Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 666
Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:04:35
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quan Tú Nghiên thở dài: “Chỉ mong là .” Nói , nàng mỉm : “Mặc dù chỉ là , nhưng dù thế nào nữa, cuối cùng cũng gả cho biểu ca, cuối cùng cũng một cái nhà.”
Tuệ Nhi cũng vui mừng cho Quan Tú Nghiên vì đạt tâm nguyện: “Cô nương, và tam gia tình nghĩa nhiều năm ở bên như , ngài nhất định sẽ đối xử với .”
Nghe thấy câu , sắc mặt Quan Tú Nghiên cũng giãn một chút.
, nàng và biểu ca tình nghĩa ở bên cạnh bầu bạn với nhiều năm, đây là điều mà biểu tẩu .
Chỉ cần nắm bắt chuyện , nàng chắc chắn thể giành một chút chú ý của biểu ca từ chỗ biểu tẩu.
Tuệ Nhi thấy mặt Quan Tú Nghiên lộ vẻ mệt mỏi: “Cô nương, hầu hạ rửa mặt nhé, ngày mai còn kính cho tam phu nhân đấy.”
Quan Tú Nghiên thích câu , theo bản năng từ chối, nhưng lý trí với nàng rằng bây giờ nàng là , việc kính cho chính thê là quy củ, nàng im lặng một lúc lâu mới “ừ” một tiếng.
Ngày hôm , Quan Tú Nghiên thức dậy từ sớm, mặc quần áo chỉnh tề đến Vinh An viện, thỉnh an Thời Phù Hân.
Đáng tiếc, nàng thậm chí còn cổng viện.
Lãnh ma ma Quan Tú Nghiên lảo đảo sắp ngã ở cổng viện: “Quan di nương, phu nhân chỉ cần hầu hạ vương phi là , cần đến đây thỉnh an.”
Chính thê uống của thất, chẳng khác nào thừa nhận phận của nàng , Quan Tú Nghiên đè nén cảm giác nhục nhã trong lòng xuống, nghiến răng : “Điều hợp lễ nghĩa lắm.”
Lãnh ma ma một tiếng: “Nếu Quan di nương quan tâm đến lễ nghĩa như thì cứ bổn phận của một thất , theo mệnh lệnh của phu nhân là .”
“ , phu nhân còn , bảo cần lo lắng, nếu tam gia đến viện của , ngài tuyệt đối ngăn cản.”
Nói xong, đợi Quan Tú Nghiên phản ứng , bà xoay sân.
Quan Tú Nghiên cánh cổng viện đóng chặt, cắn môi, sải bước đến chính viện gặp Quan vương phi.
…
Đã hơn mười ngày chuyện Sở Diệu nạp , Thời Phù Hân đến Hồng Nhan Tiếu gặp Yên Đại Tử, mới đến Hồng Nhan Tiếu thấy Thời Định Hạo.
“Cửu Lang, ở đây?”
Thời Định Hạo cẩn thận đánh giá sắc mặt Thời Phù Hân: “Biết hôm nay tỷ sẽ đến đây nên đến đây để chờ tỷ.”
Thời Phù Hân kinh ngạc: “Nếu gặp tỷ, cứ trực tiếp đến vương phủ là mà, cần gì chạy đến đây chờ tỷ?”
Thời Định Hạo hừ một tiếng: “Đệ đến vương phủ.”
Thời Phù Hân mỉm : “Đi thôi, chúng lên chuyện.”
Vừa mới phòng, Thời Định Hạo sốt ruột hỏi Thời Phù Hân: “Tỷ tỷ, tỷ đấy chứ?”
Thời Phù Hân : “Tỷ thể gì ?”
Thời Định Hạo xụ mặt: “Thiếp thất của Sở Diệu gây rắc rối cho tỷ chứ?”
Thời Phù Hân liếc mắt một cái: “Cái gì mà Sở Diệu chứ, gọi là tỷ phu.”
Thời Định Hạo hừ một tiếng: “Đệ thèm gọi là tỷ phu , lúc yêu cầu nghĩ cách từ chối Quan thị, .”
“Đệ tỷ tỷ cũng đấy, về chuyện , đáng lý tỷ kiên quyết tỏ vẻ tán thành mới đúng.”
Thời Phù Hân nhàn nhạt mỉm : “Tính tình của tỷ phu , càng ép buộc chuyện gì đó càng .”
“Hăn ít nhiều cũng chút tình cảm với Quan thị, cho dù nghĩ cách từ chối chuyện nữa, nếu Quan thị thể chịu nổi, lóc ầm ĩ đòi thắt cổ tự tử, chừng sẽ khiến càng thêm áy náy hơn nữa.”
“Mà một chỉ cần rời xa sự che chở của khác sẽ năng lực sống sót như Quan thị thì thể gì chứ?”
“Sở Diệu tình cảm nam nữ với nàng , sự tồn tại của nàng chừng còn thể gia tăng mối quan hệ tình cảm giữa tỷ và Sở Diệu cũng nên.”
“Cho nên Cửu Lang , cần bất bình cho tỷ.”
Thời Định Hạo khó hiểu: “Tỷ tỷ, chẳng tỷ ghét nhất là tam thê tứ ?”
Thời Phù Hân: “ là tỷ ghét thật, nhưng chỉ cần tỷ phu chạm Quan thị thì giữa hai bọn họ cũng chỉ danh nghĩa trống rỗng mà thôi.”
