Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 596
Cập nhật lúc: 2025-09-12 23:52:33
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thái tử phi mỉm nữ quyến xung quanh: “Bổn cung vẫn luôn tìm một tỷ phúc bạn, bây giờ thấy Thời gia, đúng là hận thể ngay lập tức đưa về đông cung.”
Thời Phù Hân thấy hai chữ “ ” trong miệng Thái tử phi cảm thấy ghê tởm thôi, chút khách khí : “Từ lâu Thái tử phi thích kể chuyện , hôm nay chứng kiến quả thực như thế, chỉ là chuyện Thái tử phi kể buồn chút nào.”
Thời Phù Hân cho mặt mũi từ chối như khiến các nữ quyến đều lên lời, ngay cả phía bên nam tân cũng kinh ngạc ngừng cảm thán, đồng loạt đánh giá sắc mặt Thái tử.
Đáng tiếc, mặt Thái tử vẫn luôn mang theo nụ nhạt, thể rốt cuộc đang nghĩ gì.
“Ha ha…”
Trong bầu khí chút yên tĩnh, tiếng nhạo của Sở Diệu vô cùng rõ ràng, các nam tân đều về phía , ngay cả Thái tử cũng sang.
Sở Diệu như liếc mắt Thái tử một cái, nghiền ngẫm khẩy chuỗi Phật châu tử đàn trong tay.
Tầm mắt Thái tử dừng chuỗi Phật châu tử đàn một chút.
Liễu hầu gia thích lễ Phật, chuỗi Phật châu tử đàn trong tay Sở Diệu là Liễu hầu gia tặng cho .
Ánh mắt Thái tử loé lên, khẽ mím môi.
Sở Diệu đang giễu cợt đánh giá quá cao bản ?
Ánh mắt Thái tử chuyển sang phía đối diện tấm bình phong, Thời Phù Hân trong góc, cho Thái tử phi bất cứ mặt mũi nào, ánh mắt chút thâm trầm.
Hôm nay thực sự chứng kiến một nữa sự can đảm của cô nương .
Lúc khi Liễu gia đối phó với Thời gia, nàng dám mách lẻo với phụ hoàng mặt đám đông khiến Liễu quý phi cấm túc, Liễu hầu gia tước đoạt công việc.
Bây giờ, nàng dám phản bác mặt mũi của Thái tử phi ở mặt , nàng đặt mắt ?
Nếu là khác, lẽ đối phương sớm nổi giận đùng đùng, nhưng trong lòng Thái tử trào dâng dục vọng chinh phục.
Sở dĩ chú ý đến lục cô nương Thời gia, chẳng là vì lá gan nàng lớn ?
Chỉ cần khiến nàng khuất phục, chừng sẽ trở thành một sự trợ giúp lớn cho .
Nghĩ đến đây, Thái tử mỉm , cao giọng : “Cô đánh giá cao năng lực cưỡi ngựa của Thời lục cô nương.”
Tất cả nam tân nữ quyến đều thấy những lời , nhưng câu trả lời của Thời Phù Hân khiến trợn mắt há hốc mồm một nữa.
“Vậy chắc chắn Thái tử chứng kiến kỹ năng cưỡi ngựa đỉnh cao thực sự .”
Câu xem như trực tiếp Thái tử kiến thức hạn hẹp.
Thời Phù Hân cũng phản ứng của Thái tử, tiếp tục : “Thái tử kỹ năng cưỡi ngựa đỉnh cao thực sự là như thế nào ?”
“Chúng ở đây cũng chỉ là chơi đùa vặt vãnh, giải trí một chút mà thôi, kỹ năng cưỡi ngựa đỉnh cao thực sự chỉ thể thấy ở chiến trường.”
“Thái tử là quý nhân sống trong nhung lụa, căn bản cần chiến trường, chỉ cần bình an hưởng thụ thái bình nên mới cảm thấy kỹ năng cưỡi ngựa vặt vãnh của thần nữ tồi, thực đáng để nhắc đến.”
Mọi mặt ở đây: “…”
Ngoài mặt Thời Phù Hân đang đáng nhắc đến, nhưng thực tế đang âm thầm trào phúng Thái tử.
Lúc , cho dù là một nữ quyến thích Thời Phù Hân nữa, trong lòng cũng thể bội phục sự dũng cảm của nàng.
