Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 608

Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:01:11
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vinh lão vương phi sắc mặt u ám của Sở Diệu, chỉ cảm thấy đau đầu: “Hoàng thượng tứ hôn, chuyện hôn nhân của Diệu ca nhi quyết định như , ai thêm gì nữa.”

Vừa , Vinh lão vương phi về phía Quan thị, thấy bà chỉ lo lắng bên cạnh, thế nào để hoà giải mâu thuẫn giữa nhi tử và tôn tử, trong mắt tràn ngập sự ghét bỏ.

“Chuyện đại hôn của Diệu ca nhi, mẫu như con hãy sắp xếp , cứ dựa theo quy cách thành của Huyên Nhi và Chiêu Nhi, nhớ kỹ, mất thể diện của vương phủ.”

Quan thị ngờ lão vương phi sẽ uỷ quyền cho chuẩn hôn sự của nhi tử, trong lòng vui vẻ, vội vàng trả lời: “Nhân tức tuân mệnh.”

Thấy sắc mặt Sở Diệu dịu một chút, Vinh lão vương phi tôn tử vẫn coi trọng mẫu của , đang định thêm vài câu xoa dịu bầu khí thì thấy Vinh quận vương .

“Hừ, Võ Xương bá phủ sớm xuốc dốc, cần mạnh tay.”

Vinh quận vương châm chọc Sở Diệu: “Chẳng ngươi kiêu căng ngạo mạn, chẳng ngươi vẫn luôn cưới một quý nữ danh môn thế gia , cuối cùng cưới một nữ nhi của quan viên ngũ phẩm nhỏ nhoi, hơn nữa còn lớn lên ở biên quan, đúng là mất mặt vương phủ.”

Sở Chiêu lập tức mỉm tiếp: “Phụ vương, theo nhi tử thấy, tam và cô nương Thời gia chính là trời sinh một đôi, cả hai đều là nổi tiếng ở trong kinh thành, nếu đổi là một cô nương khác, lẽ tam sẽ chê bai đấy.”

Sở Diệu nhàn nhạt liếc mắt Sở Chiêu một cái, thèm tranh cãi với đối phương, dậy: “Ta còn việc , .” Nói , cúi với Vinh lão vương phi, Vinh quận vương và quận vương phi một cái nhanh chóng rời .

Thấy , Vinh quận vương tức giận đến thổi râu trừng mắt: “Cả nhà chỉ một nó bận rộn, để xem nó thể gì.”

Sở Huyên- Người vẫn luôn im lặng phụ chỉ thể dùng sự tức giận để che giấu sự hổ khi thể kiểm soát nhi tử của , chỉ cảm thấy buồn .

Một phụ sức ảnh hưởng gì đến nhi tử của , đúng là đủ hèn nhát.

“Phụ vương, đừng nóng giận, nhi tử ở bên cạnh mà.”

Nhìn thấy Sở Chiêu tha thiết trấn an Vinh quận vương, trong mắt Sở Huyên xẹt qua một tia châm chọc, nhị cũng là một tài ba, chỉ dựa mồm miệng thể dỗ dành phụ của .

Không thấy cảnh tượng phụ từ tử hiếu giữa Vinh quận vương và Sở Chiêu nữa, Sở Huyên cũng dậy rời .

Nhìn Sở Diệu Sở Huyên lượt rời , mặc dù Sở Chiêu đang mỉm chuyện với Vinh lão vương phi và Vinh quận vương, nhưng khi chú ý đến, trong mắt tràn ngập cảm giác lạnh giá khiến sợ hãi.

...

Sau khi thánh chỉ tứ hôn ban xuống, bá phủ bắt đầu bận rộn chuẩn của hồi môn cho Thời Phù Hân.

Thời Phù Âm lo lắng khi gả vương phủ, sẽ xem thường nên chọn một thứ đồ quý giá từ trong nhà kho An quốc công phủ đến Thời gia để thêm trang cho Thời Phù Hân.

