Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 669
Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:04:39
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lãnh ma ma lộ vẻ bừng tỉnh, : “Vẫn là phu nhân suy nghĩ thấu đáo.”
, các danh môn thế gia, , là tất cả các nhà, mấy chuyện mẫu tử bất hoà nhiều vô kể, nhưng chẳng là do những nguyên nhân phu nhân nhắc đến ?
Mà chuyện thất thất sủng càng phổ biến hơn nữa, nếu những nhu nhược đáng thương thể thu phục trái tim của nam nhân, chẳng hậu viện sớm trở thành thiên hạ của thất ?
Khi Sở Diệu đến chính viện, thấy dáng vẻ tràn ngập vui mừng của Quan vương phi và Quan Tú Nghiên, hề cảm giác vui vẻ, ngược tâm trạng còn chút nặng nề.
Hắn hiểu tại như , rõ ràng đó khi ở cổng lớn vương phủ, khi thấy Thời Phù Hân mỉm rạng rỡ với , trong lòng vui vẻ thôi.
Là đối xử khác biệt với nàng ?
“Diệu ca nhi, cuối cùng con cũng hồi phủ.”
“Mau, mau đến đây để mẫu phi xem, lâu như trở về phủ, con ngày nào mẫu phi cũng nhớ con ?”
“Cũng rốt cuộc con đang bận rộn chuyện gì nữa, các quan viên khác cũng bận, nhưng bao giờ thấy bọn họ bận đến mức về nhà.”
Trong tiếng oán giận của Quan vương phi, Sở Diệu trả lời dù chỉ một câu, mặt cảm xúc bước đến hành lễ.
Quan vương phi dậy đỡ lên, vẫn đang tiếp tục : “Sau con phép khỏi nhà lâu như , con rằng, ngoại trừ công việc , con vẫn còn nhà.”
“Mẫu phi con ghét bỏ mẫu phi, nhưng cho dù con về phủ thăm nữa thì cũng trở về thỉnh an tổ phụ, tổ mẫu và phụ vương của con chứ.”
Nghe đến đây, mặt Sở Diệu lộ vẻ mệt mỏi.
Lại là như thế , mỗi hồi phủ, mẫu phi lúc nào cũng dùng lý do để yêu cầu , thực sự đến phát chán .
Sở Diệu giơ tay lên xoa xoa giữa hai hàng chân mày, che giấu sự mất kiên nhẫn trong ánh mắt.
Quan vương phi vẫn đang lẩm bẩm: “Còn nữa, bây giờ con là gia thất, phía bên Thời thị giữ đạo hiếu cần đề cập đến, nhưng con quan tâm đến Tú Nghiên nhiều hơn nữa.”
“Tú Nghiên chính là nữ nhi duy nhất của tiểu cữu cữu con, bây giờ nó trở thành của con , con phụ lòng nó, tiểu cữu cữu tiểu cữu mẫu của con vẫn đang con suối vàng đấy.”
Lúc , Quan Tú Nghiên ngại ngùng đến, cúi đầu hành lễ với Sở Diệu: “Biểu ca.”
Sở Diệu vốn dĩ còn chút thương tiếc với Quan Tú Nghiên, nhưng khi xong những lời Quan vương phi , giống như thể nếu đối xử với Quan Tú Nghiên thì là , điều khiến trong lòng vô cùng khó chịu, Quan Tú Nghiên, cũng chỉ nhàn nhạt ừ một tiếng.
Quan Tú Nghiên thấy phản ứng lạnh lùng của , trái tim lập tức chùng xuống, cúi đầu đến bên cạnh Quan vương phi, mím môi gì.
Thấy , Quan vương phi lập tức vui : “Diệu ca nhi, việc con ở trong phủ trong ngày Tú Nghiên cửa là sai lầm lớn , con thể chỉ vì Tú Nghiên tính mà bắt nạt nó , mẫu phi tán thành điều .”
“Hừ, nhắc đến ngày Tú Nghiên cửa, đến Thời thị.”
“Con trở về hỏi nàng một chút xem rốt cuộc nàng còn để bà bà là trong mắt nữa ? Ta bảo nàng chủ trì chuyện Tú Nghiên cửa, nàng trực tiếp từ chối, tức phụ nào giống như nàng ?”
“Con thường xuyên ở trong phủ, cưới tức phụ về cũng thể giúp con tận hiếu ở bên cạnh , đây là thê tử do con chọn đấy!”
“Lúc con nên theo những gì mẫu phi , cưới đại cô nương Trang gia cửa, đối phương gia thế , tính tình , thế mà con quý trọng…”
“Mẫu phi!”
Sở Diệu Quan vương phi oán giận thêm nữa, lớn tiếng cắt ngang bà : “Mẫu phi, Thời thị là một nữ nhân hậu trạch bình thường, Hồng Nhan Tiếu thể mở chi nhánh khắp Đại Sở, thủ đoạn của nàng còn lợi hại hơn nhiều nam tử.”
“Mẫu phi xác định rập khuôn phương thức ở chung giữa bà bà và nhân tức của nhà khác lên Thời thị?”
“Phương thức ở chung giữa bà bà và nhân tức nếu gió đông át gió tây thì sẽ là gió tay át gió đông, mẫu phi, thực sự cảm thấy thủ đoạn quản thúc Thời thị ?”
Quan vương phi ít nhiều vẫn chút tự hiểu rõ , là đối thủ của Thời thị, lập tức mím môi gì.
