Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 665

Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:04:34
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đây là điểm mấu chốt của , bất cứ khả năng thương lượng nào.”

“Chàng đối xử với Quan biểu của như thế nào, quyền hỏi đến, điều thể chính là bảo vệ điểm mấu chốt của .”

Thấy Sở Diệu nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày, Thời Phù Hân duỗi tay vuốt phẳng cho : “Chàng tuyệt đối đừng cảm thấy những lời là đang uy h.i.ế.p , bao giờ cố gắng đổi khác, cũng cảm thấy năng lực lớn như .”

“Cho dù lựa chọn như thế nào nữa cũng là do suy tính.”

“Đương nhiên, mỗi đều gánh chịu hậu quả do sự lựa chọn của , lựa chọn của là điểm mấu chốt thể phá vỡ, nếu phá vỡ thì cũng sẽ gánh chịu hậu quả.”

Sở Diệu và Thời Phù Hân đối mặt , trong mắt đè nén những cảm xúc khác .

Một lát , Sở Diệu ôm Thời Phù Hân xuống chiếc ghế bên cạnh, đó một lời rời .

Lãnh ma ma thấy Sở Diệu rời với sắc mặt u ám, chút lo lắng Thời Phù Hân: “Phu nhân, những lời lúc nãy liệu quá nặng ?”

Thời Phù Hân nhàn nhạt : “Ta chỉ đang thật mà thôi.” Nói xong, nàng tiếp tục lau tóc.

Sau khi Lãnh ma ma khỏi phòng, Bình Yên kéo bà sang một bên nhỏ giọng : “Ta thấy dáng vẻ lúc nãy của tam gia hình như thực sự tức giận.”

Lãnh ma ma thở dài: “Những gì phu nhân nặng nề, nhưng biểu cô nương giống với những thất khác, nếu nặng nề một chút thì chịu thiệt thòi sẽ là phu nhân.”

Bình Yên: “Ma ma cảm thấy tam gia sẽ lời phu nhân ? Nếu tam gia lời phu nhân, chẳng biểu cô nương chỉ một danh phận thôi ?”

Lãnh ma ma nhàn nhạt : “Đó cũng là lựa chọn của nàng , phu nhân đúng, mỗi đều gánh chịu hậu quả do sự lựa chọn của , nếu biểu cô nương lựa chọn cho tam gia, nàng chuẩn tinh thần ở trong căn phòng hiu quạnh.”

Tuỳ Phong thấy tam gia nhà khi bước khỏi phòng phu nhân, trở về thư phòng, tiếp tục chằm chằm bức tranh thạch lựu treo tường thất thần, trong lòng cũng vô cùng bất đắc dĩ.

Tam gia, chúng thể quật khởi một , đừng lúc nào cũng thất bại trong ủ rũ như chứ?

Trong thư phòng, đầu óc Sở Diệu trống rỗng, lúc cũng đang tức giận chuyện gì nữa.

Thời Lục nàng chia sẻ trượng phu của , rõ ràng nên vui vẻ mới , nhưng thấy nàng nhẹ nhàng hai chữ “từ bỏ”, tận sâu trong lòng bùng lên một ngọn lửa dữ dội.

Sở Diệu đột nhiên nở một nụ buồn bã, phát hiện tình cảm dành cho Thời Lục còn sâu đậm hơn tình cảm của Thời Lục giành cho .

Cho nên Thời Lục mới thể tuỳ tiện “từ bỏ”, còn vì ba chữ mà tức giận thôi.

“Tam gia, vương phi phái đến mời qua đó, là… Muốn bàn bạc với chuyện nạp biểu cô nương.”

Bên ngoài cửa vang lên giọng dè dặt của Tuỳ Phong.

Sở Diệu bức tranh thạch lựu, đầu , nghĩ đến lúc nãy Thời Lục biểu từ nguyện , im lặng một chút mở miệng : “Ta rảnh, bảo mẫu phi tự sắp xếp .”

Việc gì cũng cái giá của nó, nếu biểu tự nguyện thì gánh vác phần mấy thể diện của một “ thất”.

Sở dĩ như , thứ nhất là vì vốn dĩ ; Thứ hai, mang đến cho mẫu phi và biểu ảo giác rằng hài lòng với chuyện nạp .

Thứ ba, nếu biểu hiện quá tích cực, lẽ Thời Lục sẽ vui đúng ?

Bởi vì lão vương phi mấy quan tâm đến chuyện nạp Quan Tú Nghiên, Quan vương phi thỉnh thoảng nhớ đến những lời của Thời Phù Hân với nên quá trình nạp cũng chút qua loa sơ sài.

Quan vương phi để Thời Phù Hân đảm nhận, đáng tiếc trực tiếp Thời Phù Hân từ chối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-665.html.]

cũng từng nghĩ đến việc gây áp lực cho Thời Phù Hân, nhưng Thời Phù Hân tiếp nhận, mặc kệ là thực sự mặc kệ, mắt thấy ngày nạp sắp đến mà chuẩn gì cả, bà chỉ thể cắn răng tiếp nhận chuyện .

