Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 690
Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:06:08
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhân tức Hồ thị sắp lưu danh bia công đức, mặc dù vinh quang, nhưng Khánh Dương công chúa yếu ớt, tinh lực đối phó với những lời chúc mừng của các nữ quyến, hơn nữa một nữ quyến thỉnh thoảng nhắc đến Thời thị, bà càng ở .
Bây giờ nhi tử thành , tình cảm với Hồ thị, Thời thị cũng gả cho Sở Diệu, bà thực sự thấy giữa nhi tử và Thời thị xuất hiện bất cứ dây dưa rõ nào nữa.
Về phần Thành Dương công chúa, rời vì tâm trạng khó chịu.
Lúc bà phản đối Thời Phù Hân và nhi tử ở bên là vì thích gia thế của Thời gia, nhưng bây giờ thì ? Thời Phù Hân trực tiếp cho bà một cái bạt tai, với tất cả rằng nàng dựa gia thế, nàng thể tự tạo dựng một thế lực khổng lồ.
Thành Dương công chúa mới hội quán thấy nhi tử Phạm Minh Vũ quán dối diện với sắc mặt , bà bước đến gọi , nhưng mới bước đến dừng .
“Hình như sai thật .”
Kim gia âm thầm quy phục tứ hoàng tử, mặc dù Phạm gia sẽ ủng hộ tứ hoàng tử, nhưng nếu hoàng hoặc hoàng đế đời kế tiếp chuyện , Phạm gia cũng sẽ gặp một nguy hiểm.
Bà thực sự hối hận khi kết với Kim gia.
Rời một bước cùng với Khánh Dương công chúa và Thành Dương công chúa còn nữ quyến Vinh vương phủ và nữ quyến Thời gia.
“Mẫu phi, chúng chờ tức phụ Diệu ca nhi ?”
Quan vương phi khó hiểu Vinh lão vương phi, thực bà chính là, bởi vì Vinh vương phủ thực quyền nên phần yếu kém về phương diện giao tiếp đối ngoại, bây giờ các nhà đều gấp gáp kết giao với bọn họ, bọn họ nắm lấy cơ hội mới đúng.
Vinh lão vương phi liếc mắt Quan vương phi một cái: “Con gả vương phủ hơn hai mươi năm, nhưng vẫn thể thấy rõ tình thế, chẳng trách thể thu phục trái tim của trượng phu .”
Nói xong, sự nâng đỡ của La Khởi Lam và Đường San, bà lên xe ngựa.
Quan vương phi lão vương phi mắng một trận, sắc mặt lắm.
Quan Tú Nghiên thấy , âm thầm thở phào một , nhếch khoé miệng lên miễn cưỡng : “Cô mẫu, lẽ lão vương phi quá nổi bật, chúng theo ngài là .”
Chiếc xe ngựa của lão vương phi di chuyển, Quan vương phi cũng chỉ thể rầu rĩ vui lên xe ngựa sự nâng đỡ của Quan Tú Nghiên.
Về phần Thời gia, Thời lão phu nhân gọi cả bốn nhân tức trong xe ngựa của : “Hôm nay khi hồi phủ, các con nhất định quản thúc bọn nhỏ và hạ nhân trong nhà, việc bên ngoài nhất định khiêm tốn nhất thể, đừng dễ dàng nảy sinh xung đột với khác.”
Thời ngũ phu nhân khó hiểu: “Mẫu , tại như ?”
Thời lão phu nhân bà một cái: “Hân tỷ nhi là sư phụ của đại hoàng tử, kể từ ngày hôm nay, lẽ nó sẽ cuốn trong cuộc tranh đấu giữa các vị hoàng tử.”
Nghe , thời đại phu nhân và thời thất phu nhân đưa mắt một cái, sắc mặt đều chút ngưng trọng.
Kim Nguyệt Nga mím môi , mặc dù trong lòng vẫn lo lắng, nhưng bà hiểu rõ nữ nhi của , những gì nữ nhi , bà giúp gì cả, tất cả những gì bà thể chính là gây thêm rắc rối cho nữ nhi.
Thời ngũ phu nhân há miệng thở dốc, do dự hết đến khác, cuối cùng vẫn : “Sẽ liên luỵ đến trong phủ chúng ?”
Thời lão phu nhân bà : “Con xem?” Bà dừng một chút, : “Phúc hoạ tương liên, Hân tỷ nhi là một chủ ý, tin ánh mắt và năng lực của nó.”
“Các con đều hiểu rõ tình hình trong phủ chúng đấy, chờ và phụ các con qua đời, phân nhà, nếu cơ hội, ngoại trừ cả nhà lão tứ , các con sẽ chậm rãi xuống dốc.
“Bây giờ Hân tỷ nhi tìm một con đường cho nhà chúng , hơn nữa chúng cũng cần xông lên phía , chỉ cần quản thúc bản thật , một ngày nào đó lẽ sẽ thơm lây, các con tự suy nghĩ thật kỹ .”
Kim Nguyệt Nga cảm kích về phía Thời lão phu nhân.
Bà , những chuyện nữ nhi sẽ mang đến nguy hiểm cho Thời gia, chắc chắn sẽ khiến những khác trong phủ bất mãn, theo cách của Hân tỷ nhi, lão phu nhân đang tự vẽ một miếng bánh lớn cho Thời gia.