Thời Định Hạo: “Tỷ tỷ, tỷ hiểu nam nhân , ngoại hình của Quan thị cũng tệ lắm, suốt ngày bày dáng vẻ nhu nhược đáng thương, Sở Diệu chắc thể cầm lòng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-666.html.]
Thời Phù Hân rũ mắt xuống: “Ta thích mấy thứ đồ bẩn thỉu, con Sở Diệu vẫn đáng để tỷ tốn thêm chút tâm tư.”
“Hãy xem xem giữa tỷ và duyên liệu đến bạc đầu giai lão .”
Thời Định Hạo thấy Thời Phù Hân như , cũng tiện thêm gì nữa.
Lúc , Yên Đại Tử đến.
Thấy Thời Phù Hân và Yên Đại Tử chuyện , Thời Định Hạo lập tức dậy rời .
“Phu nhân, đây là những tin tức về Vi gia mà thu thập trong thời gian .”
Thời Phù Hân nhận lấy thông tin Yên Đại Tử đưa đến, nhanh chóng lướt qua một lắc đầu: “Không đủ, lật đổ Vi gia, những thứ còn lâu mới đủ.”
Nghe , mí mắt Yên Đại Tử lập tức nhảy dựng lên.
Lục cô nương thật to gan, thế mà động thủ với mẫu gia của Thái tử!
Thời Phù Hân Yên Đại Tử: “Tiếp tục thu thập thông tin của Vi gia.”
Yên Đại Tử gật đầu đồng ý, suy nghĩ một chút : “Phu nhân, thế lực của Vi gia lớn, lưng Thái hậu, Hoàng hậu và Thái tử, lật đổ bọn họ, trừ phi nắm giữ nhược điểm chí mạng, nếu chúng cứ điều tra như thế là điều quá khó khăn, những dễ dàng rút dây động rừng mà còn tốn nhiều thời gian.”
Thời Phù Hân tỏ vẻ tán thành: “Chỉ e khó thể tìm nhược điểm trí mạng.”
Nói đến đây, Thời Phù Hân lập tức chú ý đến vẻ mặt do dự thôi của Yên Đại Tử, nhưng chỉ do dự một chút, cuối cùng gì cả.
“Phu nhân, nếu còn việc gì nữa, cáo lui .”
Nhìn Yên Đại Tử rời , Thời Phù Hân khẽ híp mắt.
Lúc phản ứng của Yên Đại Tử chút kỳ quái, nàng chỉ yêu cầu điều tra tình hình của Vi gia, nhưng buột miệng nắm nhược điểm trí mạng của Vi gia.
Giống như Vi gia nhược điểm trí mạng !
Nhược điểm trí mạng của Vi gia…
Vi gia mưu phản?
Thời Phù Hân lắc đầu, phía Vi gia một vị Thái tử, chỉ cần phò trợ Thái tử kế vị, thực sự cần mạo hiểm mưu phản.
Nếu mưu phản thì còn tội gì thể khiến Vi gia quyền khuynh triều dã rơi đài chứ?
Thời Phù Hân trầm ngâm suy nghĩ, đột nhiên, tầm mắt của nàng về phía hoàng cung.
Vi gia thể nào mưu phản, của Vi gia trong hoàng cung thì ?
Thái hậu, Hoàng hậu và Thái tử, lẽ bọn họ phạm tội gì đó thể tha thứ cũng nên.
Hậu cung vĩnh viễn là nơi tranh đấu tàn khốc nhất, Thái hậu, Hoàng hậu thể giành chiến thắng, nếu trong tay bọn họ chút tội ác nào đó chắc chắn là điều thể.
Còn Thái tử, vì chèn ép các vị hoàng tử khác để giữ vững địa vị của , cũng thể một chuyện Hoàng thượng thể chịu .
Chỉ là Yên Đại Tử thể mấy thứ ?
Yên Đại Tử cũng chỉ lăn lộn thoải mái một chút ở trong nội thành, thể nhúng tay chuyện trong hoàng thành và hoàng cung, nhưng phản ứng do dự thôi lúc nãy của …
Ánh mắt Thời Phù Hân đột nhiên sáng ngời, đưa tay lên vỗ nhẹ đầu một cái, nàng thể quên mất dưỡng phụ của Yên Đại Tử chứ?
Người xuất từ trong cung!
Đối với dưỡng phụ của Yên Đại Tử là Phó Trường Tại, trong lòng nàng vẫn chút nghi hoặc.
Đó chính là tại lúc Sở Thanh Hoan bắt ông , bắt ông nhưng giết, mà vẫn luôn nhốt ông trong toà lao ngục lòng đất.
Thời Phù Hân dậy, ngoại trừ gặp mặt trong khi cứu đó, nàng bao giờ gặp vị công công Phó Trường Tại , lẽ bây giờ đến lúc gặp cố nhân .
…
Sau khi trở về phủ của , Yên Đại Tử suy nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn lái xe ngựa rời khỏi thành.
Nhất định cho dưỡng phụ chuyện lục cô nương đối phó với Vi gia.
Phó Trường Tại ở trong kinh thành, mà ở trong một thôn trang ngoài ngoại thành.
Nhìn thấy Yên Đại Tử mới đến thăm hai ngày , bây giờ đến một nữa, Phó Trường Tại chút kinh ngạc: “Đại Nhi, con đến đây? Sao , nhớ phụ ?”