Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 612
Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:01:15
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mỗi nghĩ đến chuyện Thời Phù Hân coi trọng Sở Diệu cướp , Thái tử căm giận Sở Diệu đến tột đỉnh.
Người Thái tử như thực sự quá hèn nhát, bất cứ nào cũng dám hạ thể diện của .
Nghĩ đến phụ hoàng cũng thờ ơ quan tâm về chuyện , trong mắt Thái tử khỏi nhiễm thêm vài phần hận ý.
Không thể gấp gáp, nhất định bình tĩnh, chỉ cần phạm sai lầm lớn, ngôi vị hoàng đế sớm muộn gì cũng thuộc về , thể chờ !
Chỉ cần đăng cơ, lúc đó thu thập nào thì thể thu thập đó!
Thời Phù Hân chú ý đến ánh mắt của Thái tử về phía , nhưng nàng cũng để ý lắm, sự chú ý của nàng đang đặt của thập đại hoàng thương chọn trong tranh cử đó.
Đường gia, Tống gia, Viên gia, Minh gia, Tần gia, Ngũ gia, Giang gia, Lưu gia, Vạn gia, Trịnh gia, phía lưng những gia tộc kinh thương gần như đều quyền quý chỗ dựa.
Sau khi cuộc họp kết thúc, bất ngờ gì xảy , thập đại hoàng thương đều cơ hội kinh thương với Bắc Yến.
Bởi vì mối liên quan đến Sở Diệu nên Thời Phù Hân cũng Sở Khiêm cho một danh sách.
Ba Hồ Tâm Nhuỵ, Đỗ Tử Toàn và Trác Nghi Miên cũng thủ đoạn riêng của , đều nhận danh sách.
Đối với chuyện , Thời Phù Hân cảm thấy bất ngờ bất ngờ, trong các tử của Thương học ban các nàng, kinh thương thực sự cũng chỉ bốn các nàng.
Tiền tài động lòng , bốn Thời Phù Hân lọt tầm mắt của một nữa, lưng cũng ít nghị luận.
Sau khi nhận cơ hội kinh thương Bắc Yến, Thời Phù Hân bắt đầu trở nên bận rộn, hơn nữa còn thêu giá y gì đó, cuộc sống gần như thể rời khỏi nhà.
Chờ đến khi nàng xử lý xong hết công việc thì là tháng chín.
Hôn lễ của công chúa Bắc Yến và thập hoàng tử thành cuối tháng tám, sứ thần Bắc Yến lý do gì ở kinh thành nữa, ngày mùng năm tháng chín, bọn họ rời kinh.
“Ngươi cái gì? Thái tử nạp ai cơ?”
“Trác đại cô nương.”
Nghe Bình Yên , mặt Thời Phù Hân tràn ngập sự khó tin: “Sao thể? Sao Trác Nghi Miên thể tiểu của Thái tử?”
Trên mặt Bình Yên lộ vẻ đồng tình: “Cô nương, chuyện là do Trác bá gia đồng ý, mặc dù Trác đại cô nương , nhưng cũng thể phản kháng mệnh lệnh của phụ mẫu.”
Thời Phù Hân im lặng, ham kiểm soát của phụ mẫu ở thời đại mạnh, cảm thấy con cái đều theo trong tất cả chuyện, đặc biệt là về phương diện hôn sự, bọn họ căn bản sẽ nghĩ đến cảm nhận của con cái.
Hơn nữa còn hiếu đạo trói buộc, cho dù con cái phản kháng nữa cũng sẽ chịu miệng đời của bên ngoài, đành lựa chọn thoả hiệp nhượng bộ.
Bình Yên tiếp tục kể những chuyện nàng : “Trác đại cô nương chỉ một , đó là một tay ăn chơi trác táng, căn bản năng lực chống đỡ môn hộ.”
“Có lẽ Trác bá gia cũng nhận thấy rõ điều nên mới lập tức gả Trác đại cô nương ngoài khi Thái tử để lộ tin tức coi trọng Trác đại cô nương, ông tìm một chỗ dựa cho Trác gia.”
“Đệ của Trác đại cô nương năng lực thì thôi , còn ghen ghét với tỷ tỷ của , năm bảy lượt tranh giành quyền kiểm soát cửa hàng với Trác đại cô nương.”
“Bây giờ Trác đại cô nương đông cung, Trác công tử thể quản lý các cửa hàng của Trác gia.”
Sau khi xong, Thời Phù Hân đồng cảm với Trác Nghi Miên, nàng thể mở rộng cửa hàng Trác gia khắp Đại Sở, thực sự là một năng lực thủ đoạn, bây giờ chính nhà của chặt gãy đôi cánh.
dù đây cũng là chuyện của khác, mặc dù Thời Phù Hân cũng cảm thấy đáng giá cho Trác Nghi Miên, nhưng cũng chỉ thể một tiếng đáng tiếc mà thôi.
Vào tết trùng dương, Thời Phù Hân đến Hồng Nhan Tiếu kiểm tra sổ sách, khi cửa hàng mới phát hiện Trác Nghi Miên đang lựa chọn son phấn trong đại sảnh.
“Thật trùng hợp.”
Dù cũng quen một thời gian, Thời Phù Hân mời Trác Nghi Miên đến phòng riêng lầu hai.
“Ta sắp đông cung.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-612.html.]
