Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 629

Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:01:32
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Diệu lập tức bật dậy, lạnh lẽo đến cực điểm Vinh lão vương phi và Vinh quận vương: “Hôm nay sẽ đặt lời ở đây, thà rằng con nối dõi, cũng sẽ sinh nhi tử giúp Sở Huyên và Sở Chiêu.”

“Ngươi dám!”

Vinh quận vương cũng tức giận dậy: “Hôm nay bổn vương cũng đặt lời ở đây, nếu ngay cả chuyện khai chi tán diệp cho vương phủ ngươi cũng , thì bổn vương cũng cần nhi tử như ngươi!”

Sở Diệu bi thương châm chọc hai tiếng, hề chút nhượng bộ nào: “Ông cho rằng cần nhi tử của ông lắm ?” Nói xong, xoay rời .

Lúc , Quan vương phi vội vàng dậy, giữ chặt Sở Diệu: “Diệu ca nhi, con thể chuyện với phụ vương con như ?”

Nói , bà đầu về phía Vinh quận vương: “Vương gia, tính tình của Diệu ca nhi như đấy, chuyện gì ngài cứ từ từ chuyện với nó, nó sẽ lời.

Quan vương phi nắm chặt lấy Sở Diệu: “Diệu ca nhi, con hiểu cho phụ vương con một chút, chuyện liên quan đến sự truyền thừa trong vương phủ, ông cũng còn cách nào khác, bây giờ chỉ một con mới thể gánh vác trách nhiệm .”

Nghe thấy những lời khuyên nhủ an ủi của Quan vương phi, Thời Phù Hân càng đồng cảm với Sở Diệu hơn nữa.

“Tức phụ Diệu ca nhi!”

Bị Vinh lão vương phi đột nhiên chỉ danh, Thời Phù Hân theo bản năng sang.

Vinh lão vương phi vui Thời Phù Hân, chỉ cảm thấy từ đầu đến cuối của Thời Phù Hân đều thể khiến bà hài lòng, nếu đổi là cô nương Trang gia, lúc cần bà lên tiếng, cô nương Trang gia cũng sẽ khuyên bảo Diệu ca nhi.

nữ nhi Thời gia thì , nàng ở bên cạnh xem trò vui!

Nhi tử và bà cùng một phe, tôn tử ngỗ nghịch, lão vương phi lập tức trút bộ lửa giận lên Thời Phù Hân: “Thân là tức phụ, thấy trượng phu và công đa xảy mâu thuẫn, ngươi khuyên nhủ một chút ?”

“Mặc dù ngươi lớn lên ở biên quan, mặc dù Võ Xương bá phủ sớm xuống dốc, nhưng một chút quy củ , chỉ cần là hiểu chút lễ nghĩa đều nên .”

Thời Phù Hân mặn nhạt trả lời: “Lão vương phi, mấy chuyện cãi , đạo lý giảng lễ nghĩa tác dụng gì , chỉ năng lực tuyệt đối mới thể trấn áp .”

“Người là mẫu của vương gia, là tổ mẫu của tướng công, là tiếng trong vương phủ, ngay cả cũng thể áp chế bọn họ, chứ đừng là nhân tức như .”

Thái độ của nàng càng khiến Vinh lão vương phi tức giận hơn nữa: “Vương phủ thế mà cưới một như ngươi, đúng là gia môn bất hạnh!”

Thời Phù Hân vẫn vô cùng bình thản và bình tĩnh như cũ, chậm rãi phản bác: “Lão vương phi, hình như nghĩ sai , gả cho Sở Diệu chứ gả cho vương phủ.”

Liên tục chống đối hết đến khác, Vinh lão vương phi lập tức quăng chén trong tay: “ là lật trời mà.”

Quan vương phi cũng vô cùng bực bội sự đổ thêm dầu lửa của Thời Phù Hân: “Tức phụ Diệu ca nhi, con còn mau đến đây khuyên nhủ Diệu ca nhi!”

Thời Phù Hân lời dậy, đến bên cạnh Sở Diệu, nghiêm túc Quan vương phi: “Mẫu phi, tướng công là con của , nên tôn trọng quyết định của , nên ở đây dùng phận của mẫu ép buộc những chuyện thích.”

Nghe thấy câu , mặt Quan vương phi chút hổ, còn ánh mắt vốn dĩ đang ảm đạm của Sở Diệu sáng lên, trực tiếp về phía Thời Phù Hân.

Thời Phù Hân mỉm tủm tỉm nắm lấy cánh tay đang lôi kéo Sở Diệu của Quan vương phi, cưỡng ép tách : “Mẫu phi, chăm sóc phụ vương , tướng công con .”

“Con…”

Quan vương phi cánh tay gỡ của , thể phản ứng .

Nụ mặt Thời Phù Hân hề đổi: “Khiến tổ mẫu và phụ vương vui là của và tướng công, chúng sẽ trở về kiểm điểm .”

Nói , nàng lập tức kéo Sở Diệu rời khỏi Vinh Hân đường.

Sở Diệu ngoan ngoan phối hợp, cứ thế kéo .

Nhìn cánh tay Thời Phù Hân nắm chặt, Sở Diệu chút thất thần, hoảng hốt theo nàng rời khỏi Vinh Hân đường.

Trong quá trình , trong đầu tràn ngập những cảnh tượng xung đột với nhà trong quá khứ.

