Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 625
Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:01:28
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời Phù Hân nhạo một tiếng: “Cứ để bọn họ chờ , hứng gió lạnh thêm một chút để tỉnh táo đầu óc.”
Chẳng bao lâu , Thời Phù Hân quần áo xong, khoác thêm áo choàng, trực tiếp khỏi cửa phòng, đó bậc thang, mặt cảm xúc hạ nhân trong viện.
Khúc ma ma thấy Thời Phù Hân lời nào, nhanh nhạy bước đến hành lễ: “Lão nô bái kiến tam phu nhân.”
Có bà dẫn đầu, những khác trong phủ cũng đồng loạt hành lễ: “Chúng nô tỳ bái kiến tam phu nhân.”
Thời Phù Hân : “Thời tiết khá lạnh, khó các ngươi đây nửa ngày .” Nói , về phía Khúc ma ma: “Vốn dĩ cũng sốt ruột gặp lắm, chỉ là Khúc ma ma trực tiếp chủ triệu tập , nếu gặp thì hình như cho các ngươi mặt mũi lắm.”
Lúc hạ nhân trong viện mới tại tam phu nhân mới cửa khó các nàng, bọn họ đồng loạt về phía Khúc ma ma.
Lúc , da đầu Khúc ma ma chút tê dại, sắc mặt ngừng đổi, vội vàng giải thích cho : “Tam phu nhân, lão nô tuyệt đối ý ngài chủ, lão nô chỉ phân ưu giúp ngài thôi.”
Thời Phù Hân mỉm lên tiếng: “Phân ưu giúp ? Ngươi bản lĩnh như , chỉ bằng ngươi hãy chủ nhân của sân viện , sẽ chưởng quầy phủi tay?”
Nghe thấy câu , Khúc ma ma trực tiếp quỳ xuống mặt đất: “Tam phu nhân oan cho lão nô , cho dù lão nô ăn gan hùm mật gấu nữa cũng dám suy nghĩ như .”
Thời Phù Hân nở một nụ rộng lượng hơn nữa, lướt qua hạ nhân trong viện một vòng, bước xuống bậc thang, lúc ngang qua Khúc ma ma, nàng nhàn nhạt một câu: “Không nữa.”
Bình Yên và Tiểu Phương cùng với Thời Phù Hân đến chính viện, Lãnh ma ma ở .
Lãnh ma ma tiễn Thời Phù Hân khỏi cửa viện, lúc mới xoay đám Khúc ma ma, sai bốn nha nhị đẳng của hồi môn đến phân phát bảng khai nhân sự chuẩn sẵn đó cho .
“Mọi trở về điền hết nội dung tờ giấy, nộp cho giờ cơm tối.”
Nói xong, Lãnh ma ma dẫn theo bốn nha hồi môn sắp xếp của hồi môn của Thời Phù Hân.
Khúc ma ma mới Thời Phù Hân doạ cho cả toát mồ hôi lạnh, khi xong bản khai nhân sự trong tay, sắc mặt ngưng trọng hơn một chút.
Bảng khai nhân sự khác mấy so với bảng chiêu công của Hồng Nhan Tiếu, bao gồm bốn phần.
Thứ nhất, thông tin cơ bản: Họ tên, giới tính, giờ sinh, cảnh gia đình, tình trạng hôn nhân, địa chỉ cư trú và cách thức liên hệ.
Thứ hai, thông tin học thức: Đã học những kỹ năng nào, ví dụ như chữ, nữ hồng, thêu thùa, dệt, cầm kỳ thi hoạ, v.v…
Thứ ba, từng việc ở , hãy liệt kê tất cả những việc theo thứ tự Thời gia, ghi rõ chức vụ, thời gian việc, nguyên nhân từ chức và những chứng minh liên quan.
Cuối cùng là sở thích và sở trường của cá nhân.
Tâm trạng của Khúc ma ma vô cùng nặng nề, một bản khai nhân sự trực tiếp điều tra rõ ràng một , điều khiến bà hiểu rõ thủ đoạn lợi hại của vị tam phu nhân .
Haiza, chuyện bà tiếp tục quản lý công việc trong viện của tam gia e là nữa .
Lúc , tam gia thường xuyên hồi phủ, bộ tâm tư của vương phi đặt vương gia, cho nên tất cả việc trong viện tam gia đều do bà quản lý.
Bà cũng , khi tam phu nhân cửa, nhũng chuyện trong viện giao cho tam phu nhân quản lý, nhưng tam phu nhân mới gả phủ, cái gì cũng hiểu, cuối cùng chuyện vẫn dựa bà , bà vẫn thể tiếng trong viện của tam gia.
bây giờ…
Khúc ma ma ánh mắt khác thường của những hạ nhân khác về phía , sắc mặt chút thâm trầm.
Lúc nãy, tam phu nhân xem như trực tiếp thể hiện sự thích đối với bà ở mặt , lẽ bà thể uy nghiêm như nữa.
…
Chính viện vương phủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-625.html.]
Thời Phù Hân mới cửa thấy quận vương phi Quan thị nhắm hai mắt thoải mái ghế, Quan Tú Nghiên ở phía , nghiêm túc mát xa đầu cho bà .
Quan Tú Nghiên thấy Thời Phù Hân đến, vội vàng nhắc nhở Quan vương phi: “Cô mẫu, biểu tẩu đến.”
