Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 655
Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:04:23
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đêm hôm đó, mãi đến tận khuya Sở Diệu mới trở về vương phủ, mới trở về lập tức phòng của Thời Phù Hân.
“Phu nhân, tam gia trở về!”
Bình Yên nhỏ giọng gọi Thời Phù Hân ở giường.
Dưới ngọn đèn dầu đong đưa, sương khói vương đầy tấm rèm thêu, một bóng lả lướt chậm rãi dậy, Thời Phù Hân ngáp một cái hàm hồ : “Đêm hôm khuya khoắt ròi, để cho khác ngủ ?”
Sở Diệu Thời Phù Hân ở giường, với Bình Yên một tiếng “ xuống”, đó bước đến bên mép giường, đẩy rèm che , trực tiếp về phía Thời Phù Hân.
Thời Phù Hân cho hoảng sợ, trợn tròn mắt, há hốc mồm, kinh ngạc Sở Diệu.
Sở Diệu đánh giá ngũ quan của nàng, một cách khẳng định: “Nàng mới ngoài.”
Thời Phù Hân hồi phục tinh thần, khó hiểu : “Chàng đang gì , hiểu.”
Sở Diệu chằm chằm nàng trong chốc lát, lúc mới buông rèm xuống, rời khỏi giường, đến chiếc ghế bên cạnh xuống: “Lục hoàng tử chết.”
Thời Phù Hân kinh ngạc lên tiếng: “Tại như ?”
Sở Diệu: “Tại lục hoàng tử hẹn nàng đến Thiên Hi lâu gặp mặt?”
Thời Phù Hân bước xuống từ giường, xuống đối diện Sở Diệu: “Ta cũng .”
Sau đó, Sở Diệu thêm gì nữa, chỉ Thời Phù Hân.
Thấy , Thời Phù Hân cũng duy trì sự trầm mặc, đối mặt với .
Một lúc lâu , Sở Diệu đột nhiên nhạo thành tiếng: “Chẳng nàng chúng tin tưởng lẫn ? nàng lúc nào cũng dối, tin tưởng nàng như thế nào đây?”
Thời Phù Hân khựng một lát, nàng suy nghĩ một chút, cảm thấy thực sự cần giấu diếm với Sở Diệu, bèn hỏi: “Tại ngoài?”
Sở Diệu: “Nàng tính tình của nóng nảy ? Nếu thực sự nửa đêm đánh thức nàng, nàng sẽ dễ tính như ?”
Thời Phù Hân im lặng: “Xem tướng công vẫn khá hiểu về .”
Sở Diệu nàng: “Lúc nãy nàng mới đến phủ lục hoàng tử, nếu đoán sai, lẽ là tiêu huỷ chứng cứ lục hoàng tử hẹn nàng gặp mặt, đúng ?”
Thời Phù Hân cũng : “Sở Diệu, hai chúng là phu thê, lừa , nhưng mỗi đều bí mật , cũng giống như , cũng bí mật của , ?”
“Ta hỏi đến bí mật của , trừ phi cho ; Đồng thời cũng đừng hỏi những vấn đề , trừ phi chủ động cho .”
Sở Diệu châm chọc thành tiếng: “Uổng công lúc thực sự cho rằng nàng thực sự cùng đến bạc đầu giai lão chứ, đây chính là sự tin tưởng của nàng ?”
Thời Phù Hân: “Sự tin tưởng mà là một phần tín nhiệm mà “ và ” cùng chung nhận thức, điều nghĩa là giữa và sự bí mật.”
“Sở Diệu, tại tức giận?”
“Nếu tức giận là vì tin tưởng , cho bộ bí mật, thì đặt tay lên n.g.ự.c tự hỏi xem, giữ bí mật với ?”
“Nếu , thì thực sự chẳng lý do gì để tức giận với cả.”
Sở Diệu bực bội dậy: “Là nàng chúng tin tưởng lẫn , bây giờ nàng với rằng cần hết bí mật, Thời Phù Hân, rốt cuộc nàng cái gì?”
“Lục hoàng tử hẹn nàng, trong chuyện rõ ràng vấn đề, bây giờ còn liên luỵ đến Thái tử, tam hoàng tử, ngũ hoàng tử, nếu nàng tin tưởng thì cho .”
Thời Phù Hân thấy Sở Diệu để ý đến chuyện , nàng im lặng một chút : “Ta chỉ cảm thấy thể giải quyết vấn đề .”
Sở Diệu nàng: “Lục hoàng tử chết, chân Thái tử gãy, chuyện hôm nay trở nên ầm ĩ .”
Thời Phù Hân: “Ầm ĩ thì ầm ĩ thôi, nếu nào đó động cơ thầm kín liên luỵ đến , cứ để bọn họ đưa bằng chứng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-655.html.]
Sở Diệu nàng, xuống một nữa: “Xem nàng hề sợ hãi, cũng , trong chuyện còn liên luỵ đến Minh quốc công phủ và Viên gia, hai nhà chống đỡ ở phía , nàng thực sự thu hút sự chú ý của khác.”
Thấy Sở Diệu điều tra rõ ràng nhanh như , Thời Phù Hân cũng quanh co lòng vòng nữa: “Sở Diệu, chuyện bên ngoài, việc của , việc của , chỉ cần hai chúng gây cản trở lẫn thì ai lo việc nấy .”
