Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 694

Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:06:13
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời Phù Hân mỉm Sở Diệu: “Sau khi kinh thành, Đông Phương Hoằng vẫn luôn điều tra nguyên nhân cái c.h.ế.t của , chẳng t.h.i t.h.ể của Đông Phương Trường Phong vẫn luôn ở Giám Sát ty , Đông Phương Hoằng chắc chắn sẽ xông Giám Sát ty do thám, đến lúc đó, hãy sắp xếp thủ vệ lỏng lẻo một chút, để gặp của .”

“Người của Đông Phương gia chắc chắn càng hiểu rõ thủ đoạn của Đông Phương gia hơn, chất độc Đông Phương Trường Phong trúng bình thường, lẽ chúng cần gì cả, cứ để Đông Phương Hoằng và Minh quốc công phủ xé rách mặt .”

Sở Diệu: “ cho dù Đông Phương Hoằng, Minh quốc công phủ cũng thể phái khác mượn sức Hồ gia và Đỗ gia.”

Thời Phù Hân lắc đầu: “Không, những khác trong Đông Phương gia thể thế Đông Phương Hoằng.”

“Thời gian Hồ Tâm Nhuỵ và Đỗ Tử Toàn kinh cũng giống như nhà , nhưng mấy năm nay bọn họ bao giờ chủ động tiếp xúc với Minh quốc công phủ, thể thấy bọn họ vẫn luôn quan sát theo dõi Minh quốc công phủ.”

“Sở dĩ Đông Phương Hoằng thể hạ thấp sự đề phòng của Hồ Tâm Nhuỵ và Đỗ Tử Toàn, thứ nhất là vì Đông Phương Hoằng đến từ Nam Hải, nghĩ ba nhà bọn họ sự hợp tác với từ , cho dù hợp tác nữa thì lẽ cũng đến sự tồn tại lẫn vì cùng lăn lộn ở Nam Hải, ít nhiều cũng hiểu rõ về danh tiếng của đối phương.”

“Bởi vì hiểu rõ nên càng thể kiểm soát rủi ro hơn nữa.”

“Thứ hai chính là vấn đề phận.”

“Đông Phương Hoằng là thương nhân, thương nhân và thương nhân qua với là điều mà Hồ gia và Đỗ gia thường , sẽ khiến bọn họ lo lắng quá nhiều.”

nếu đổi là những khác của Đông Phương gia, thì phận sẽ trở nên bất bình đẳng. Minh quốc công phủ là quyền quý, Hồ gia và Đỗ gia là thương nhân, đối mặt với quyền quý, thương nhân đương nhiên sẽ rơi thế yếu.”

“Ta hậu nhân của Truyền nhân Long thị từng quyền quý chèn ép hãm hại.”

Sở Diệu im lặng một lát: “Nếu Đông Phương Hoằng thực sự xông Giám Sát ty do thám, sẽ thả .”

Thấy Sở Diệu đưa câu trả lời , Thời Phù Hân lập tức mỉm rạng rỡ: “ , cũng thể ngừng việc tìm kiếm nam tử phía Thái hậu.”

Sở Diệu nàng: “Thân thể của Hoàng thượng vẫn còn khoẻ mạnh, đối với đại hoàng tử mà , việc lật đổ Thái tử chắc là chuyện .”

Thời Phù Hân im lặng một chút : “Chàng thật dối?”

Sở Diệu ngẩn , tại Thời Phù Hân đột nhiên một câu như , mặc dù hiểu nhưng cũng ảnh hưởng đến việc mở miệng: “Đương nhiên là thật.”

Thời Phù Hân chắp hai tay lưng, bắt đầu bước : “Ta tích cực lật đổ bè phái Thái tử như là vì giữa và bè phái Thái tử xé rách mặt , nếu bọn họ ngã thì sẽ gặp xui xẻo bất cứ lúc nào.”

“Cho nên nghĩ vì đại hoàng tử chỉ là một phần nguyên nhân thôi.” Nói , nàng đưa tay , chỉ ngón trỏ hiệu “một chút ít”.

Sở Diệu kinh ngạc Thời Phù Hân, vẫn luôn cho rằng Thời Lục đối địch với Thái tử là vì đại hoàng tử.

Thời Phù Hân đến mặt Sở Diệu: “Đại hoàng tử gì thì do chủ động lấy, sư phụ như chỉ thể ở bên cạnh cung cấp cho một ít tài nguyên và trợ giúp, sẽ bao giờ xông lên dẫn đầu giúp .”

Sở Diệu: “… Những lời nàng đừng với đại hoàng tử, sẽ suy nghĩ khác đấy.”

Thời Phù Hân hừ một tiếng: “Sao ? Chỉ bởi vì là sư phụ của nên tự thiêu để thoả mãn ? là tưởng bở!”

Sở Diệu Thời Phù Hân, chút xuất thần.

Xét từ lý luận quân vi thần cương mà , suy nghĩ của Thời Phù Hân thực sự chút khác , cho dù xuất phát từ tình cảm sư đồ nữa cũng phần ngược với luân lý tình.

thấy Thời Phù Hân quan tâm đến bất cứ điều gì trong hai cái đó, cảm thấy nàng như mới sống động và chân thật.

....

Đông Phương Hoằng tin tưởng Thời Phù Hân, nhưng cũng tin tưởng Minh quốc công phủ, cho nên, ngày thứ năm cung yến đông chí, Đông Phương Hoằng đích dẫn theo mấy tâm phúc xông Giám Sát ty ban đêm.