Quan vương phi vốn định chờ Thời Phù Hân hành lễ với xong, cho nàng đợi thêm một lát mới mở mắt , nhưng chờ mãi vẫn thấy tiếng thỉnh an của Thời Phù Hân, bà khỏi nhíu mày mở mắt .
Vừa mới mở mắt , thấy Thời Phù Hân trực tiếp xuống ghế mà sự cho phép của , trong lòng bà lập tức vui.
Quan vương phi đang định trách cứ Thời Phù Hân thì Thời Phù Hân dậy mỉm hành lễ: “Nhân tức bái kiến mẫu phi, mẫu phi vạn an.”
Không thể trút bỏ nỗi tức giận trong lòng, Quan vương phi chút bực bội, Thời Phù Hân, cho dậy, chỉ là vui : “Tại đến muộn như ?”
Thời Phù Hân thấy câu hỏi, lập tức dậy, mỉm : “Trong viện bắt nạt nhân tức mới gả vương phủ nên nhân tức để các nàng chờ thêm một lát.”
Quan vương phi để ý đến câu trả lời của Thời Phù Hân, bà tức giận hành động tự dậy của nàng, La Khởi Vân và Đường San bằng mặt bằng lòng với bà , bà thể gì , nhưng nữ nhi Thời gia là nhân tức ruột thịt của , nàng kính trọng hiếu thuận với bá mẫu mới đúng.
Ngay khi Quan vương phi đang nổi giận thì Thời Phù Hân giành mở miệng .
Thời Phù Hân mỉm tủm tỉm Quan vương phi: “Mẫu phi, tại tam gia cưới con ?”
Quan vương phi hỏi đến sửng sốt, nhất thời thể phản ứng kịp.
Thời Phù Hân ý vị thâm trường Quan vương phi: “Bởi vì con và tam gia khá giống .”
Nghe , trong đầu Quan vương phi đột nhiên hiện lên tất cả những việc mà nhi tử chút do dự trong suốt mấy năm nay, trong lúc hoảng hốt, hình ảnh nhân tức đang mỉm trầm ngâm mặt dần dần trở nên giống nhi tử của bà .
Nghĩ đến những cảnh tượng bà thể xuống nước đó, nghĩ đén thái độ của nữ nhi Thời gia với lão vương phi và quận vương gia trong lúc kính , ngay lập tức, quận vương phi một khắc vẫn còn hùng hổ lập tức hành quân lặng lẽ.
Quan Tú Nghiên và Thời Phù Hân đồng thời cảm nhận sự đổi về khí thế của Quan vương phi.
Ý mặt Thời Phù Hân càng sâu, đối với một đầu óc hồ đồ như Quan vương phi, sự uy h.i.ế.p càng tác dụng hơn so với việc giảng đạo lý.
“Mẫu phi, tìm nhân tức đến đây việc gì ?”
Trong lòng Quan Tú Nghiên vẫn còn kinh sợ, thấy câu hỏi của Thời Phù Hân mới hồi phục tinh thần, sắc mặt lắm của Quan vương phi, nàng mỉm nhắc nhở : “Cô mẫu, ngài tìm biểu tẩu đến đây chẳng hỏi tình hình sức khoẻ của biểu ca ?”
Quan vương phi Thời Phù Hân với sắc mặt u ám, nghĩ đến sự chống đối của Thời Phù Hân với lão vương phi lúc kính , cuối cùng bà cũng tiếp tục nắm lấy buông nữa: “Con y thuật, Diệu ca nhi là trượng phu của con, con trông chừng sức khoẻ nó nhiều hơn một chút.”
Thời Phù Hân mỉm tủm tỉm gật đầu: “Đương nhiên , nhân tức quả phụ.”
Quan vương phi: “…”
Quan Tú Nghiên: “…”
Sau khi dặn dò Thời Phù Hân chăm sóc Sở Diệu xong, Quan vương phi bày tư thế của một bà bà, dạy dỗ : “Tức phụ Diệu ca nhi, con thanh danh của ở bên ngoài đúng ?”
Thời Phù Hân gật đầu, ngại ngùng mỉm : “Con chứ, chỉ cần là những quen con, đều sẽ giơ ngón cái lên một tiếng !”
Quan vương phi: “…”
Quan Tú Nghiên: “…”
Đã từng gặp mặt dày, nhưng thấy nào đổi trắng đen như thế .
Nhân tức (biểu tẩu) thực sự quá tự mãn !
Nhìn Quan Tú Nghiên và Quan vương phi đến ngây dại, Thời Phù Hân tiếp tục ngại ngùng : “Mẫu phi, bây giờ con gả vương phủ, sẽ tự hiểu “cái ” của nhân tức.”
Không hiểu tại Quan vương phi rùng một cái, đó bất mãn : “Con đừng ở đây bằng mặt bằng lòng với , con tưởng rằng tai điếc , bên ngoài đồn đãi con như thế nào ?”
Thời Phù Hân nhàn nhạt mỉm : “Mẫu phi, chính là nữ chủ nhân của vương phủ, những lời đồn đãi bên ngoài thái quá như thế chắc hiểu rõ mới đúng, cho dù tin con nữa thì cũng tin tưởng tướng công chứ, nếu con thực sự tồi tệ như , thể lọt mắt tướng công?”