Nàng đang đối đầu trực diện với Thái tử ?
“Ha ha…”
Sở Diệu bật thành tiếng một nữa.
Lần ai dám sắc mặt thâm trầm của Thái tử.
Mặc dù Sở Diệu cảm thấy cách của Thời Phù Hân hả giận, nhưng cũng cảm thấy nàng quá bất chấp.
Sở Diệu về phía Thời Phù Hân, trong ánh mắt mang theo sự thưởng thức, cũng mang theo sự nghi hoặc nồng đậm.
Nha đầu dỗi thiên đáp địa, đầu tiên là đắc tội với Liễu gia, bây giờ đắc tội với Thái tử, nàng lấy tự tin như ?
Nếu Thái tử thực sự động Thời gia, Thời gia thực sự bất cứ con đường phản kháng nào.
Lúc , Thời Phù Hân dậy, hành lễ với Cung vương phi: “Vương phi thứ tội, cảm thấy trong chút khó chịu, xin cáo từ .”
Cung vương phủ thuộc phái trung lập, quen hoà khí bình an, cũng Thời Phù Hân tiếp tục đắc tội với Thái tử và Thái tử phi nữa, Cung vương phi lập tức mỉm đồng ý.
Hạ Hầu Hoan Nhan vội vàng lấy một cây dù, đưa Thời Phù Hân lên xe ngựa.
Hai đang định rời khỏi khán đài thì đúng lúc , trời cao bỗng nhiên vang lên một tiếng “đoàng” thật lớn, ngay đó, một tia sáng loé lên, một luồng sáng đánh góc phía đông khán đài.
“A!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-596.html.]
Các nữ quyến phát tiếng hét.
Các cô nương sợ sấm chớp là chuyện bình thường, lúc đầu Sở Diệu cũng chú ý, mãi đến khi nữ quyến hoảng loạn đến mức xô ngã bức bình phong, Sở Diệu thấy Thời Phù Hân kéo Hạ Hầu Hoan Nhan trốn cây cột, sắc mặt trắng bệch, cả run lên bần bật.
Một cảnh tượng tương tự trong quá khứ xuất hiện trong đầu, đó một tia chớp khác xuất hiện, Thời Phù Hân trực tiếp ngã mặt đất, lớp giấy mỏng nghi hoặc trong đầu lập tức xé toạc.
Bạch Nguyệt Quang sợ sấm sét.
Bạch Nguyệt Quang.
Trước đây Sở Diệu bao giờ nghĩ Thời Phù Hân sẽ là Bạch Nguyệt Quang, nhưng khi nảy suy đoán , gán ghép Thời Phù Hân phận Bạch Nguyệt Quang, một loạt vấn đề từng khiến nghi hoặc dần dần trở nên rõ ràng.
Bạch Nguyệt Quang là đồ của Diệp Mặc, mà năm đó Diệp Mặc lưu đày đến đồn quân tây bắc.
Sở Diệu ngơ ngác Thời Phù Hân, trong lòng tràn ngập sự kinh ngạc, hoá Bạch Nguyệt Quang mà Đặc Giám ty vẫn luôn khổ sở tìm kiếm vẫn luôn ở mí mắt !
Thời phù nhân chính là Bạch Nguyệt Quang, hoá đây mới là sự tự tin khiến Thời gia sợ đắc tội với Thái tử và Liễu gia!
Thanh danh của Bạch Nguyệt Quang nổi lên ở Nhung thành tây bắc.
Bạch Nguyệt Quang dẫn dụ phát hiện căn cứ bí mật ở khu lăng mộ phía tây ngoại thành của Sở Thanh Hoan…
Bạch Nguyệt Quang xuất hiện ngăn cản nam quyền Phương Vô Trần.
Bạch Nguyệt Quang cứu đại hoàng tử.
Bạch Nguyệt Quang ngàn dặm xa xôi chạy đến cứu Diệp Mặc.
Sở Diệu chằm chằm Thời Phù Hân vẫn còn hoảng sợ trốn cây cột, nghĩ đến mấy gặp ít ỏi giữa và Bạch Nguyệt Quang, sắc mặt phức tạp thể diễn tả thành lời.
Từ lâu nha đầu đơn giản, nhưng thể ngờ đơn giản đến mức .