Sở Diệu: “Mẫu phi, Thời thị là một nhiều chuyện, con cảm thấy phương thức ở chung hoà bình giữa và nàng giống như bây giờ khá .”
Quan vương phi hừ một tiếng: “Qủa nhiên là tức phụ quên mẫu .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-669.html.]
Sở Diệu chỉ cảm thấy mệt mỏi, ở đây lâu thêm nữa, trực tiếp hỏi: “Mẫu phi, gọi con đến đây rốt cuộc là chuyện gì?”
Nghe thấy sự mất kiên nhẫn trong giọng của Sở Diệu, Quan vương phi chút tức giận, đang định dạy dỗ vài câu thì thấy Quan Tú Nghiên đang điên cuồng đưa mắt hiệu cho bà .
Quan vương phi cũng bây giờ bà chỉ thể dựa sự hiếu thuận của Sở Diệu, cũng đuổi , vì thế nhẹ giọng : “Con lâu lắm hồi phủ, khi hồi phủ cũng ăn một bữa cơm với mẫu phi ?”
Quan Tú Nghiên cũng vội vàng xen : “Biết biểu ca trở về, cô mẫu lập tức dặn dò phòng bếp nấu nhiều đồ ăn mà biểu ca thích đấy.”
Nhìn ánh mắt mong chờ của Quan vương phi, cuối cùng Sở Diệu cũng ở ăn cơm tối.
Sau bữa tối, Quan vương phi mỉm với Sở Diệu: “Diệu ca nhi, bây giờ việc truyền thừa trong vương phủ chỉ trông cậy một con, tối nay con đến viện của Tú Nghiên ở .”
“Tổ phụ tổ mẫu, còn phụ vương con, ngay cả mẫu phi cũng đang mong chờ ôm tôn tử đấy, con nhất định cố gắng một chút.”
Nghe thấy câu , Sở Diệu nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày.
Mà mặt Quan Tú Nghiên cũng tràn ngập sự ngượng ngùng, nhanh chóng liếc mắt Sở Diệu một cái, thấy vẻ mặt tình nguyện của , tâm trạng nàng trở nên nặng nề một nữa.
…
“Biểu ca, chờ với.”
Sau khi khỏi chính viện, Sở Diệu nhanh chóng rời , Quan Tú Nghiên chỉ thể chạy chậm đuổi theo.
Nghe thấy tiếng gọi của Quan Tú Nghiên, Sở Diệu dừng bước, xoay chờ Quan Tú Nghiên, nàng mới đến gần : “Tú Nghiên, chuyện với .”
Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Sở Diệu, trong lòng Quan Tú Nghiên trào dâng một dự cảm , gượng : “Được, đúng lúc Tú Nghiên cũng chuyện với biểu ca.”
“Biểu tẩu sắp xếp cho một sân viện vô cùng xinh , thích, biểu ca vẫn đến đó xem thử, thì đến viện của chuyện .”
Sở Diệu nghĩ nhiều, gật đầu một cái theo Quan Tú Nghiên đến viện của nàng .
Hai mới bước viện, Bình Yên nhận tin tức, vội vàng chạy về thông báo cho Thời Phù Hân.
Sau khi thấy, Thời Phù Hân lập tức nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày.
Nàng sớm rõ điểm mấu chốt của cho , nhưng bây giờ Sở Diệu vẫn đến viện của Quan Tú Nghiên, thèm để ý đến lời của nàng ?
Chẳng lẽ nàng đánh giá quá cao vị trí của ở trong lòng Sở Diệu?
Bình Yên tỏ vẻ lo lắng: “Phu nhân, giữa tam gia và Quan di nương tình cảm lớn lên bên , nếu nàng sinh hạ con nối dõi một bước, e rằng ...”
Lãnh ma ma dùng ánh mắt hiệu cho Bình Yên dừng , đó với Thời Phù Hân: “Có lẽ tam gia đến viện của Quan di nương là việc gì khác chăng?”
Ngay cả Lãnh ma ma cũng thể tin câu của , một trượng phu đến viện của thất còn thể chuyện gì chứ?
Đặc biệt là đó phu nhân dặn dò tam gia, bảo ăn tối xong đến đây tìm nàng.
Thời Phù Hân im lặng: “Cứ từ từ xem .”
…
Sở Diệu sân viện nơi Quan Tú Nghiên ở, xung quanh một vòng, Thời Phù Hân thực sự bạc đãi biểu về phương diện vật chất, chỉ biểu , mấy thất do tổ mẫu phụ vương ban xuống cũng nàng cho ăn ngon mặc .
Quan Tú Nghiên phòng một bước, thấy Sở Diệu vẫn bất động trong sân, nàng bình tĩnh , mỉm động tác mời: “Biểu ca, mời .”
Sở Diệu lắc đầu: “Chúng chuyện ở trong sân .”
Sắc mặt quan tí nghiên trắng bệch, cắn môi, lã chã chực khó : “Biểu ca, ghét Tú Nghiên đến thế ?”
Nhìn thấy nước mắt mặt Quan Tú Nghiên, Sở Diệu chỉ cảm thấy đau đầu: “Không , là sợ ảnh hưởng đến khuê dự của .”
Quan Tú Nghiên bống nhiên ngẩng đầu lên : “ bây giờ là của mà!”
Sở Diệu lắc đầu: “Không , việc nạp cửa chỉ là kế sách tạm thời mà thôi.”
Nghe , sắc mặt Quan Tú Nghiên đổi, mặt tràn ngập khó thể tin .