Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 671

Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:04:41
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Càng về cuối năm, yến hội trong cung càng nhiều, Thái hậu tay một nữa, ít triệu kiến Quan vương phi và Quan Tú Nghiên cung tham dự các loại yến hội, trong khi chính thế Thời Phù Hân của Sở Diệu triệu kiến dù chỉ một .

Nữ quyến các nhà thấy Thái hậu như , lập tức hiểu rõ Thời Phù Hân chọc giận Thái hậu, năm mới, nhà nào tổ chức yến hội cũng mời Thời Phù Hân tham gia.

Cứ như , Thời Phù Hân xem như nữ quyến trong kinh thành cô lập .

Đối với chuyện , mặc dù Thời Phù Hân thèm để ý, nhưng vẫn tức giận động đẩy cục diện , nàng tìm đến Sở Diệu một nữa: “Phía bên điều tra như thế nào ?”

Sở Diệu lắc đầu: “Làm thể nhanh như ?’

Thời Phù Hân nhíu mày: “Người Thái hậu vụng trộm là một thị vệ thiện cổ, bên cạnh Thái hậu cũng một lão thái giám thiện cổ, manh mối , lẽ khó điều tra đúng ?”

Sở Diệu nàng: “Trong chuyện ca ca nàng liên luỵ đến cái c.h.ế.t của tiểu hoàng tử đó, Ma Xuyên cấm vệ quân bắt vì dưỡng cổ ở trong hoàng cung.”

“Sau đó Thái hậu rời cung cầu phúc, khi xuất cung, Thái hậu cầu xin Hoàng thượng thả Ma Xuyên , kể từ đó, Ma Xuyên bao giờ xuất hiện mặt khác.”

Thời Phù Hân: “Ma Xuyên ở trong Vi gia?”

Sở Diệu lắc đầu: “Ta phái theo dõi chặt chẽ Vi gia, nhưng cũng tìm thấy bóng dáng của Ma Xuyên.” Nói , dừng một chút: “Hầu hết những dưỡng cổ đều xuất từ vùng Miêu Cương, phái điều tra, nhưng chuyện mất một thời gian dài.”

Thời Phù Hân cái khác: “Ta cảm thấy lẽ Ma Xuyên sẽ rời khỏi địa phận kinh thành, chừng ngay cả Thái hậu vụng trộm cũng đang ở trong kinh thành.”

Nói đến đây, Thời Phù Hân đột nhiên về phía Sở Diệu: “Thái hậu rời cung cầu phúc ba năm, cảm thấy bà mong cấp thiết hồi cung ?”

Sở Diệu hiểu ý tứ của Thời Phù Hân, nghiêm túc suy nghĩ một chút : “Thái hậu tháng nào cũng gửi thư nhà cho Hoàng thượng.”

Thời Phù Hân: “Chỉ là gửi thư nhà hàng tháng thôi, bà hề mãnh liệt tỏ vẻ hồi cung, đúng ?”

Sở Diệu khẽ híp mắt.

Thái hậu xuất cung cầu phúc, ba năm cũng ý định hồi cung, thoạt vẻ như Thái hậu kiêng kỵ Hoàng thượng, tranh chấp quá căng thẳng với Hoàng thượng, nhưng cũng chắc khả năng bản Thái hậu hồi cung.

Phải rằng thế lực của Vi gia ở triều đình vẫn lớn, cộng thêm Thái hậu giữ phận đích mẫu, nếu Vi gia thực sự dùng đạo hiếu ép buộc Hoàng thượng, Thái hậu chắc chắn thể hồi cung sớm hơn.

Thái hậu ở trong Báo Quốc tự suốt hơn ba năm, nếu Thái tử thương, lẽ thời gian bà ở đó còn lâu hơn nữa.

Nghĩ theo cách , cách của Thái hậu đáng để suy ngẫm.

“Ta sẽ điều tra theo phương hướng .”

Sở Diệu Thời Phù Hân: “Nàng nhiều kinh nghiệm phá án hơn cả đấy.”

Thời Phù Hân mỉm : “Ba thợ giày hôi thối còn mạnh hơn một Gia Cát Lượng, thể tiếp thu những kiến thức hữu ích bằng việc thảo luận với .”

Khoảng thời gian đó, Sở Diệu điều tra tình huống của Thái hậu trong thời gian bà cầu phúc ở Báo Quốc tự.

Trong lúc , bởi vì Thái hậu ngang nhiên cất nhắc Quan Tú Nghiên nên những trong vương phủ vốn luôn chung sống hoà thuận với Thời Phù Hân ngo ngoe rục rịch.

“Tam phu nhân, , nhị phu nhân phái bắt Bình Yên .”

Thời Phù Hân đang thư Hương sư gia gửi đến thì thấy Lãnh ma ma hoảng sợ chạy phòng.

“Chuyện gì xảy ?”

Lãnh ma ma nhanh chóng trả lời: “Lúc nãy Bình Yên mới dẫn chúng nhận tiền tiêu hàng tháng của viện chúng , nửa đường đụng nhị phu nhân và Quan di nương, xảy chuyện gì mà nhị phu nhân Bình Yên bất kính với Quan di nương, trực tiếp phái bắt Bình Yên , đưa đến mời lão vương phi xử phạt.”

Ánh mắt Thời Phù Hân trầm xuống, dậy đến bàn trang điểm, từ đáy hộp lấy một tấm lệnh bài phận, đó dẫn theo Lãnh ma ma và những khác đến Vinh Hân đường của lão vương phi.

