Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 676

Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:04:46
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời Phù Hân gật đầu: “Khoảng thời gian lẽ cần tổ mẫu quản thúc trong nhà một chút, khi một việc cháu bại lộ ngoài, phận cháu là sư phụ của đại hoàng tử sẽ trở nên mẫn cảm, đến lúc đó trong phủ ít nhiều cũng sẽ chịu một chút ảnh hưởng.”

Trong lòng Thời lão phu nhân trở nên căng thẳng: “Cháu gì?”

Thời Phù Hân : “Tổ mẫu yên tâm, là chuyện thương thiên hại lý gì , chuyện chắc sẽ bại lộ, bây giờ cháu chỉ với ngài một tiếng, để tránh khi nó thực sự xảy , trong phủ chuẩn .”

Thời lão phu nhân im lặng một lát: “Cháu đánh giá cao đại hoàng tử?”

Thời Phù Hân: “Thực những chuyện cháu liên quan gì đến đại hoàng tử cả, đều là những chuyện cháu , nhưng cháu thực sự là sư phụ của đại hoàng tử, một việc căn bản thể tránh .”

Thời lão phu nhân im lặng một chút: “Cháu là một chủ ý, về phần trong phủ, sẽ để mắt đến, nhưng một câu vẫn dặn dò cháu, cháu chỉ một , lưng cháu còn cả gia đình, hãy suy nghĩ thật kỹ khi chuyện gì đó.”

Thời Phù Hân dậy hành lễ: “Tôn nữ hiểu rõ.”

Hai tổ tôn chuyện thêm một lát thì Thời Phù Hân rời .

Thời lão phu nhân theo bóng dáng rời của tôn nữ, nơi đáy mắt ẩn chứa sự lo lắng, nhưng cũng mong chờ.

Sống ở kinh thành thể gặp chút nguy hiểm nào, một hậu duệ thể kéo gia tộc khởi hưng là điều may mắn, chỉ mong Hân tỷ nhi chính là như .

Sau khi tổng đốc thuỷ quân Nam Hải áp giải vàng bạc kinh thành, chủ đề các nhà nghị luận nhiều nhất chính là chuyện chiêu an Nam Hải.

Tất cả đều cho rằng đây là một công việc khó khăn, nhưng ngờ rằng quan viên phụ trách mới rời khỏi kinh thành hai ba tháng vui vẻ hồi kinh phục mệnh.

Ngay khi các nhà đều vận động nhân mạch của do thám kết quả chiêu an thì Thời Phù Hân sớm bộ quá trình chiêu an thông qua bồ câu đưa thư của Hương sư gia.

“Hải Hưng Hành, Đông Xương Hối, Nghiễm Lợi Thương.”

Lần chiếu an , các thế lực khác ở Nam Hải đều vô cùng phối hợp, hề lựa chọn đối địch với triều đình.

Lúc đầu, Thời Phù Hân còn tưởng rằng việc Bách Thảo đường chiếm ba hòn đảo lớn sẽ trở thành tâm điểm chú ý của triều đình, nhưng ngờ Nam Hải thực sự là ngoạ hổ tàng lòng, lập tức xuất hiện ba hãng buôn còn thu hút sự chú ý hơn cả Bách Thảo đường.

Hải Hưng Hành và Đông Xương Hối đều mậu dịch biển, Hải Hưng Hành còn đóng tàu, chỉ là thu hút sự chú ý của triều đình nên các đơn hàng nhận đều tương đối ít.

Nghiễm Lợi Thương chủ yếu kinh doanh hạt giống ở trong lãnh thổ Đại Sở, buôn bán lương thực với ngoại quốc, hầu hết các loại hạt giống năng suất cao ở trong nước đều xuất phát từ nhà .

Sở dĩ ba vẫn luôn triều đình chú ý, là vì phần lớn công việc kinh doanh của bọn họ đều bán ngoại quốc.

Còn về phần Bách Thảo đường, ba hòn đảo lớn trồng dược liệu, thoạt vẻ khá nhiều, nhưng bởi vì chỉ mới tiếp nhận trong một thời gian ngắn nên ở mặt Hải Hưng Hành, Đông Xương Hối và Nghiễm Lợi Thương- Những hãng buôn kinh doanh bao nhiêu năm, thực sự chỉ là một tiểu .

“Không đầu ba nhà là những ai?”

Lúc Thời Phù Hân đang nghĩ đến chuyện thì Sở Diệu trở về từ bên ngoài.

“Nàng đang nghĩ gì ?”

Thời Phù Hân hồi phục tinh thần, đầu về phía Sở Diệu, : “Hôm nay về sớm , quan viên phụ trách chiêu an Nam Hải trở về, kết quả như thế nào ?”

Sở Diệu nàng: “Hình như nàng quan tâm đến chuyện ?”

Nụ mặt Thời Phù Hân hề đổi: “Biết nhiều chuyện bên ngoài một chút cũng ảnh hưởng gì.”

Sở Diệu nhấp một ngụm : “Qúa trình chiêu an vô cùng thuận lợi, ngoại trừ các hải tặc hàng thật giá thật chút khó khăn , các đảo chủ các hòn đảo khác đều là thương nhân, bọn họ ý định chống triều đình.”

