Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 634
Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:01:38
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vì mối quan hệ , ngay cả đại hoàng tử phi mặt ở đây cũng nhận ít sự chú ý.
Sau khi gả cho đại hoàng tử, đại hoàng tử phi cũng gặp ít khó khăn, ánh mắt đánh giá của các nữ quyến mặt ở đây sẽ khiến nàng cảm thấy khó chịu
Về phần đối xử với Thời Phù Hân như thế nào, điện hạ sớm dặn dò.
“Nếu bất đắc dĩ, cần để ý đến.”
Đó là nguyên văn câu của điện hạ, cách khác, ngày thường gặp , nàng cần đối xử với Thời Phù Hân như một trưởng bối, cũng cần chủ động thiết, thậm chí ý của điện hạ là nàng rời xa vị tiểu sư phụ .
Có lời dặn dò của điện hạ, nàng cũng dễ hơn, trực tiếp phớt lờ vị tiểu sư phụ là .
Vốn dĩ đại hoàng tử phi còn tưởng rằng vì chuyện , nàng sẽ các trục lý bao vây tấn công, nhưng ngờ, bất kể là Thái tử phi các vị hoàng tử phi khác, bọn họ đều dùng việc để châm chọc nàng .
Nàng cũng một chút về truyền thuyết Truyền nhân Long thị, cũng hiểu rõ chư vị hoàng tử điện hạ bất cứ liên quan gì đến Truyền nhân Long thị.
Có nhiều đang thất thần ở đó giống như đại hoàng tử phi, thời gian cứ thế trôi qua trong bầu khí vi diệu, chẳng bao lâu đến thời gian khai yến.
Thái Hoàng Thái hậu lớn tuổi, tinh lực hạn nên cũng tham gia cung yến, sự dẫn dắt của Hoàng hậu, chúng nữ quyến đến đại điện yến hội.
…
Khi đến đại điện mở tiệc chiêu đãi, Thời Phù Hân đến bên cạnh Sở Diệu xuống, hai đều cho ánh mắt “ việc gì”.
Yến hồi bắt đầu, Thời Phù Hân lặng lẽ ăn uống.
Sau ba tuần rượu, Thời Phù Hân điểm danh!
“Tức phụ Diệu ca nhi!”
Thời Phù Hân thầm nghĩ một tiếng “đến ”, nàng ngẩng đầu lên về phía Thành Dương công chúa đang gọi , đáy mắt cuồn cuộn sự lạnh lẽo, nhưng mặt rạng rỡ ý .
Những khác mặt ở đây cũng xốc dậy tinh thần, trong mắt tràn ngập vẻ xem kịch vui.
Biết Thành Dương công chúa tìm gây chuyện, Thời Phù Hân đợi bà lên tiếng dẫn đầu nâng chén với bà : “Dựa theo bối phận, nên gọi công chúa một tiếng tỷ tỷ mới đúng, thông qua hồi môn yến , kính công chúa tỷ tỷ một ly, uống để thể hiện sự kính trọng.”
Tiếng gọi “tức phụ Diệu ca nhi” lúc nãy của Thành Dương công chúa rõ ràng là giọng diệu trưởng bối gọi vãn bối, nhưng câu của Thời Phù Hân trực tiếp thể hiện hai ngang hàng ngang vế.
Sắc mặt Thành Dương công chúa chút khó coi, ngoài nhưng trong : “Qủa nhiên là mồm miệng lanh lợi, chẳng trách mới gả vương phủ ức h.i.ế.p đến mức trưởng bối cũng tránh xa ba thước.”
Trên mặt Thời Phù Hân tràn ngập sự kinh ngạc: “Câu của công chúa là ý gì? Chưa kể bao giờ những chuyện như , cho dù nữa, công chúa thể ? Chẳng lẽ công chúa sắp xếp nhãn tuyến vương phủ ?”
“Ồ…”
Mọi hít hà một .
Những lời thể trong cung yến ?
Còn ở mặt Hoàng thượng!
Nàng Thành Dương công chúa chính là Hoàng thượng sủng ái nhất ?
Mọi đều nhịn liếc Hoàng thượng đang ở cao một cái, thấy Hoàng thượng chỉ đang yên lặng lắng , bất cứ phản ứng gì, đều nhanh chóng thu hồi tầm mắt.
Vinh lão vương gia- Người vẫn luôn cảm giác tồn tại, trong mắt loé lên một tia sáng, đầu tiên nghiêm túc đánh giá tôn tức Thời Phù Hân một chút.
“Ăn bậy bạ!”
Thành Dương công chúa tức giận Thời Phù Hân: “Bổn cung sắp xếp tai mắt vương phủ? Ở mặt Hoàng thượng, ngươi cũng dám xằng bậy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-634.html.]
Thời Phù Hân khó hiểu: “Nếu công chúa sắp xếp tai mắt, thể những chuyện xảy trong vương phủ?”
Thành Dương công chúa hừ lạnh một tiếng, : “Toàn bộ kinh thành đều đang lan truyền ầm ĩ những chuyện ngươi trong vương phủ, tự ngươi hỏi xem mấy ở đây ai mấy chuyện ngươi ?”