Khi diệt Thiên La môn ở Nhung thành, lúc đó nàng chỉ mới mười tuổi.
Sở Diệu còn nghĩ đến Tái Hoa Đà cư.
Mặc dù Thời Lục bao giờ thể hiện y thuật, nhưng những sản phẩm son phấn Hồng Nhan Tiếu bán đều thành phần dược liệu nên hiệu quả mới như .
Cho nên Bạch Nguyệt Quang chính là Tái Hoa Đà đúng ?
Chẳng trách, chẳng trách lúc Tái Hoa Đà mới xuất hiện ở kinh thành, là một kẻ lùn mập mạp!
Nghĩ đến những quan to hiển quý mà Tái Hoa Đà cứu giúp trong những năm qua, Sở Diệu hít một thật sâu, Thời Lục thực sự vài phần tự tin để đối đầu trực diện với Thái tử và tứ hoàng tử.
Nếu thực sự bất đắc dĩ, nàng thể tìm đến những từng chữa trị, để bọn họ liên thủ tạo áp lực, chừng ngay cả Thái tử và tứ hoàng tử cũng sẽ té nhào.
Chưa kể đến sức chiến đấu thể g.i.ế.c c.h.ế.t tuyệt điên tông sư của nàng.
Nói một câu đại nghịch bất đạo, nếu thực sự chọc giận tiểu nha đầu , chừng nàng thể lặng lẽ g.i.ế.c c.h.ế.t Thái tử.
Mây đen dông tố đến nhanh, cũng nhanh.
Tiếng sấm ầm ầm, mưa rền gió dữ kéo dài bao lâu trở thành mưa phùn nhè nhẹ.
Lúc , Thời Phù Hân cũng từ từ bình tĩnh từ trong cảm giác hoảng sợ.
Hạ Hầu Hoan Nhan trấn an các nữ quyến khác, thể ở bên cạnh Thời Phù Hân mãi .
“Hạ Hầu tỷ tỷ, tỷ bận việc của , về .”
“Muội chờ một chút, để bảo nha tìm xem còn chiếc ô nào , mặc dù mưa nhỏ, nhưng nếu cứ rời như chắc chắn sẽ ướt quần áo.
Chiếc ô lúc nãy dẫm hư trong lúc hỗn loạn, thể sử dụng nữa.
Sau khi Hạ Hầu Hoan Nhan rời , Thời Phù Hân lập tức cảm nhận một ánh mắt nóng rực đang dừng , cần đầu cũng là Thái tử đang , Thời Phù Hân nhíu mày, ở lâu thêm nữa, trực tiếp chuẩn đội mưa rời .
Khi nàng mới bước xuống khán đài, một chiếc ô che mưa che đỉnh đầu nàng.
Nhìn Sở Diệu cầm ô, Thời Phù Hân chút kinh ngạc.
“Ta cũng đang định trở về, cùng .”
Nói , Sở Diệu dẫn đầu rời .
Thời Phù Hân thấy , ánh mắt loé lên.
Thái tử phi rõ chuyện để nàng đông cung mặt , Thái tử tỏ giống như nàng là vật trong tay , hai như là tạo thành tình huống chuyện định, ép nàng thể khuôn khổ.
Bây giờ Sở Diệu rời cùng với nàng cùng một chiếc ô, mặc dù điều sẽ tạo thành ảnh hưởng nhất định đến thanh danh của nàng, nhưng như rõ ràng là đang đánh mặt Thái tử, khiến những mặt ở đây đều rằng nàng đặt Thái tử mắt.
Thanh danh của nàng sớm huỷ hoại những lời đồn đãi ác ý của Liễu gia, ánh mắt Thời Phù Hân xoay chuyển, vui vẻ tiếp nhận lời mời của Sở Diệu: “Làm phiền Diệu tam công tử.”
Quả nhiên, khi thấy Thời Phù Hân và Sở Diệu sóng vai rời cùng một chiếc ô, sắc mặt vẫn luôn bình thản của Thái tử cuối cùng cũng thể gắng gượng nữa, trở nên thâm trầm.
Đối với Thời Phù Hân, sớm coi nàng là nữ nhân của , bây giờ thấy Thời Phù Hân ngang nhiên theo Sở Diệu, lập tức một cảm giác nhục nhã giống như đội nón xanh.