Mỗi xung đột đều kết thúc như thế nào?

Trước năm mười tuổi, mặc kệ thị phi đúng sai, đều kết thúc bằng việc xin tha và nhận sai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-629.html.]

Năm mười tuổi, Luân Hồi điện, kết thừa nội lực của tuyệt điên tông sư, chút tự tin, thể chống cự vài phần sự áp bách của trong nhà.

Những năm đó, cùng với năng lực càng ngày càng mạnh mẽ, sự phản kháng của càng ngày càng kịch liệt, nhưng mỗi như , mẫu phi đều sẽ mặt ngăn cản , năn nỉ khuyên bảo , để khiến mẫu phi khó xử, thể nhẫn nhịn nhiều chuyện.

Sau đó, tiếp quản Đặc Giám ty, trong tay quyền lực thực sự, đồng thời cũng vững gót chân ở Luân Hồi điện, mới thực sự thể chủ đôi chút cho .

cho dù là , mỗi trở về vương phủ, vẫn cảm thấy vô cùng ấm ức.

Hắn thể phớt lời tất cả trong nhà, cũng thể vận dụng quyền lực trong tay gây thêm chút rắc rối cho bọn họ, nhưng, mỗi đối mặt, cuối cùng vẫn kết thúc bằng việc giận dữ bỏ .

Ấm ức!

Chính là cảm nhận lớn nhất của mỗi cuộc xung đột.

, nghĩ đến khi Thời Lục trực tiếp lôi , tổ mẫu nổi cơn thịnh nộ, phụ vương khó thể tin , mẫu phi nên lời, tâm trạng của nhẹ nhàng hơn bao giờ hết.

Mấy năm nay, mặc dù sức mạnh, trong tay cũng chút quyền lực, nhưng khi đối mặt với sự tấn công bao vây của nhà, vẫn rơi xuống thế hạ phong, vẫn một cảm giác vô lực sâu sắc.

bây giờ, kề vai chiến đấu với !

Sau khi bước khỏi công viện Vinh Hân đường, Thời Phù Hân buông tay Sở Diệu .

Nhìn thấy Sở Diệu đang ngây ngốc , gọi vài tiếng cũng phản ứng , Thời Phù Hân chỉ đành duỗi tay quơ quơ mặt : “Sở Diệu, chứ?”

Sở Diệu hồi phục tinh thần, vẻ mặt tràn ngập sự quan tâm của Thời Phù Hân, trong lòng trào dâng một chút mất tự nhiên, trốn tránh chuyển dời tầm mắt: “Ta .”

Thời Phù Hân , nghiêm túc : “Bây giờ là thê tử của , cho dù xảy chuyện gì nữa, cũng sẽ ở bên cạnh .”

Nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Thời Phù Hân, trái tim của Sở Diệu nhịn đập thình thịch.

“Đi thôi, chúng trở về Vinh An viện.”

Thấy Thời Phù Hân mỉm , Sở Diệu cũng sải bước theo.

Suốt quảng đường đó, hai cứ thế song vai bên cạnh .

Sở Diệu thỉnh thoảng liếc Thời Phù Hân một cái, thấy sắc mặt của nàng vẫn như thường, do dự trong chốc lát, vẫn nhịn : “Sao nàng cảm thấy bất ngờ gì ?”

Thời Phù Hân , : “Ta nên cảm thấy bất ngờ chuyện gì đây? Bất ngờ sự tồi tệ của vương phủ? Hay là bất ngờ khi mặt nhà và mặt ngoài sự tương phản lớn như ?”

Sở Diệu khựng , Thời Phù Hân: “Ta ở mặt nhà và mặt ngoài sự tương phản lớn?”

Thời Phù Hân mỉm : “Ở mặt nhà, chính là bắt nạt; Ở mặt ngoài, bắt nạt khác.”

Sở Diệu nhíu mày: “Không ai thể bắt nạt ?”

“Chàng chắc chắn?”

Thời Phù Hân cảm thấy chút buồn sự mạnh miệng của Sở Diệu: “Chỉ qua chuyện xảy ngày hôm nay, thể xác nhận rằng lão vương phi, phụ vương, mẫu phi, bọn họ đều thể tuỳ tiện bắt nạt .”

“Chỉ riêng chuyện quá kế con nối dõi, đó bọn họ ý định thương lượng với , trực tiếp hạ lệnh cho .”

“Hơn nữa, rõ ràng bọn họ chuyện cầu xin , nhưng thái độ của bọn họ chỗ nào giống như đang cầu xin?”

“Điều nghĩa là gì?”

“Có nghĩa là bọn họ cần hạ cầu xin , bởi vì bọn họ rằng cho dù đưa yêu cầu quá đáng như thế nào nữa với thì cũng thể bọn họ!”

“Sở dĩ cho rằng bắt nạt là vì phản kháng, từ chối bọn họ, để bọn họ đạt mục đích mà thôi.”

thể chắc chắn bọn họ sẽ nhắc nữa ?”

Sở Diệu ăn hùng hồn: “Bất kể bọn họ nhắc bao nhiêu nữa, cũng sẽ đồng ý.”

Thời Phù Hân lắc đầu: “Suy nghĩ của đúng lắm, nên nghĩ rằng tại bọn họ dám đưa những yêu cầu quá đáng như với , tôn trọng như ?”

Sở Diệu đột nhiên ngây ngẩn cả .

Loading...