Thời Phù Hân lộ vẻ kinh ngạc: “Điều là thương nhân? Bọn họ kinh doanh cái gì?”

Sở Diệu vẻ mặt tràn ngập hứng thú của Thời Phù Hân: “Phần lớn đều mậu dịch biển.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-676.html.]

Thời Phù Hân cảm khái một tiếng: “Chắc chắn bọn họ kiếm nhiều tiền.” Nói , nàng về phía Sở Diệu: “Những kinh doanh mậu dịch biển chắc hẳn thế lực lớn, nhưng triều đình gì cả, thực sự chút…” Nàng lắc đầu.

Sở Diệu liếc mắt nàng một cái: “Thực triều đình gì, những thương nhân đó cũng đăng ký với nha môn địa phương, chỉ là triều đình dễ dàng kiểm soát mậu dịch biển, những cố ý né tránh sự giám sát của triều đình nên mới để bọn họ thoải mái nhiều năm như .”

Nói , Sở Diệu dừng một chút, sắc mặt của Thời Phù Hân: “ những chuyện ánh đèn đen sẽ xảy nữa, triều đình sẽ nghiêm khắc giám sát giao dịch mua bán của bọn họ.”

Sắc mặt của Thời Phù Hân hề đổi: “Vậy thì , triều đình thể thu thêm chút tiền thuế.”

Sở Diệu Thời Phù Hân gì khác thường, cúi đầu uống một nữa.

Trong những thế lực chiêu an , chỉ mấy nhà thể lọt mắt xanh của triều đình.

Hải Hưng Hành, Đông Xương Hối, Nghiễm Lợi Thương và Bách Thảo đường.

Hải Hưng Hành đóng thuyền mậu dịch hải vận, là bên Hoàng thượng chú ý nhất; Tiếp đến là Nghiễm Lợi Thương, dân lấy ăn đầu, Nghiễm Lợi Thương thể thu thập và cải tiến các loại lương thực sản lượng cao, điều liên quan đến sinh kế của dân chúng.

Đông Xương Hối sở hữu mấy chục hải thuyền, quy mô lớn nhất, tích luỹ bao nhiêu của cải.

So với ba nhà đó, Bách Thảo đường mấy ấn tượng, nhưng bọn họ kinh doanh ngành dược liệu.

Nói thật, khi tình hình của bốn nhà , đừng đến Hoàng thượng, ngay cả cũng chút hoảng sợ.

Nếu bốn nhà liên kết với , chắc chắn thể thành lập một phản quân tương đối hùng mạnh.

Sở Diệu đánh giá sắc mặt của Thời Phù Hân, đột nhiên hỏi: “Nàng cảm thấy những các thế lực ở Nam Hải là ai?”

Thời Phù Hân suy nghĩ một chút : “Chẳng chủ nhân của các hòn đảo đó đều là thương nhân ? Thương nhân chỉ kiếm tiền, lẽ cũng là mối đe doạ với triều đình.”

Sở Diệu đưa ý kiến: “Trong chiêu an , triều đình phát hiện một nhà kinh doanh dược liệu.”

Thời Phù Hân: “Vậy ?”

Sở Diệu: “Nàng y thuật, nàng thử cho xem, bộ ba hòn đảo lớn đều trồng dược liệu, lượng lớn dược liệu thể bán kinh động đến triều đình?”

Thời Phù Hân Sở Diệu, trong lòng đang suy nghĩ xem hỏi câu chỉ đơn thuần là hiểu rõ tình hình, chuyện gì đó và đang thử nàng?

“Chẳng những thế lực ở Nam Hải đó đều mậu dịch biển ? Chắc là bán chúng ngoại quốc .”

Sở Diệu thu hồi tầm mắt, cũng hỏi thêm gì nữa: “Lúc những thế lực ở Nam Hải thể né tránh sự giám sát của triều đình, nhưng bọn họ thể như nữa. Theo ý của Hoàng thượng, vẻ như ngài gọi phụ trách đến kinh thành gặp mặt.”

Thời Phù Hân khẽ nhíu mày, suy nghĩ một chút : “Vậy thì Hoàng thượng chỉ thể gặp mặt phụ trách bên ngoài thôi, lẽ đầu thực sự sẽ xuất hiện.”

Sở Diệu một tiếng: “Nếu Hoàng thượng gặp, đương nhiên gặp đầu thực sự.”

Thời Phù Hân: “Chẳng lẽ Hoàng thượng còn thể đoán đến thực sự là đầu ?”

Sở Diệu trả lời câu , chỉ : “Đến lúc đó nàng sẽ .”

Lúc , phía bên Quan vương phi đến gọi Sở Diệu, khi Sở Diệu rời , Thời Phù Hân mới nhíu mày trầm tư suy nghĩ.

Nếu Hoàng thượng thực sự triệu kiến phụ trách, Hương sư gia thể kinh.

Sở Diệu từng gặp Hương sư gia.

Thời Phù Hân đau đầu xoa xoa tràn, nàng còn tưởng rằng chuyện thể kéo dài thêm một thời gian nữa.

Thôi, Sở Diệu thì , chuyện nàng ba hòn đảo ở Nam Hải cũng là chuyện thể gì, bây giờ bọn họ là phu thê, chắc chắn sẽ rêu rao chuyện khắp nơi .

kế hoạch thể theo kịp những đổi.

Loading...