“Tỷ tỷ, tỷ cho nhiều đồ như , tỷ phu ý kiến gì ?”

Thời Phù Âm : “Muội cứ yên tâm cầm , tỷ thương lượng với tỷ phu , ủng hộ.”

Nghe , Thời Phù Hân cũng khách khí nữa, mặc dù nàng thiếu tiền, nhưng một thứ tiền cũng thể mua , cũng thời gian thu thập.

Thời Phù Hân bảo Bình Yên nhận đồ, đầu thì thấy tỷ tỷ nàng đang lo lắng : “Tỷ tỷ, tỷ ?” Nghĩ đến Thái Hoàng Thái hậu cố ý giữ tỷ tỷ và tỷ phu ở trong tết Đoan Ngọ, lập tức hỏi: “Thái Hoàng Thái hậu ý kiến gì về việc hôn nhân giữa và Sở Diệu , ngài gây khó dễ cho tỷ?”

Thời Phù Âm lắc đầu, kéo xuống: “Chỉ cần An quốc công phủ xen cuộc chiến đoạt đích, Thái Hoàng Thái hậu sẽ hỏi nhiều.”

“Chỉ là…”

Thời Phù Hân: “Chỉ là cái gì?”

Thời Phù Âm lộ vẻ lo lắng: “Thái Hoàng Thái hậu kể cho tỷ một chuyện về Vinh vương, khiến tỷ cảm thấy lo lắng.” Nói , nàng duỗi tay xoa xoa tóc mái của : “Sau khi gả vương phủ, lẽ cuộc sống của lắm.”

Thời Phù Hân bật : “Ai chắc, của tỷ cũng là bánh bao hèn nhát dễ khác bắt nạt.”

Nhìn thấy dáng vẻ vô tâm vô phế cho là đúng của , Thời Phù Âm càng sầu não hơn nữa: “Xuất giá đến nhà chồng và ở nhà đẻ là hai cuộc sống khác .”

Thời Phù Hân lắc lắc ngón trỏ: “Không, , , cuộc sống của sẽ cảnh đổi mà đổi, cho dù chút đổi thì cũng là do chủ động.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-608.html.]

Nói , nàng mỉm kéo cánh tay Thời Phù Âm: “Tỷ tỷ, tỷ cứ yên tâm , xuất giá chỉ để nội đấu với nhà chồng.”

“Sau khi gả cho Sở Diệu, Sở Diệu che chở, sẽ bắt đầu chuẩn cho việc mở cửa hàng Hồng Nhan Tiếu ở các tỉnh phủ châu thành khác , quá trình nhiều việc, xử lý còn xuể, thèm quan tâm đến đám trong phủ .”

“Nếu đám thực sự thức thời, nhiều cách thu thập bọn họ.”

Thời Phù Hân mỉm Thời Phù Âm: “Tỷ tỷ, tỷ cho rằng tuỳ tiện nhận lấy tú cầu của Sở Diệu ?”

Thời Phù Âm liếc mắt một cái: “Tỷ tỷ coi trọng ngoại hình của Sở Diệu, tỷ cũng ngạc nhiên việc nhận tú cầu.”

Trên trán Thời Phù Hân xuất hiện vạch đen: “Tỷ tỷ, trong lòng tỷ, chẳng lẽ là đồ háo sắc ?”

Thời Phù Âm đáp trả nàng bằng ánh mắt “chẳng lẽ ”.

Thời Phù Hân chuyện.

“Tỷ tỷ, thật với tỷ nhé, mặc dù chuyện hôn nhân của là do tên khốn khiếp Thái tử nên mới gấp gáp, nhưng cũng tiêu chuẩn sàng lọc chứ.”

“Điều kiện phần cứng của Sở Diệu thực chất cũng phù hợp với yêu cầu của về phu quân, nếu đạt tiêu chuẩn, cho dù tướng mạo như thế nào nữa cũng nhận tú cầu của .”