Thời Phù Hân mỉm : “Nếu là tin đồn vớ vẫn thì chắc thật, chân tướng sự thật thể định đoạt bằng mấy tin đồ vớ vẫn? Nếu , khác gì mấy mắt mù tai điếc chứ?”
Nàng dứt lời, tất cả hít khí lạnh một nữa, Hoàng thượng cũng nheo mắt về phía Thời Phù Hân.
Lần , càng ngày càng nhiều ánh mắt dừng Thời Phù Hân.
Khánh Dương công chúa về phía Công Tôn Minh và Hồ Tâm Nhuỵ đang bên cạnh , trong lòng tràn ngập cảm giác may mắn, may mắn vì lúc nhi tử chọn nữ nhi Thời gia.
Nữ nhi Thời gia quá lớn mật!
Khi Thành Dương công chúa nhằm Thời Phù Hân gây khó dễ, mặt Phạm Minh Vũ tỏ vẻ tán thành mãnh liệt, nhưng khi thấy Thời Phù Hân ngang nhiên trào phúng Thành Dương công chúa, mặt hiện lên sự tức giận.
Kim thị bên cạnh thấy rơi tình thế khó xử, trong lòng tràn ngâp sự châm chọc.
là một ngươi đa tình, nữ nhi Thời gia gả cho khác, nhưng vẫn thể buông bỏ !
Đối mặt với Thành Dương công chúa gây khó dễ, Thời Phù Hân lập tức phản kích trở bằng vài ba câu, thấy Thành Dương công chúa tức giận đến mức nên lời, cho rằng chuyện nên kết thúc ở đây, ai ngờ lúc , Vinh lão vương phi dậy.
“Tức phụ Diệu ca nhi, cháu thể chuyện với Thành Dương như ? Còn mau xin .”
Thời Phù Hân mặt cảm xúc Vinh lão vương phi, hề d.a.o động.
Sắc mặt của Sở Diệu ở bên cạnh cũng trở nên thâm trầm, bàn tay đang đặt đùi lập tức siết chặt thành nắm đấm, quai hàm nghiến chặt.
Lúc , Thành Dương công chúa mỉm : “Mọi thấy rõ , lão vương phi lên tiếng, tôn tức nhưng nàng theo, đây chống đối thì là cái gì, đây là bất hiếu thì là cái gì?”
“Hừ, ở mặt chúng mà ngươi dám ngỗ nghịch như thế , thể tưởng tượng , bình thường ngươi ở trong vương phủ càn rỡ nhiều thế nào!”
Nói xong, Thành Dương công chúa về phía Hoàng thượng: “Hoàng , tức phụ Diệu ca nhi ngỗ nghịch bất hiếu, nếu tông phụ nào cũng giống như nàng , chẳng tông pháp sẽ hỗn loạn , ngài nhất định khiển trách một phen.” Bà bày dáng vẻ giống như Hoàng thượng chủ.
Hoàng thượng trầm ngâm suy nghĩ, đó đột nhiên về phía đại hoàng tử: “Lão đại, con cảm thấy như thế nào?”
Lúc , trong lòng đại hoàng tử vô cùng lạnh lẽo, hiểu rõ, hôm nay Thành Dương công chúa gây rắc rối cho Thời Phù Hân là do phụ hoàng sai bảo, mục đích chính là ly gián tình cảm giữa và sư phụ.
Sau khi nghĩ thông suốt chuyện , đại hoàng tử dậy với sắc mặt trắng bệch, cắn răng : “Thời thị bất kính trưởng bối, thực sự nên khiển trách dựa theo tông pháp để rửa sạch tin đồn.”
Thời thị…
Không những gọi sư phụ mà còn yêu cầu Hoàng thượng trách phạt.
Nghe thấy câu trả lời của đại hoàng tử, trong đại điện còn yên tĩnh như nữa, những tiếng nghị luận thì thầm vang lên.
Thân là đồ yêu cầu trách phạt sư phụ, đây đúng là điều từng thấy.
Nếu Thời Phù Hân bất kính với trưởng bối, đại hoàng tử như thế càng bất hiếu, rằng một ngày vi sư, cả đời là vi phụ.
điều cũng chính thức chứng minh rằng đại hoàng tử hề coi nữ nhi Thời gia là sư phụ, lúc việc Triển thần y thu nhận đồ chẳng qua chỉ là một trò đùa mà thôi.
Dường như Thời Phù Hân cũng thể ngờ rằng đại hoàng tử sẽ như , nàng kinh ngạc qua, mặt tràn ngập sự khó tin.
Hoàng thượng thấy , sắc mặt chút ý vị thâm tường, suy nghĩ một chút Thời Phù Hân: “Thời thị, ngươi chuyện ?”
Thời Phù Hân đang chịu kích sâu sắc, thể thấy rõ ràng nàng đang kìm nén sự tức giận, tức giận với đại hoàng tử.
“Hoàng thượng, phụ gì sai? Chẳng lẽ là tông phụ, thần phụ thậm chí còn cơ hội giải thích cho ? Chỉ cần một nào đó đổ tội lên thần phụ, thần phụ đều chấp nhận vô điệu kiện? Thần phụ phục!”
Thời Phù Hân tức giận dùng chân chế trụ Sở Diệu đang nàng cãi , tiếp đó, nàng ném một câu giống như b.o.m đối với Vinh lão vương phi và những mặt ở đây.