Sở Diệu: “Nếu giữa hai chúng xảy xung đột thì ?”
Thời Phù Hân: “Vậy thì hãy xem chúng ai lợi hại hơn ai?”
Sở Diệu bật thành tiếng: “Ý của nàng là, nếu chúng xung đột thì sẽ trở thành kẻ thù?”
Thời Phù Hân lắc đầu: “Đương nhiên , ý của là ai lợi hại hơn thì sẽ theo đó.” Thấy Sở Diệu nhíu mày, nàng tiếp tục : “Chàng đừng tỏ vui, ai khiến ấm ức cả.”
“Chàng và sẽ sống với hết cuộc đời, cả đời dài như , một hai việc dây dưa một chút, ấm ức một chút cũng , nhưng nếu quá nhiều chuyện thì ?”
“Để sống lâu dài, chúng nhất định biện pháp thoả hiệp mà cả và đều thể chấp nhận .”
“Hai chúng dựa chính thực lực của riêng để hàng phục đối phương, cảm thấy như tính khiêu chiến ? Cuộc sống trôi qua như thế sẽ quá nhàm chán, đúng ?”
Tại lục hoàng tử hẹn Thời Lục?
Thái tử và lục hoàng tử đồng thời xảy chuyện, là do Thời Lục tay ?
Những gì Sở Diệu thậm chí còn hỏi một câu, ngược cái gọi là “ai lo việc nấy”, “dựa thực lực của riêng ” chặn họng, chỉ thể buồn bực rời khỏi phòng.
Tuỳ Phong thấy Sở Diệu bước khỏi thượng phòng với sắc mặt u ám, khi trở về thư phòng bắt đầu thất thần, lập tức hiểu rõ tam gia chiếm thế thượng phong từ chỗ tam phu nhân.
Vốn tưởng rằng tam gia gấp gáp hồi phủ như , phòng của tam phu nhân với sắc mặt u ám như , chắc chắn là thể hiện phu cương của , ngờ cuối cùng vẫn thất bại.
Sở Diệu ánh trăng bên ngoài cửa sổ, mặt mang theo sự tức giận.
Sự tức giận đối với Thời Lục, mà đối với chính .
Hôm nay đột nhiên ý thức một chuyện, Thời Lục luôn cách kích thích nỗi lòng của , khiến mất sự bình tĩnh, đó khiến dần dần xuôi theo suy nghĩ của nàng.
Hình như mỗi bọn họ xảy xung đột, cuối cùng đều giải quyết theo cách Thời Lục đưa .
Trong vô thức, mỗi khi hai ở bên cạnh , Thời Lục trở thành dẫn dắt sự phát triển của việc, còn trở thành phối hợp.
Sở Diệu nhíu mày, thể tiếp tục như thế nữa, đến tôn nghiêm của nam nhân, chỉ cần tưởng tượng đến việc lúc nào cũng Thời Lục nắm mũi dắt , chịu nổi.
Khó khăn lắm mới thể thoát khỏi sự quản thúc của trong vương phủ, chẳng lẽ còn chịu sự quản thúc của Thời Lục?
Sở Diệu bên cạnh cửa sổ suốt cả đêm, ngừng suy nghĩ xem đối phó với thủ đoạn của Thời Lục như thế nào, sắp đến hừng đông mới mơ mơ màng màng ngủ , chỉ là mới ngủ bao lâu ma ma bên cạnh lão vương phi đến gọi.
“Tam gia, lão vương phi gọi đến Vinh Hân đường một chuyến.”
Sở Diệu theo bản năng nhíu mày, trong lòng , những trong vương phủ căn bản là gì cả, mà là một đám rắc rối.
Chỉ cần bọn họ tìm đến , chắc chắn chuyện gì.
nghĩ đến lục hoàng tử chết, Thái tử gãy chân, hoàng cung sẽ thể yên bình trong một thời gian, Sở Diệu cảm thấy vẫn nên thông báo với trong phủ một tiếng, vì thế tắm rửa rửa mặt đơn giản đến Vinh Hân đường.
Trong Vinh Hân đường, gần như các chủ tử của vương phủ đều mặt.
Sở Diệu đến, thấy phu thê Sở Huyên và phu thê Sở Chiêu đều mặt, hai hàng lông mày vốn nhíu chặt càng nhíu chặt hơn nữa.
Tất cả các chủ tử đều đến, chỉ Thời Lục gọi, lão vương phi thực sự hề che giấu tâm tư coi Thời Lục trở thành một nhà của chút nào.
Đối với chuyện , những khác đều cảm giác gì cả, ngay cả bà bà chân chính Quan vương phi cũng bất cứ ý kiến gì.
Trong lòng Sở Diệu vô cùng khó chịu, cho dù thế nào nữa thì Thời Lục cũng là thể tử của , trong vương phủ để nàng mắt, chẳng là đang đánh mặt .
Mọi trong vương phủ sớm quen với sắc mặt u ám của Sở Diệu, ai mở miệng hỏi thăm tâm tình của , khi bước đến hành lễ xong, lão vương phi trực tiếp thẳng vấn đề, hỏi: “Ngày hôm qua ở Thiên Hi lâu rốt cuộc xảy chuyện gì?”