Chỉ là nạp thôi mà, vốn dĩ cần quá mức long trọng, hơn nữa Quan vương phi bận rộn suốt mấy ngày, cả vô cùng mệt mỏi, chỉ nhanh chóng cho xong việc, nhưng ngờ trong ngày nạp , trắc Thái tử phi đưa hạ lễ đến.

Có Thái tử đầu, trắc phi của các hoàng tử khác cũng đồng loạt tham gia, ngoại trừ tặng lễ , còn đích đến cửa chúc mừng.

Trong lúc nhất thời, vương phủ đông đúc khách khứa.

“Tam phu nhân, vương phi bảo đến chính viện tiếp đãi khách khứa.”

“Ta đồng ý chuyện tướng công nạp , nếu việc là do mẫu phi dốc hết sức thúc đẩy, chứ để bà vất vả một chút .”

“Tam phu nhân, như quá kỳ cục, để ngoài thấy, chừng sẽ gì đó lưng cũng nên.”

“Những chuyện kỳ cục từ đến nay bao giờ biến mất trong vương phủ, bây giờ chẳng qua là thêm một chuyện để khác tán gẫu thôi, yên tâm , thể chấp nhận .”

Quan vương phi thực sự nhiều ý kiến với nhân tức Thời Phù Hân , nhưng cũng còn cách nào khác, bà thực sự thể lệnh cho nàng, cũng năng lực quản thúc .

Mỗi bà bà nhân tức giao phong, bại trận đều là bà bà .

Thời Phù Hân lộ mặt, đám đến xem kịch vui, xem náo nhiệt chút thất vọng, khi đến giờ lành, phát hiện Sở Diệu ở trong vương phủ, bọn họ lập tức mất hứng.

Hai nhân vật chính đều mặt, ai tâm trạng xem một thất mồ côi râu ria, bọn họ thậm chí còn dùng tiệc, lập tức dậy rời .

Sau khi khách khứa hết, Quan Tú Nghiên ấm ức đến mức bật : “Nếu phụ , mẫu còn sống, thể khác nhục như thế ?”

Tuệ Nhi chỉ thể an ủi: “Cô nương đừng , cẩn thận trang điểm.”

Quan Tú Nghiên ấm ức, còn Quan vương phi vô cùng tức giận: “Hôm nay là ngày lành của Diệu ca nhi và Tú Nghiên, thể ở trong vương phủ?”

“Ta bận bận như là vì ai chứ? Diệu ca nhi thì , thèm để ý đến sự vất vả của .”

“Mẫu ân cần lo lắng cho nhi tử, nhưng nhi tử ơn, ngoài còn tưởng giáo dưỡng nhi tử đấy.”

Ma ma tâm phúc chỉ thể : “Vương phi, tam gia hơn nửa tháng hồi phủ, quản sự phái nhiều đến Giám Sát ty tìm hiểu, đều tam gia đang xử lý công việc.”

Quan vương phi đau đầu xoa xoa trán, hít sâu mấy : “Thôi quên , chỉ là nạp thôi mà, Diệu ca nhi mặt cũng cả, ngươi bảo ma ma lễ nghi cứ dẫn theo Tú Nghiên theo trình tự là .”

Quan Tú Nghiên mặc xiêm y màu phấn hồng, khi Sở Diệu vẫn hồi phủ, tâm trạng nàng rơi xuống đáy cốc, cứng ngắc theo ma ma lễ nghi qua , chờ đến khi đỡ tân phòng với khẽ thở phào nhẹ nhõm một .

“Cô nương, uống chút nước nhuận hầu .”

Quan Tú Nghiên uống hết một chén , đó mới về phía Tuệ Nhi: “Biểu tẩu sắp xếp cho sân viện như thế nào?”

Tuệ Nhi : “Là sân viện gần thư phòng của tam gia nhất, mặc dù nhỏ nhưng , lúc nãy nô tỳ qua , nó thu thập thoả đáng.”

Quan Tú Nghiên nhíu mày: “Ta còn tưởng rằng biểu tẩu sẽ cho đến một nơi càng xa càng chứ, tẩu như thực sự khiến cảm thấy khó hiểu.”

Tuệ Nhi cũng cảm thấy kỳ quái: “Có lẽ là vương phi dặn dò tam phu nhân cũng nên.”

Quan Tú Nghiên lắc đầu: “Từ đến nay cô mẫu vẫn thể xen chuyện trong Vinh An viện, nếu biểu tẩu , cô mẫu cùng lắm cũng chỉ thể gọi biểu tẩu đến mặt quở trách vài câu, mà biểu tẩu thèm để ý đến những chuyện , nên gì thì cái đó.”

“Thôi, chúng đừng ở đây đoán mò nữa, nếu biểu tẩu thể hiện thành ý với , chúng kính trọng tẩu nhiều thêm một chút là .”

Nhìn nến đỏ lay động, Quan Tú Nghiên nghĩ đến Sở Diệu thậm chí còn hồi phủ, lập tức thương cảm: “Chắc chắn biểu ca đang giận .”

Tuệ Nhi khuyên nhủ : “Cô nương, đừng nghĩ nhiều, chắc chắn là tam gia việc giải quyết.”

Loading...