Bởi vì Sở Diệu cố ý lơ là nên Đông Phương Hoằng thể thuận lợi tiến trong hầm băng, thuận lợi thấy Đông Phương Trường Phong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-694.html.]

như những gì Thời Phù Hân , trong nhà chuyện nhà , là một thành viên của Đông Phương gia lớn lên ở Nam Hải, Đông Phương Hoằng rõ chuyện Đông Phương Trường Khanh vẫn luôn mang theo độc dược trong .

Chất độc Đông Phương Trường Phong trúng chính là kiến huyết phong hầu- Loại độc Đông Phương gia tiêu tốn một tiền lớn mua về từ Tây Vực.

Đông Phương Hoằng lặng lẽ chết, lửa giận và nỗi căm hận đối với Minh quốc công phủ ở trong lòng ngừng tăng lên, nếu còn một chút lý trí sót , thực sự hận thể lập tức xông đến Minh quốc công phủ lấy mạng Đông Phương Trường Khanh.

Sau khi trong hầm băng chừng hơn hai khắc, Đông Phương Hoằng mới rời với sắc mặt thâm trầm.

Hắn mới rời , Sở Diệu nhận tin tức, ngay đó báo cho Thời Phù Hân.

Sau khi chuyện, khoé miệng Thời Phù Hân khẽ cong lên.

Có cái c.h.ế.t của Đông Phương Trường Phong ở giữa, nàng tin Đông Phương Hoằng sẽ còn việc cho Minh quốc công phủ.

Quả nhiên, ba ngày , Thời Phù Hân đến Hồng Nhan Tiếu xem sổ sách, mới bước cửa hàng thị nữ thông báo rằng Đông Phương Hoằng đang ở trong phòng chờ nàng.

“Đông Phương lão bản tìm chuyện gì ?”

Nhìn Thời Phù Hân mỉm trầm ngâm , Đông Phương Hoằng mặt cảm xúc trực tiếp thẳng vấn đề: “Ngày hôm đó ngươi với về cái c.h.ế.t của Trường Phong là hợp tác với đúng ?”

“Được, đồng ý với ngươi, sẽ cùng ngươi đối phó với Minh quốc công phủ.”

Sau khi xong, Thời Phù Hân lắc đầu: “Đông Phương lão bản hiểu nhầm ý của , chỉ là một thương nhân, thích xen trong tranh đấu quyền lực.”

Đông Phương Hoằng lập tức nổi giận: “Ngươi đang chơi ?”

Thời Phù Hân: “Đừng kích động như , hết lời chứ.”

“Chúng là thương nhân, thương nhân mà, nếu trực tiếp tiến hành thương chiến, lấy cứng đối cứng với quyền quý, cho dù đầu sắt nữa lẽ cũng sẽ đ.â.m đến vỡ đầu chảy máu.”

Nghe thấy câu , Đông Phương Hoằng bình tĩnh , trầm tư suy nghĩ một chút, lập tức hiểu rõ ý của Thời Phù Hân, về phía nàng: “Chẳng trách chỉ trong vòng mười năm ngắn ngủi, Thời đường chủ thể tạo nên gia nghiệp lớn như , chiêu thức của ngươi rõ ràng là một mũi tên trúng hai con chim.”

Minh quốc công phủ dựa thương nhân, nếu xử lý thương nhân đó, chẳng khác nào đánh rớt túi tiền của Minh quốc công phủ.

Hơn nữa, Thái tử Hoàng thượng ủng hộ, việc xen chuyện ăn của Hoàng thượng cũng thể gián tiếp đối phó với Minh quốc công phủ.

Thời Phù Hân : “Tinh lực của con hữu hạn, mỗi tay đương nhiên đạt lợi ích lớn nhất với nỗ lực nhỏ nhất.”

...

“Có lẽ Minh quốc công phủ cũng chỉ đến thế hệ thôi.” Sau khi rời khỏi Hồng Nhan Tiếu, Đông Phương Hoằng mới trở về chỗ ở với tâm phúc những lời .

Tâm phúc lộ vẻ khó hiểu: “Chủ nhân, Thời lão bản gì với ?”

Đông Phương Hoằng: “Nàng quan trọng, quan trọng là nàng về phía đại hoàng tử, một như Thời Phù Hân, một khi dám đặt bộ lợi thế lên bàn cược, nghĩa là nàng quyết tâm dành chiến thắng.”

Tâm phúc phản bác : “Khi một về phía nào đó, đối phương cũng suy nghĩ mà.”

Đông Phương Hoằng lắc đầu: “Minh quốc công yêu cầu chúng gia nhập Thái tử, chúng quyết tâm tất thắng ? Chúng dám đặt lợi thế lên bàn cược ?”

Tâm phúc gì, im lặng một chút tiếp: “Cho dù Thời lão bản đặt bộ lợi thế lên bàn cược nữa cũng chắc sẽ thắng mà?”

Đông Phương Hoằng cũng để lộ biểu cảm hoang mang: “ , việc gì cũng chuyện ngoài ý , nhưng ánh mắt Thời Phù Hân quá tự tin, nàng lấy tự tin như ?”

Tâm phúc: “Có lẽ là mấy năm nay sống quá thuận lợi chăng?”

Đông Phương Hoằng đưa ý kiến, cũng tiếp tục miệt mài theo đuổi, mà : “Tình hình của đại hoàng tử và Thái tử như thế nào hiểu rõ lắm, nhưng từ đám theo bọn họ, vẫn thể một thứ.”

Loading...