Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 615
Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:01:18
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời gian nhoáng cái trôi qua, đến ngày mùng hai tháng mười, từ sáng sớm, Thời Phù Hân kéo dậy, bắt đầu một loạt trang điểm chải chuốt phức tạp.
Vinh vương phủ.
Sở Diệu mặc hỉ bào màu đỏ thẩm gương đồ, lặng lẽ bản trong gương.
Hắn thành gia lập thất từ lâu, ở trong Vinh vương phủ , thực sự quá cô đơn, một thê tử phúc cùng hưởng hoạn cùng chịu, giúp đỡ lẫn , một gia đình nhỏ thể mang đến cho niềm vui ngắn ngủi khi mệt mỏi.
Đáng tiếc, thanh danh của quá kém, những khuê tú trúng đều thích .
Thời Lục.
Hắn , nếu Thời Lục còn lựa chọn khác, lẽ nàng cũng chọn .
Sự kết hợp giữa nàng và nhiều hơn cả vẫn là cân nhắc lợi ích và tình thế ép buộc.
Hắn hiểu rõ, Thời Lục giống các tiểu thư khuê các bình thường, nàng sẽ trầm mê trong tình ái như những cô nương khác, cũng sẽ an phận ở trong hậu viện giúp chồng dạy con, hiếu kính với công công bà bà,, càng sẽ coi vi phu trời.
Đối với chuyện , lẽ các nam nhân khác sẽ chịu , nhưng hài lòng.
Đám trong vương phủ đều dễ sống chung, cần một thê tử mạnh mẽ năng lực tự bảo vệ , như mới đến mức trong phủ bắt nạt và cần mặt giúp đỡ.
Từ lâu về phía đại hoàng tử, trong tối âm thầm việc cho đại hoàng tử, ngoài mặt đối phó với mệnh lệnh của Hoàng thượng, vì thế thể dành quá nhiều tinh lực chuyện hậu trạch.
một hậu viện yên quá quan trọng với một nam tử đang dốc sức việc bên ngoài.
Không đến gia thế, Thời Lục phù hợp với tất cả ảo tưởng của đối với thê tử, cho dù nàng thích , chỉ cần nàng thể giúp đỡ bảo vệ hậu viện, nàng chính là một thê tử đủ tư cách.
Sau khi thành hôn, lẽ và Thời Lục thể cầm sắt hoà minh giống như các cặp phu thê ân ái khác, nhưng tin rằng bọn họ thể tương kính như tân.
Như đủ !
Hắn cũng trông mong thể nhận một thứ tình yêu chân thành tha thiết sống c.h.ế.t .
“Tam gia.”
Gã sai vặt Tuỳ Phong bên cạnh ngoài cửa nhỏ giọng gọi một tiếng.
Sau khi thấy, Sở Diệu thoáng qua bản trong gương, xoay mở cửa.
Tuỳ Phong lập tức : “Tam gia, lão vương gia, lão vương phi và quận vương gia, quận vương phi đều đang chờ ở Vinh Hân đường.”
Sở Diệu “ừ” một tiếng sải bước khỏi cửa.
Tuỳ Phong vội vàng đuổi theo.
…
Vinh Hân đường.
Vinh lão vương gia, Vinh lão vương phi, Vinh quận vương, quận vương phi, phu thê Sở Huyên, phu thê Sở Chiêu sớm chờ ở trong phòng, thấy Sở Diệu mặc hỉ bào, uy nghi hiên ngang , ánh mắt đều loé lên.
Quận vương phi Quan thị thấy nhi tử xuất sắc như , kích động đến rưng rưng nước mắt.
Ngay cả Vinh quận vương- Người vẫn luôn Sở Diệu mắt, mỗi gặp mặt đều quở trách vài câu cũng chỉ nhàn nhạt hừ một tiếng, gì khó .
Sở Huyên và Sở Chiêu đồng thời rũ mắt xuống, che giấu sự ghen ghét trong mắt.
Quan Tú Nghiên phía Quan thị, đầu tiên là trong mắt loé lên sự si mê, ngay đó nhanh chóng thất vọng rũ mắt xuống.
La Khởi Lam- Thê tử của Sở Huyên nhận thấy, khoé miệng cong lên một nụ châm chọc.
Đường San- Thê tử của Sở Chiêu cũng , sắc mặt giống như đang xem kịch vui.
Vinh lão vương phi đều thấy sắc mặt của , khi Sở Diệu lễ bái nhân xong, bà mới mở miệng : “Diệu ca nhi, nữ nhi Thời gia là do cháu lựa chọn, cuộc sống của các cháu đều do cháu chịu trách nhiệm.”
“Sau khi thành , cháu cũng là lớn , cách đối nhân xử thế thể cứ bất chấp hậu quả giống như nữa, hãy nhớ rằng phía cháu còn thê nhi cần bảo vệ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-615.html.]
“Được , thời gian còn sớm nữa, cháu mau đón tân nương tử .”
Sở Diệu thoáng qua những trong phòng, trong lòng hiểu rõ, những thực sự hề chúc phúc cho , khi thực hiện lễ nghĩa xong, nhanh chóng rời khỏi Vinh Hân đường.
Hắn mới rời , Vinh lão vương phi về phía Sở Chiêu Sở Huyên: “Huyên Nhi, Chiêu Nhi, hôm nay là ngày đại hỉ của tam các cháu, các cháu trưởng, nhất định giúp nó tiếp đãi khách khứa chu .”