Thời Phù Hân mới đến Vinh Hân đường thấy Bình Yên đang mấy bà tử cao lớn vạm vỡ đè xuống trong sân đánh trượng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-671.html.]

Lúc , phần eo của Bình Yên thấm vết m.á.u đỏ tươi.

Mấy bà tử đang đánh bản tử Bình Yên thấy Thời Phù Hân đến, thấy các nàng đang hờ hững về phía , tất cả đều tự chủ dừng động tác.

Có một nha nhanh nhẹn cao giọng gọi một tiếng: “Tam phu nhân đến!”

Thời Phù Hân với Lãnh ma ma: “Ngươi trông chừng Bình Yên .” Nói xong, nàng bước nhanh phòng lão vương phi.

Vừa mới thấy Quan Tú Nghiên cửa, dáng vẻ giống như ngoài nghênh đón nàng.

Thời Phù Hân lập tức lướt qua nàng , thoáng qua Đường San đang hất cằm, khiêu khích nàng ở phía lão vương phi.

“Thỉnh an tổ mẫu.”

Thời Phù Hân hành lễ với lão vương phi, khi hành lễ xong, cũng chờ lão vương phi lên tiếng, nàng trực tiếp dậy, đặt tấm lệnh bài phận trong tay lên bàn mặt lão vương phi, đó im lặng gì, chỉ lão vương phi.

Nhìn thấy lệnh bài, sắc mặt lão vương phi đổi rõ rệt, Thời Phù Hân mặt cảm xúc, bà im lặng một chút vẫy tay hiệu cho Đường San và Quan Tú Nghiên lui xuống.

Kết quả khác với dự đoán đó của Đường San, Đường San rời : “Tổ mẫu.”

“Đi ngoài.”

Lão vương phi lạnh lùng cắt ngang Đường San.

Thấy lão vương phi tức giận, Đường San dám gì thêm nữa, trừng mắt liếc Thời Phù Hân một cái, đó khỏi phòng cùng với Quan Tú Nghiên- Người đang rũ mắt, thể sắc mặt.

Hai mới rời , Thời Phù Hân trực tiếp thẳng vấn đề: “Tổ mẫu lấy tấm lệnh bài ?” Nói , nàng mỉm .

“Có lẽ cũng tin, lấy từ một đám sát thủ mặc áo đen g.i.ế.c .”

“Đám sát thủ g.i.ế.c lệnh bài của vương phủ, tổ mẫu, xem chuyện khó tin ?”

Lão vương phi Thời Phù Hân: “Ngươi gì?”

Thời Phù Hân đáp, mà hỏi : “Tổ mẫu chuyện xảy khi nào ? Chuyện xảy lâu khi Hoàng thượng tứ hôn cho và tướng công.”

“Lúc vẫn gả vương phủ, bất cứ qua gì với trong vương phủ, tình huống bất cứ thù hận gì g.i.ế.c , lưng nhằm ai nhỉ?”

“Chỉ thể là nhằm về phía tướng công mà thôi.”

“Trước khi chuyện xảy , từng ít tin tức về việc tướng công bất hoà với trong phủ, nhưng thể ngờ rằng sự bất hoà lớn đến mức g.i.ế.c .”

Nhìn thấy sắc mặt của lão vương phi càng ngày càng đen, Thời Phù Hân mỉm tiếp tục: “Tổ mẫu, vẫn chuyện với tướng công , xem nếu chuyện, sẽ phản ứng như thế nào nhỉ?”

Nghe thấy Sở Diệu vẫn chuyện , lão vương phi rõ ràng thở phào nhẹ nhõm một .

Ba tôn tử, lúc cho dù cãi ầm ĩ như thế nào nữa cũng bao giờ hạ tử thủ với , nhưng một khi chuyện dẫn đầu, bà thực sự sợ sẽ xảy chuyện bất hoà.

Lão vương phi lạnh lùng Thời Phù Hân: “Nói , ngươi thế nào?”

Thời Phù Hân: “Nha của ăn bao nhiêu bản tử thì mấy bà tử bắt nàng cũng chịu bấy nhiêu bản tử, hơn nữa khi chịu đòn xong còn đuổi khỏi vương phủ.”

“Còn về phần nhị tẩu, rõ ràng tẩu năng lực quản gia, việc trong vương phủ nhất nên đổi một khác quản ý .”

Lão vương phi sắc bén về phía Thời Phù Hân: “Ngươi chưởng quản chuyện trong vương phủ?”

Thời Phù Hân mỉm : “Tổ mẫu, yên tâm , chút hứng thú với công việc trong vương phủ.”

Câu trả lời khiến cho lão vương phi vui vẻ, ngược còn khiến bà nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày, dáng vẻ khinh thường vương phủ của Thời thị khiến bà khó chịu.

Lão vương phi dễ dàng đồng ý với yêu cầu của Thời Phù Hân, bà tấm lệnh bài bàn, đột nhiên : “Tấm lệnh bài thực sự là của vương phủ, nhưng mấy năm nay trong vương phủ cũng mất ít lệnh bài, g.i.ế.c chắc là…”

Thấy lão vương phi giải thích, Thời Phù Hân trực tiếp cắt ngang bà : “Tổ mẫu, cũng giống như các ngài cần nha của phạm trực tiếp xử phạt nàng, đây cũng để bụng rốt cuộc là ai trong vương phủ g.i.ế.c …”

“Sự thật như thế nào quan trọng, hôm nay chỉ cần một kết quả.”

Loading...