Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 649
Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:04:17
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bình Yên: “Cuối cùng phu nhân cũng cách lấy lòng tam gia .”
Lãnh ma ma nàng một cái: “Làm ngươi phu nhân đang lấy lòng tam gia?”
Lúc , mặt Thời Phù Hân và Sở Diệu đều dán ít giấy trắng, ai nhường ai.
Sắc mặt Bình Yên khựng một chút, vội vàng : “Ma ma, là sai.”
Lãnh ma ma cũng ý định trách cứ Bình Yên, chỉ : “Ngươi ở bên cạnh phu nhân lâu hơn , tính tình ngài như thế nào ngươi hiểu rõ hơn ai hết mới , đừng những lời như nữa.”
Bình Yên vội vàng gật đầu, trong lòng nàng cũng hiểu rõ, bởi vì mấy nàng lỡ lời nên phu nhân ý kiến với , nếu nàng còn chút tác dụng, hơn nữa là do Thời lão phu nhân ban cho, thì lẽ phu nhân cho nàng hầu hạ bên cạnh nữa .
Ngay khi hai đang thì thầm to nhỏ thì Thời Phù Hân và Sở Diệu cũng chơi xong.
“Gỡ giấy xuống, để xem hai chúng ai thắng ai thua.”
Cả hai đều nhờ nha giúp đỡ, tự gỡ giấy xuống.
Tốc độ của Sở Diệu nhanh hơn một chút, khi đếm xong giấy trong tay , về phía Thời Phù Hân.
Chẳng bao lâu , Thời Phù Hân cũng gỡ hết giấy trắng mặt xuống: “Bắt đầu đếm .”
“Khoan .”
Thời Phù Hân Sở Diệu đang ngăn cản , khó hiểu : “Có chuyện gì ?”
Sở Diệu trả lời, mà trực tiếp duỗi tay về phía Thời Phù Hân.
Thời Phù Hân bàn tay càng ngày càng đến gần , chút kinh ngạc, khi Sở Diệu đưa tay chạm mặt , trong lòng nàng lập tức mừng thầm.
Sở Diệu thế là cầm lòng đậu vơi nàng?
Đáng tiếc, khi gỡ xuống một tờ giấy trắng nhỏ ở mặt nàng xuống, Sở Diệu lập tức thu tay : “Nàng gỡ hết.”
Thời Phù Hân tiếc nuối “ồ” một tiếng, ngừng lắc đầu sang trái sang về phía Sở Diệu: “Lần hết đúng ?”
Sở Diệu nàng, giống như nghĩ đến chuyện gì đó, đột nhiên dậy đến mặt Thời Phù Hân.
Thời Phù Hân thấy Sở Diệu từ từ đến gần và đang chằm chằm , nàng vô cùng bất ngờ: “Có chuyện gì ?
Sở Diệu lời nào, chỉ Thời Phù Hân, đó từ từ cúi xuống.
Nhìn thấy khuôn mặt càng ngày càng đến gần của Sở Diệu, Thời Phù Hân nhịn nuốt nước miếng.
Không , , Sở Diệu đang hôn ?
Khi Sở Diệu càng ngày càng đến gần, Thời Phù Hân thể ngửa phía để tạo cách, nhưng nàng còn kịp ngả phía nhiều thì Sở Diệu đưa tay đỡ lấy ót nàng.
Cho dù Thời Phù Hân bình tĩnh như thế nào nữa thì lúc trái tim cũng đập thình thịch.
Sở Diệu nghĩ thông suốt ?
Khi cảm nhận thở của Sở Diệu, cảm giác khuôn mặt hai cách quá gần, Thời Phù Hân theo bản năng nhắm mắt .
Sau đó, nàng thấy một tiếng khẽ đến mức giống như thể thấy.
Sau đó, nàng đỡ lên, thẳng .
Chờ đến khi Thời Phù Hân mở mắt , lập tức thấy vẻ mặt hoang mang của Sở Diệu.
“Tại nàng nhắm mắt?”
Thời Phù Hân: “…”
Sở Diệu lắc lắc tờ giấy trong tay: “Không nàng như thế nào nữa, thế mà để dính tóc.”
Hơi thở của Thời Phù Hân trở nên dồn dập, tức!
Đáy mắt Sở Diệu xẹt qua ý , tiếp tục truy hỏi: “Lúc nãy nàng nhắm mắt gì?”
Thời Phù Hân hít một thật sâu, gượng gạo nhếch lên thành một nụ : “Mắt mỏi.”
Sở Diệu “ồ” một tiếng thật dài, chỗ của , hào hứng : “Bắt đầu , để xem ai nhiều giấy hơn.”
Thời Phù Hân đột nhiên bật dậy: “Ta đột nhiên hứng thú nữa, ngủ.”
Sở Diệu nhíu mày: “Nàng chơi ?”
Thời Phù Hân chống hai tay lên hông, về phía : “ , chơi đấy, gì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-649.html.]
Sở Diệu khuôn mặt đỏ bừng của nàng, nàng tức giận nhẹ, hừ một tiếng: “Ta chấp nhặt với nàng.” Nói , dậy khỏi thượng phòng.
Tuỳ Phong thấy ngoài, vội vàng đuổi theo.
Trên đường , Tuỳ Phong chú ý đến bước chân nhẹ nhàng và khoé miệng mang theo ý của Sở Diệu, thể thấy lúc tâm trạng của đang .
Xem tam gia và tam phu nhân ở chung thực sự tồi!
....
Dưới áp lực nặng nề của Hoàng thượng, Minh quốc công phủ vẫn từ chối bà mối do lục hoàng tử mời đến, điều khiến lục hoàng tử mất hết mặt mũi.