Sau khi chuyện với một thương nhân hợp tác trong chốc lát, Thời Phù Hân tiếp tục ở lâu thêm nữa, đang định rời thì Hồ Tâm Nhuỵ đến mặt nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-690.html.]
Thời Phù Hân nàng , chỉ gì.
Hồ Tâm Nhuỵ chủ động mở miệng: “Ngươi thực sự thể trị bệnh tim cho bà bà ?”
Thời Phù Hân : “Xem Công Tôn Minh đối xử với ngươi tồi, nên mới khiến ngươi để ý đến chuyện của bà bà như .”
Hồ Tâm Nhuỵ dừng một chút: “Sở Diệu đối xử với ngươi ?”
Thời Phù Hân mỉm : “Nếu Sở Diệu đối xử với , hai phu thê các ngươi sẽ chịu trách nhiệm với ?”
Hồ Tâm Nhuỵ mím môi gì.
Thời Phù Hân mỉm một tiếng: “Hơn nữa, các ngươi cảm ơn mới , lúc chính giúp đỡ lớn nên Công Tôn Minh mới thể cướp tú cầu.”
“Nếu tú cầu , cuộc hôn nhân giữa ngươi và Công Tôn Minh lẽ sẽ thuận lợi như , đương nhiên, trừ phi ngươi để lộ gia thế của tiên, nếu khó thể nhận sự tán thành của Khánh Dương công chúa và Công Tôn gia.”
Hồ Tâm Nhuỵ thực sự lúc Công Tôn Minh thể cướp tú cầu là vì Thời Phù Hân, nàng kinh ngạc mở to hai mắt.
Thời Phù Hân cũng gì Hồ Tâm Nhuỵ cả, tiếp tục : “Ta thể giảm bớt nổi đau của Khánh Dương công chúa, đảm bảo bệnh tình của ngài chuyển biến trong vòng ba năm, nhưng ngươi chi trả bằng mười con thuyền biển, mặc cả.”
Thấy Hồ Tâm Nhuỵ nhíu mày, nàng tiếp: “Nếu ngươi thể chấp nhận thì hãy phái đến Vinh vương phủ gửi thư cho , nếu chấp nhận, cứ coi như gì .”
Nói xong, Thời Phù Hân bước gác mái, rời khỏi hồ trung tâm.
Nàng , Đỗ Tử Toàn đến bên cạnh Hồ Tâm Nhuỵ: “Thời Phù Hân đúng là công phu sư tử ngoạm, mười con thuyền biển, nàng sẽ tiêu tốn bao nhiêu tiền ?”
Lúc những gì Hồ Tâm Nhuỵ và Thời Phù Hân với , nàng ở bên cạnh thấy hết.
Hồ Tâm Nhuỵ: “Nàng cố ý giá cao như mục đích chính vẫn là chảy máu.” Nói , nàng dừng một chút: “Lúc thực sự là tướng công vi phạm ước định, chấp nhận chảy máu.”
Nghe thấy câu , Đỗ Tử Toàn tiện thêm gì nữa.
Hồ Tâm Nhuỵ : “Mấy năm nay bệnh tim của bà bà càng ngày càng nghiêm trọng, nếu nàng thực sự thể chữa bệnh cho bà bà, khiến tướng công thoải mái, cho dù chỉ ba năm nữa, cũng cảm thấy quá lời.”
Đỗ Tử Toàn Hồ Tâm Nhuỵ, cảm thán một tiếng: “Công Tôn Minh thực sự phúc, cũng may cưới một thê tử giàu như ngươi mới thể trả chi phí chữa bệnh đặt đỏ như .”
Hồ Tâm Nhuỵ đưa mắt nàng một cái: “Khả năng tài chính của Công Tôn gia cũng hề thua kém, cũng thể chi trả.”
Đỗ Tử Toàn trực tiếp “chậc” một tiếng: “Thời Phù Hân tiền ? Thứ nàng chính là thuyền biển, thứ Công Tôn gia thể cho nàng ?”
Hồ Tâm Nhuỵ mỉm : “Cũng may thứ Thời Phù Hân thể cung cấp.”
Đỗ Tử Toàn thấy bây giờ Hồ Tâm Nhuỵ tâm ý suy nghĩ cho Công Tôn Minh như , nên gì mới : “Chúng cũng thôi.”
…
Sau khi Thời Phù Hân rời khỏi hồ trung tâm, những hành lang dài Quốc Thái và hành lang dài Dân Yên vẫn giải tán, nàng lướt qua hành lang dài Dân Yên, thấy Vinh vương phủ và nữ quyến Thời gia đều còn ở đó nữa, nàng chuẩn trực tiếp trở về vương phủ.
Không ngờ, khi nàng sắp khỏi hội quán thì Thái tử sớm chờ sẵn con đường nhất định qua chặn .
Thời Phù Hân dừng cách Thái tử chừng bốn năm mét.
Nhìn sắc mặt thản của Thời Phù Hân, Thái tử cũng thể diễn tả tâm trạng của như thế nào, im lặng một lát : “Thần Nông đường sẵn lòng giúp sức cho cô ?”
“Không thể!” Thời Phù Hân chút nghĩ ngợi, lập tức đáp trả: “Sở dĩ mở Thần Nông đường, chỉ một mục đích, đó chính là cung cấp thuốc chữa bệnh và chữa trị cho bá tánh.”