn vinh cũng thể tách rời công lao của Truyền nhân Long thị.”
Nói đến đây, mặt Triệu Kính lộ vẻ sùng bái: “Cũng giống như Văn Đức Hoàng hậu, Truyền nhân Long thị đều là những nhân vật mang theo sắc thái truyền kỳ.”
“Ý của lão đại lẽ là ngươi, , là Bạch Nguyệt Quang giả mạo phận Truyền nhân Long thị, khi phận , sẽ giảm nhiều rắc rối.”
Ánh mắt Thời Phù Hân loé lên, Truyền nhân Long thị… Đối với vị tiền bối xuyên Văn Đức Hoàng hậu , lúc nàng thực sự vô cùng bội phục: “Ta giả mạo Truyền nhân Long thị, liệu Truyền nhân Long thị thực sự thể đánh đến cửa ?”
Triệu Kính thở dài: “Truyền nhân Long thị tổng cộng mười hai vị đường chủ cầm tinh, thế lực nhỏ, Cao Tông còn thể chịu đựng, nhưng đến thời kỳ Hưng Tông, Anh Tông, Truyền nhân Long thị dần dần mai danh ẩn tích.”
“Bởi vì Truyền nhân Long thị chỉ theo lệnh Văn Đức Hoàng hậu, lúc Thái Tổ còn sống, hoàng tộc Sở thị cố ý thành lập luân hồi diện, chuyên dùng để ngăn cản Văn Đức Hoàng hậu và đối phó với Truyền nhân Long thị suy yếu.”
Thời Phù Hân nhíu mày: “Nếu Bạch Nguyệt Quang là Truyền nhân Long thị, chẳng sẽ khiến khác kiêng kỵ hơn ?”
Triệu Kính mỉm Thời Phù Hân: “Ngươi công bố phận của ?”
Thời Phù Hân lắc đầu: “Đương nhiên .”
Triệu Kính: “Vậy thì , Truyền nhân Long thị thần bí mạnh mẽ, cũng chính vì kiêng kỵ nên khác mới dám xằng bậy, chuyện , Bạch Nguyệt Quang càng thêm thần bí, mà ngươi càng an .”
Thời Phù Hân sờ sờ cằm: “Có chút đạo lý, nhưng công bố hậu nhân của Truyền nhân Long thị như thế nào đây?”
Triệu Kính: “Ngươi cần gì cả, khi lão đại hồi kinh, Hoàng thượng chắc chắn sẽ triệu kiến, đến lúc đó sẽ tiết lộ phận của Bạch Nguyệt Quang.”