Sở Huyên còn kịp gì thì Sở Chiêu phàn nàn : “Tổ mẫu, hôm nay khách đến nhà chúng nữa.”
“Tam chưởng quản Giám Sát ty vốn dĩ khiến khác kiêng kỵ, bây giờ cưới nữ nhi Thời gia, hơn nữa nàng còn là Thái tử coi trọng, tam quan tâm đến mặt mũi của Thái tử, cướp của ngài , bây giờ còn ai dám thiết với nhà chúng nữa chứ?”
Hắn dứt lời, bầu khí vốn dĩ vẫn còn yên bình ở trong phòng lập tức trở nên ngưng đọng.
Vinh quận vương nhớ đến những phiền phức gặp khi Sở Diệu chào đời, sắc mặt trầm xuống: “Tiểu tử thối là một tai tinh, chỉ gây hoạ cho trong nhà.”
Vinh lão vương phi thể nữa, lập tức quát lớn: “Hôm nay là ngày đại hỉ, con đang gì , cuộc hôn nhân của Diệu ca nhi và nữ nhi Thời gia chính là Hoàng thượng ban cho.”
Nói xong, Vinh lão vương phi trừng mắt Sở Chiêu đang gây chuyện một cái.
Người thực sự khiến Thái tử mất hết mặt mũi chính là Hoàng thượng.
“Được , các con việc của .”
Khi dậy rời , Vinh lão vương phi : “Diệu ca nhi thành cũng là chuyện trong phủ, nếu thể diện, chúng cũng sẽ mất mặt theo.”
Đường San và La Khởi Vân một một rời khỏi viện.
“Đại tẩu.”
Thấy La Khởi Vân trực tiếp trở về, Đường San mỉm gọi .
La Khởi Vân nhàn nhạt nàng : “Nhị chuyện gì ?”
Đường San nghĩ đến chuyện lúc khi mới gả vương phủ, La Khởi Vân dựa sự sủng ái của lão vương phi, thường xuyên bắt chẹt , trong lòng oán giận thôi, nhịn khẩy :
“Bây giờ trong bộ vương phủ, ngoại trừ tam , lẽ chỉ một đại tẩu hy vọng nữ nhi thời gia gả đây nhất, đúng ?”
La Khởi Vân nhíu mày: “Muội ý gì?”
Đường San che miệng mỉm : “Đại tẩu rõ cần gì cố hỏi nữa, Khánh quốc công phủ sớm biến mất, nhưng đại tẩu vẫn thể vị trí thế tử phi, đừng với trong lòng tẩu chút lo lắng nào.”
“Mặc dù đại ca trọng tình, nhưng đại tẩu thể sinh hạ con nối dõi nhà đẻ dựa , tổ mẫu hài lòng với tẩu mới là lạ đấy.”
“Bây giờ thì , nữ nhi của Thời gia sắp phủ, gia thế gia thế, thanh danh thanh danh, một khi nàng gả đây, trong các tôn tức, tẩu còn là cuối nữa.”
La Khởi Vân thấy Đường San nhắc đến Khánh quốc công phủ, thấy biểu cảm vui sướng khi thấy khác gặp hoạ của nàng , trong lòng căm hận thôi.
Sở Huyên tình cảm với nàng , nàng là hiểu rõ hơn bất kỳ ai khác.
Sở dĩ khi nhà đẻ rơi đài, nàng vẫn còn thể yên vị trí thế tử phi, vì Sở Huyên tình với nàng , mà là Sở Huyên cưới khác nên mới để nàng chiếm vị trí mà thôi.
Trong lòng Sở Huyên chỉ tiện nhân La Khởi Vân sớm c.h.ế.t !
“Nghe cách đây lâu nhị nạp thêm mấy mỹ nhân, đại tẩu vẫn còn chúc mừng nhị thêm mấy tỷ .”
Nụ mặt Đường San trở nên cứng đờ, hừ lạnh một tiếng với La Khởi Vân: “Ta ghen ghét giống như đại tẩu , đại ca sắp ba mươi tuổi , nhưng đến nay thậm chí còn một đứa con.”
Nhắc đến vấn đề con nối dõi của Sở Huyên, La Khởi Vân thể gì thêm nữa, nếu trong mấy năm đầu khi thành , nàng thực sự để các nữ nhân khác sinh con, nhưng bây giờ nàng còn tình cảm với Sở Huyên nữa, các nữ nhân hậu viện vẫn thể sinh, điều thể trách nàng ?
La Khởi Vân vẫn trào phúng đáp trả: “Nhị đúng là ghen tị, nhưng chẳng nhị cũng chỉ một nữ nhi thôi ?”
Đường San nghẹn họng.
Sau đó, hai còn ăn miếng trả miếng nữa, còn cách nào khác, việc thể sinh hạ nhi tử là nỗi đau chung của hai .
Người trong vương phủ mới giải tán bao lâu thì theo Sở Diệu đến Võ Xương bá phủ đón dâu trở về bẩm báo.
“Vương gia, vương phi, , ngăn cản đội ngũ đón dâu của tam gia.”
Sau khi xong, ánh mắt Sở Huyên loé lên, đang định chuẩn rời khỏi phủ xem tình hình thì thấy Sở Chiêu mỉm tủm tỉm đến.