Sau khi uống một ngụm , Trác Nghi Miên khổ phá vỡ sự im lặng.
Thời Phù Hân do dự một chút, cuối cùng vẫn : “Thực nữ nhi cũng thể chống đỡ môn hộ, cửa hàng Trác gia đang trong tay ngươi, ngươi thể bịt miệng phụ ngươi.”
Trác Nghi Miên khổ lắc đầu: “Thực phụ và mẫu đối xử với khá , là do tự nguyện đông cung.” Nàng thể quan tâm đến cảm nhận của phụ mẫu, cũng thể vờ như quan tâm đến .
Nghe , Thời Phù Hân còn thể gì nữa, chỉ vùi đầu uống .
Trác Nghi Miên đột nhiên hỏi: “Ngươi sẽ khinh thường ?”
Thời Phù Hân sửng sốt một chút, ngờ Trác Nghi Miên sẽ hỏi những câu như thế , ngay đó : “Cuộc sống là do mỗi quyết định, chỉ cần ngươi thấy , quan điểm của những khác quan trọng.”
“Ngàn ngàn mặt, cộng thêm những gút mắt tình cảm lợi ích, ai thể khiến tất cả đều thích , điều duy nhất thể chính là thẹn với chính .”
Trác Nghi Miên Thời Phù Hân: “Ta thực sự hâm mộ ngươi.” Nói , nàng ngoài cửa sổ: “Tình hình của Võ Xương bá phủ và Vinh Xương bá phủ tương tự như , cho rằng chúng giống , nhưng bây giờ phát hiện, là tự đa tình.”
Thời Phù Hân nên trả lời như thế nào, dứt khoát tiếp tục vùi đầu uống .
Sau đó, hai cũng thêm gì nữa, Trác Nghi Miên uống hết tách trong tay dậy cáo lui.
Nhìn Trác Nghi Miên rời , Thời Phù Hân thở dài một tiếng, việc của .
Mỗi một cách sống riêng, Trác Nghi Miên thể vứt bỏ nhà, nàng cũng chỉ thể khiến bản ấm ức.
...
Ngày thành của Thời Phù Hân và Sở Diệu ấn định ngày mùng hai tháng mười.
Đến cuối tháng chín, Vinh vương phủ và Võ Xương bá phủ đều bắt đầu treo lụa đỏ.
Vinh vương phủ.
Biểu cô nương Quan Tú Nghiên từ năm sáu tuổi sống nhờ trong vương phủ, đêm hôm đó trằn trọc ngủ , sáng sớm hôm thức dậy, bên mắt một mảnh xanh đen, mặt cũng mang theo sự mệt mỏi.
Tuệ Nhi tâm sự của cô nương nhà , cảm thấy đáng cho nàng , oán giận : “Rõ ràng năm đó vương phi hứa hẹn với cô nương rằng sẽ gả cô nương cho tam gia, nhưng bây giờ đổi ý là đổi ý, chẳng qua là khinh thường cô nương chủ mà thôi.”
“Câm miệng!”
Quan Tú Nghiên cắt ngang câu của Tuệ Nhi, cửa sổ lẩm bẩm: “Việc hôn nhân của biểu ca, đừng cô mẫu, ngay cả quận vương gia, lão vương phi và lão vương gia cũng thể chủ cho , cô mẫu chẳng qua cũng chỉ dỗ dành mà thôi.”
Tuệ Nhi vẫn cam lòng: “ rõ ràng tam gia đối xử với cô nương .”
Quan Tú Nghiên nở một nụ khổ: “Biểu ca đối xử với , chẳng qua cũng chỉ đáng thương phụ mẫu chết, còn ai để nương tựa, đối xử với chỉ là coi như mà thôi.”
Tuệ Nhi hiểu rõ lắm, đang định hỏi thêm thì Quan Tú Nghiên thúc giục nàng rửa mặt chải đầu trang điểm cho .
“Ngày thành của biểu ca sắp đến , chúng giúp cô mẫu trông chừng nhiều hơn một chút, thể bất cứ sai sót gì khiến biểu ca mất thể diện .”
“Đặc biệt là tân phòng, nhất định bố trí thoả đáng.”
Quan Tú Nghiên dừng một chút: “Lát nữa khi chúng bố trí tân phòng, ngươi nhớ gọi Tôn ma ma bên cạnh cô mẫu cùng.’
Tuệ Nhi khó hiểu: “Sao như ?”
Quan Tú Nghiên rũ mắt xuống: “Nếu khi cửa, biểu tẩu tân phòng là do sắp xếp, lẽ trong lòng sẽ khó chịu, Tôn ma ma cùng, thể tân phòng là do cô mẫu phái bố trí.”
Tuệ Nhi đau lòng cho cô nương nhà : “Theo nô tỳ thấy, cô nương nên những việc tốn công vô ích .’
Quan Tú Nghiên: “Ngày đại hôn của biểu ca, tất cả các công việc chỉ một cô mẫu lo liệu, nếu giúp đỡ một chút, cô mẫu chắc chắn sẽ mệt đến chết.”
“Sau khi phụ mẫu qua đời, là cô mẫu đón vương phủ giáo dưỡng nên mới chỗ an , tận hiếu với ngài mới đúng.”
“Được , đừng dây dưa dài dòng nữa, sắp đến giờ thỉnh an .”