“Lão lục đúng là vô dụng, phụ hoàng chống lưng cho nhưng cũng thể bắt chẹt Minh quốc công phủ, thế còn suốt ngày nhảy nhót lung tung như một con khỉ.”
“Ha ha, hơn nữa còn là một con khỉ đội nón xanh.”
“Theo , nếu Sở Diệu đội nón xanh cho lục hoàng tử, lục hoàng tử cũng nên đội cho mới đúng.”
Sau khi hạ triều, tam hoàng tử, ngũ hoàng tử theo phía Thái tử, tuỳ tiện đùa về những tin tức mới nhất.
Lục hoàng tử phía bọn họ xa, thấy hết bộ những lời giễu cợt của ba , sắc mặt ngay lập tức đen như đáy nồi.
Chẳng bao lâu , Thái tử và tam hoàng tử, ngũ hoàng tử tách , đơn độc về phía đông cung.
Trong khoảnh khắc tách , Thái tử thoáng qua sắc mặt thâm trầm của lục hoàng tử, trong mắt loé lên vẻ mong chờ.
Lão lục, tuyệt đối đừng khiến thất vọng!
Nghĩ đến Sở Diệu, trong mắt Thái tử tràn ngập sự hung ác nham hiểm.
Bây giờ và Sở Diệu thể coi là kẻ thù đội trời chung.
Sở Diệu tính tình nhỏ nhen, bởi vì mối quan hệ với Sở Huyên nên lúc còn nhỏ ít bắt nạt gia hoả , bây giờ Sở Diệu trở thành chỉ huy Giám Sát ty, chắc chắn sẽ tìm cơ hội trả thù .
So với việc động đánh, chi bằng hạ thủ vi cường .
Chỉ tiếc khi công chúa Bắc Yến hoà để tên chạy thoát.
Nghĩ đến thủ hoạn trốn thoát của Sở Diệu, trong lòng Thái tử càng tức giận hơn nữa, tức giận nữ nhi Thời gia , là Thái tử một nước, cho dù cho nữa cũng là phúc khí bằng trời.
Càng tức giận Sở Diệu để mắt, gióng trống khua chiêng cưới nữ nhi Thời gia, khiến mất hết mặt mũi.
Mối thù đoạt nếu còn nhẫn nhịn thì đợi khi bước lên ngôi vị hoàng đế, liệu chúng đại thần còn thuần phục nữa ?
Sở Diệu nhất định chết, hơn nữa còn c.h.ế.t ở trong tay !
Thái tử trở về đông cung với sắc mặt u án, xử lý công việc một lúc thì thái giám đến báo cáo.
“Điện hạ, khi hồi phủ, lục hoàng tử lập tức phái ám vệ tìm hiểu hành tung của tam phu nhân vinh vương phủ.”
Nghe thấy những lời , khoé miệng Thái tử khẽ cong lên, trong mắt loé lên ánh sáng tàn nhẫn.
Thời thị ơi Thời thị, nếu ngươi chướng mắt vị trí thất của bổn Thái tử, thì hãy dâm phụ ngàn chỉ trích .
Vi Dật Thần tình cờ đến tìm Thái tử cũng thấy câu trả lời của thái giám, thấy Thái tử mời uống với tâm trạng , do dự một chút, cuối cùng vẫn : “Bốn hài tử của Thời Chính Hoà đều sở hữu võ nghệ cao cường, tam phu nhân Thời thị còn là đồ của lão nhân Thiên Trì , lục hoàng tử chắc thể thực hiện .”
Thái tử : “Ngươi đừng coi thường vị lục của cô, Đông Phương Vân Dung là đích nữ tông phụ do Minh quốc công tỉ mỉ bồi dưỡng mà cũng tính kế, chứ đừng là Thời thị.”
“Lùi một vạn bước mà , cho dù thất bại cũng , chỉ cần bọn họ trai đơn gái chiếc xuất hiện cùng một chỗ, sẽ nhiều chứng thực hành vi cẩu thả của bọn họ.”
Những căm ghét và kiêng kỵ Sở Diệu chỉ một .
Dù cũng là chuyện quan trọng gì nên Vi Dật Thần thêm gì nữa, bắt đầu thảo luận với Thái tử những chuyện khác.
…
Vinh vương phủ.
Sau khi trở nên rảnh rỗi, Thời Phù Hân nhiều thời gian hơn để suy nghĩ đến Sở Diệu, mấy ngày trôi qua kể từ khi chơi trò xúc xắc, nhưng Thời Phù Hân vẫn chút khó chịu.
Đặc biệt là mấy ngày nay, Sở Diệu đều ở trong phủ, thỉnh thoảng đến đây cùng ăn cơm với nàng, dáng vẻ gà trống chiến thắng của khiến nàng đau răng thôi.
Lãnh ma ma bưng tổ yến thì thấy Thời Phù Hân đang thất thần, bà mỉm đến: “Phu nhân đang nghĩ gì ?”
Thời Phù Hân tiếp nhận lấy canh tổ yến: “Đang nghĩ xem thế nào mới thể bắt Sở Diệu.”
Lãnh ma ma thấy cuối cùng Thời Phù Hân cũng bắt đầu quan tân đến Sở Diệu, trong lòng cũng cảm thấy yên tâm, : “Thực nam nhân cũng giống như một đứa trẻ, chỉ cần khiến bọn họ vui vẻ thì bọn họ gì cũng .”
Thời Phù Hân đặt chén xuống: “ việc Sở Diệu vui vẻ dễ dàng gì, ăn nhậu chơi bời thể mang đến cho niềm vui ngắn ngủi, nhưng về phương diện , còn am hiểu hơn cả .”