Thời Phù Âm thiếu cảnh giác, vẫn dặn dò: “Tóm , khi gả vương phủ, vẫn kiềm chế tính tình của một chút.”

Thời Phù Hân: “Người phạm , phạm , chỉ cần bọn họ chọc , đương nhiên sẽ sống chung hoà thuận với bọn họ.”

Trong lúc đang bận rộn chuẩn của hồi môn thì đến tháng sáu.

Ngày mùng sáu tháng sáu, sinh thần của Thời Phù Hân và Thời Định Hạo, năm nay, hai tròn mười bảy tuổi.

Ngày hôm nay, Sở Diệu đầu tiên bước cổng lớn Võ Xương bá phủ với phận cô gia tương lai.

Sau ba tháng tiếp quản Giám Sát ty, năng lực phá án và thủ đoạn sắc bén mà Sở Diệu thể hiện ngoài khiến ít kinh hãi, cho rằng đó nhầm.

Đại gia, nhị gia, tam gia Thời gia cùng thế hệ với Thời Phù Hân đều lớn tuổi hơn Sở Diệu, nhưng khi ở mặt Sở Diệu, ba đều sửng sốt dám bày tư thế của cữu , chỉ Thời Định Hạo dám trêu chọc Sở Diệu vài câu.

“Cô nương, đây là quà của cô gia.”

Bình Yên ôm một chậu cảnh thạch lựu chạm ngọc phòng.

Lãnh ma ma thấy khi Bình Yên ôm chậu cảnh thạch lựu phòng, tầm mắt của cô nương nhà bà lập tức dán chặt đó, trong mắt hiện lên sự dịu dàng bà từng thấy, Lãnh ma ma lễ vật mà Diệu tam công tử tặng càng phù hợp với tâm ý của cô nương nhà bà hơn so với tất cả món đồ Phạm tiểu hầu gia tặng.

Được nhận quà đương nhiên sẽ khiến vui vẻ, nhưng cảm giác vui vẻ thể kéo dài bao lâu thì còn xem món quà chạm tâm khảm của đối phương .

Trước đó đều cảm thấy Phạm tiểu hầu gia ân cần tặng đồ cho cô nương, là coi trọng cô nương, nhưng phần coi trọng chạm tâm khảm của cô nương.

Bởi vì lễ vật thể chạm tâm khảm của cô nương, chẳng qua chỉ là Phạm tiểu hầu gia cảm thấy tồi, tiện tay bảo khác mua chứ suy xét cô nương thích , trong đó chắc hẳn cũng chút để ý, nhưng nhiều lắm.

Còn về phần Diệu tam công tử…

Thạch lựu ngụ ý nhiều con nhiều phúc; Cô nương nhà bà họ Thời, hàng thứ sáu, ngoài đều gọi nàng một tiếng Thời lục cô nương.

Thời Lục, thạch lựu ý nghĩa thể hiện sự coi trọng, nếu bà là cô nương, bà sẽ càng thích phần lễ vật .

Sở Diệu bận rộn nhiều việc nên khi dùng cơm trưa xong thì chuẩn rời , khi , khi Thời Định Hạo tiễn đến cổng thuỳ hoa, gặp Thời Phù Hân.

“Ta thích lễ vật ngươi tặng, đa tạ.”

Thấy Thời Phù Hân tìm để lời cảm tạ, Sở Diệu thực sự chút kinh ngạc: “Chẳng qua cũng chỉ là tiện tay chọn một chậu cảnh chạm ngọc mà thôi, cần ngươi cố ý một chuyến.”

Thời Phù Hân chớp chớp mắt, chằm chằm Sở Diệu: “Thực sự chỉ là ngươi tiện tay chọn?” Dáng vẻ như để ý.

Nhìn thấy trong đôi mắt hạnh của Thời Phù Hân tràn ngập bóng hình của , Sở Diệu đột nhiên cảm thấy mất tự nhiên, nhanh chóng chuyển dời tầm mắt, chậu cảnh là do đích điêu khắc.

Loading...